“Được rồi vợ à, em đừng có giận nữa, tối qua anh chạy ra ngoài là để đi mua thuốc điều chế mỹ phẩm cho bọn em đó, em không biết trong đấy có nhiều loại khó mua thế nào đâu”.
Trần Triệu Dương thấy Nam Cung Yến vẫn không thay đổi thái độ gì thì bät đầu dùng khổ nhục kế.
“Vợ à, em không biết đâu, để điều chế được mỹ phẩm này. cho các em, anh đã chưa ngủ cả đêm rồi, mắt thâm như gấu trúc rồi đây này”.
Vừa nói Trần Triệu Dương vừa bày ra một bộ dáng thảm hại.
“Thế sao? Tôi mới không tin anh cả tối không ngủ đâu”, Nam Cung Yến nói với giọng dịu dàng.
Vốn dĩ không muốn đến làm phiền hai người họ đang ve văn nhau nhưng ngay khi nhắc đến vấn đề điều chế mỹ phẩm thì Từ Tịnh Nhã đã lập tức chạy đến, Trần Triệu Dương với đôi mắt phát sáng.
Trần Triệu Dương bị cô ta nhìn chằm chẵm như thế thì chỉ cảm thấy nổi hết da gà, hai người phụ nữ này ở cùng nhau thực sự là không dễ đối phó.
“Điều chế xong mỹ phẩm rồi sao? Ở đâu cơ?”, Từ Tịnh Nhã hỏi với vẻ mong đợi.
“Đã xong rồi, bây giờ tôi đi lấy cho hai người”, Trần Triệu Dương chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi hai người họ nên lập tức lao về phía phòng mình.
Đợi đến khi anh đi ra thì trong tay đã cầm hai chai thủy tỉnh, còn chưa đợi anh nói gì thì hai người kia đã giật đi luôn rồi.
Hai người họ nhìn vào lọ thuốc điều chế mỹ phẩm này thì chỉ hận không thể lập tức đi về phòng để bôi thôi.
“Ơ? Sao lọ của tôi lại thiếu một chút?”
Ngay khi Trần Triệu Dương nghĩ là họ sẽ vô cùng cảm động và biết ơn anh sâu sắc thì Nam Cung Yến lại lắc lắc lọ thuốc trong tay rồi hỏi lại một cách khó chịu.
“Đây không phải chuyện bình thường sao, sau khi anh điều chế xong thì lấy lọ của em để thử hiệu quả của nó”.
“Sao lại lấy lọ của tôi? Anh có ý kiến gì với tôi sao?", Nam Cung Yến nói một cách vô lý nhưng Trần Triệu Dương có thể nhìn ra được là cô đang cố ý kiếm cơ gây sự với anh.
Sau khi Trần Triệu Dương nói cho hai người họ cách dùng thì hai người lập tức lao vội lên tầng, bỏ luôn cả việc đi làm.
Trần Triệu Dương không muốn làm phiền đến hai người nên anh trở về phòng của mình tắm rửa rồi thay quần áo.
Dù gì cũng là buổi tham gia đấu giá, không thể nào ăn mặc quá tùy tiện được.
Đợi Trần Triệu Dương thu xếp xong thì Giang Tử Phong đã lái xe đến rồi.
“Đại ca, hôm nay anh đẹp trai quá”, thấy Trần Triệu Dương mặc vest thì Giang Tử Phong lập tức cảm thán: “Anh đẹp trai thế này, em đi cùng anh cũng áp lực quá rồi”.
“Đừng nói nhảm nữa, lái xe đi”, Trần Triệu Dương liếc cậu ấy một cái rồi lên xe.