“Tất nhiên là không thành vấn đề rồi”, Giang Tử Phong do dự một hồi sau đó lại nói: “Đại ca, lần này yêu cầu của buổi đấu giá tương đối cao, cần phải có thẻ tư cách đấu giá mới được tham gia. Vừa hay nhà họ Giang chúng em có thẻ đó, để em hỏi thử xem có lấy được hay không”.
“Cậu lấy được không đấy? Chẳng phải cậu không được chào đón ở trong nhà sao? Cậu có thể lấy được nó sao?”, Trần Triệu Dương nghỉ ngờ hỏi Giang Tử Phong.
“Đó chẳng phải đều nhờ vào đại ca cả sao, từ khi ông nội em biết được anh đã diệt trừ nhà họ Diệp thì bắt đầu giao cho. em lo liệu một số việc của gia tộc”.
“Thật ra buổi đấu giá lần này, nhà họ Giang chúng em không có ý định sẽ nhúng tay vào, chỉ là đi xem một chút thôi, cho nên cử ai đi cũng không quan trọng”.
Khi nói về điều này vẻ mặt Giang Tử Phong có chút tự hào.
“Đươc rồi, vậy thì chúc mừng cậu”, Trần Triệu Dương mỉm cười, người ở bên cạnh vì mình mà có thể trở nên tốt hơn, đây chính là chuyện rất vui mừng với anh.
Sau khi trở về biệt thự, Trần Triệu Dương bắt đầu chuẩn bị dược liệu tôi luyện thân thể.
Vì chỉ có một trái Bách Linh nên anh không dám lấy nó ra làm thí nghiệm, nhất định phải đảm bảo rằng không có sai xót gì mới được.
Vì vậy, mãi cho đến nửa đêm, Trần Triệu Dương mới có thể chuẩn bị xong xuôi hết mọi thứ.
Qua một đêm, anh đã tiêu hao hết một nửa chân khí trong cơ thể.
Trần Triệu Dương không dám nghỉ ngơi, trực tiếp cầm Bách Linh dược đi về hướng hồ Lộc Minh.
Lúc đến hồ Lộc Minh, bầu trời đã bắt đầu hửng sáng, sau khi tìm thấy cái bè gỗ mà mình đã dùng lần trước, anh trực tiếp chèo ra giữa hồ.
Cảm nhận được từng đợt linh khí bốc lên từ phía dưới, Trần Triệu Dương không do dự nữa mà ngay lập tức nuốt lấy Bách Linh dược.
Sau khi ăn nó, anh cảm nhận được một vị đắng trào ngược lên, tiếp theo là...
Đau...
Cảm giác đau đớn tột cùng truyền đến từ cơ thể anh rồi dược tính của những linh dược này bắt đầu lan tỏa khắp cơ thể Trần Triệu Dương.
Nếu như có người nào đó ở bên cạnh, thì sẽ phát hiện rằng lúc này, toàn thân Trần Triệu Dương đều bị huyết vũ bao phủ, huyết vũ này đông cứng lại, không tan mà cứ bao phủ trên cơ thể của Trần Triệu Dương.
Nhưng lúc này, tình hình của Trần Triệu Dương không được tốt lắm, bởi vì anh đã đánh giá thấp uy lực của Bách Linh Quả này rồi, hiển nhiên Bách Linh Quả này không hề tâm thường, hơn nữa tuổi đời còn lâu hơn anh dự đoán, nên dược tính của nó đương nhiên càng mạnh hơn.
Một cơn đau xuyên thấu ập đến, kinh mạch trong cơ thể Trần Triệu Dương bắt đầu đứt đoạn dưới sức mạnh đáng sợ này và chân khí trong cơ thể anh cũng vô cùng khó khăn để. vận hành.
“Chết tiệt! Sao có thể như vậy được?”, lúc này Trần Triệu Dương gần như phát điên, chỉ có thể liều mạng vận hành chân khí trong cơ thể để tu bổ kinh mạch bị tổn thương.
Tuy nhiên, tốc độ chữa trị chân khí của anh còn kém xa tốc độ hủy diệt, không đầy hai phút đồng hồ, tất cả kinh mạch trong cơ thể anh đều đã bị đứt đoạn.
Và chân khí của anh cũng không thể vận hành được nữa vì các kinh mạch đã bị đứt.
“Lễ nào Trần Triệu Dương mình lại chết ở đây ư?”, anh không ngờ rằng bản thân lại có thể rơi vào bước đường cùng như vậy.