Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 297




Chỉ là anh không có hứng thú với những biệt thự được xây dựng xa hoa này nên trực tiếp đi về phía hồ Lộc Minh.

Khi đến bên hồ, Trần Triệu Dương liền mở “thấu thị” quét về phía hồ.

“Hả?”, anh quét một vòng nhưng không phát hiện gì, diện tích hồ không nhỏ, anh chỉ quét qua một bên.

Trần Triệu Dương đến trước một thân cây vừa một người ôm, một tay đánh gãy ngang thân cây sau đó lại dùng chân đá cái cây đó xuống dưới hồ.

Chỉ thấy thân hình Trần Triệu Dương lúc này lóe lên, nhảy vọt lên thân cây đó, trong tay nắm một cành cây dài, anh chậm rãi chèo cành cây trong tay, thân cây cứ như vậy mang theo anh đi ra giữa hồ.

Không bao lâu anh đã đến giữa hồ, trên đường tới đây, thấu thị của anh không ngừng quét tìm, nhưng vẫn như cũ không phát hiện ra điều gì bất thường.

“Hừ!", khi Trần Triệu Dương có chút thất vọng định quay lại, bỗng có một tia sáng bạc xẹt qua, anh cứ ngỡ mình nhìn nhầm.

Khi nhìn lại lần nữa, anh thấy ánh sáng bạc kia vậy mà chuyển sang màu xanh lục, việc này khiến anh kinh ngạc. không thôi.

Trước mắt anh là một hòn đá, hòn đá này còn có thể thay đổi säc màu, chỉ vài giây ngắn ngủi nó đã thay đổi thành 7 màu sắc khác nhau.

Trần Triệu Dương biết, xem ra anh gặp được bảo bối rồi, chỉ là hòn đá này lại nằm ở lớp bùn sâu dưới đáy hồ.

Trần Triệu Dương đương nhiên sẽ không bỏ mặc bảo bối mà tay không ra về, anh tức khắc cởi bỏ quần áo, lặn xuống đáy hồ.

Nước hồ trong veo, cho dù Trần Triệu Dương không dùng thấu thị, cũng có thể thấy rõ.

Sau khi anh lặn được tới đáy hồ, phát hiện bên cạnh hòn đá bảy màu này có một gốc hoa sen.

Điều này khiến trong lòng anh chấn động, bởi anh rất có tự tin với thấu thị của mình, nhưng anh vậy mà không hề phát hiện ra gốc hoa sen này.

Trần Triệu Dương không vội vàng đào đá đi, mà đến bên cạnh gốc hoa sen kia, lại một lần nữa triển khai thấu thị.

Lần này, anh cuối cùng cũng thấy được. Chỉ là dưới góc nhìn của thấu thị, gốc hoa sen này tỏa ra ánh sáng rực rỡ năm màu, không đúng, có lẽ là sáu màu, tia sáng thứ sáu không rõ ràng läm.

Đại não Trần Triệu Dương cấp tốc hoạt động, rất nhanh, tên một loài bán sinh vô cùng đặc biệt xuất hiện trong đầu anh.

“Thất thải mộc thạch”. (thất: bảy, thải: màu sắc, mộc: cây, gỗ, thạch: đá)

Trần Triệu Dương không ngờ tới thế gian này lại thực sự tồn tại thứ này, nói đúng ra đây không phải là hai vật mà là một loại.

Chỉ là trước khi chúng trưởng thành sẽ xuất hiện dưới hai loại hình thái, sau khi trưởng thành, chúng sẽ quấn quanh và thôn tính lẫn nhau, cuối cùng sinh ra một thứ là cây không phải cây, đá không phải đá.

Mà thứ này có một tác dụng chính là phá vỡ chướng ngại.

Cái gọi là phá vỡ chướng ngại chính là nói, khi võ giả đột phá thì sử dụng.

Thất thải mộc thạch sinh trưởng ở đâu đều sẽ khiến linh khí nơi đó tăng vọt, chỉ cần vào ngày thất thải mộc thạch trưởng thành, dùng biện pháp đặc biệt để tập hợp linh khí lại, thì nơi này nhất định sẽ trở thành thánh địa tu luyện.

“Tiếc là chưa trưởng thành, hèn chỉ kết cục của những người gần đây đều không tốt đẹp gì", Trần Triệu Dương lúc này cuối cùng mới hiểu, hồ Lộc Minh này tại sao lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.

Bởi trước khi hai thứ này trưởng thành, nó sẽ phát ra một mùi hương đặc biệt gây ảnh hưởng tới những người ở gần chúng.

Về phần Trần Triệu Dương tất nhiên sẽ không có ảnh hưởng gì vì anh là một võ giả, hơn nữa còn là một thần y.

Trần Triệu Dương lập tức trở lại thân cây mặc quần áo chỉnh tề.

“Xem ra phải mua lại hồ Lộc Minh này, cũng không biết có thể mua được hay không?”

Trần Triệu Dương biết, loại đồ tốt này có thể gặp nhưng không thể cầu, dù có bao nhiêu tiền cũng không thể mua. được.

Do đó, anh đã quyết định bất luận thế nào cũng phải mua lại, anh cũng không vội vàng trở về mà ngồi xếp bắng bắt đầu tu luyện trên thân cây ở trung tâm hồ.

Tu luyện ở một nơi có linh khí nồng đậm như vậy rất dễ dàng giúp anh tiến vào trạng thái nhập định.