“Aiyo, cũng mạnh miệng đó".
"Mạnh miệng thì sao nào. Đây là nơi mày có thể tự tung tự tác chắc?"
“Bọn tao ngăn mày đó. Tao muốn xem xem mày có thể. làm gì được bọn tao".
Đám bảo vệ cảm thấy chuyện này quá dễ dàng, bọn họ chẳng thèm coi Trần Triệu Dương ra gì.
Trong mắt bọn họ tràn ngập sự khinh thường.
"Vì vậy bọn họ vừa nói vừa rút gậy cao su ra tuỳ tiện đập lên người Trần Triệu Dương.
Trần Triệu Dương thấy hành động đó của bọn họ cũng không hề nè tránh, ngược lại anh còn tiếp tục tiến lên phía trước một bước.
Rầm!
Trần Triệu Dương vung một nắm đấm, tên bảo vệ đứng. gần anh nhất trực tiếp bị đấm bay ra ngoài.
E Đám bảo vệ ngây người.
Bọn họ không ngờ được, Trần Triệu Dương lại mạnh tới vậy.
Rầm! Rầm!
Đợi tới lúc bọn họ kịp hoàn hồn, Trần Triệu Dương đã tiếp tục ra tay rồi.
Trần Triệu Dương vung nắm đấm và đá một phát, ngay lập tức mấy tên bảo vệ đang chặn trước cửa đã bị anh đánh gục.
Sau Khi đánh gục đám bảo vệ, Trần Triệu Dương bước nhanh về phía trước, sau đó đá mạnh về hướng cánh cửa câu lạc bộ đang đóng kín.
Ẩm!
Cả cánh cửa lớn đổ rầm vào bên trong sau cú đá của Trần Triệu Dương.
Lúc này bên trong sảnh chính của câu lạc bộ có không ít người, khung cảnh cũng có chút hỗn loạn.
Nhưng khi cánh cửa đồ rầm xuống, âm thanh lớn khiến mọi người giật mình, sau đó tất cả đều im bặt, đồng loạt nhìn về phía ngoài cửa.
Bọn họ trông thấy Trần Triệu Dương đang chầm chậm tiến vào.
“Cửa lớn là nó đạp đổ sao?"
“Không phải chứ? Chỉ với sức một người như vậy sao có thể đạp đổ chứ?"
“Tôi cũng nghĩ vậy đó".
“Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa, nó dám tới đây gây sự thì chết chắc rồi".
“Đúng vậy!" Đám người có mặt tại đó lộ ra một nụ cười nhạt.
Trong mắt bọn họ, Trần Triệu Dương dám tới đây gây sự thì sẽ không còn sống được lâu nữa đâu.
Khắp Hải Nam chẳng có ai dám tới đây gây sự hết.
Trần Triệu Dương bước vào, bên trong câu lạc bộ liền có một đám người nhào tới.
Bọn họ vừa xuất hiện đã vây kín xung quanh Trần Triệu Dương.
“Tên nào to gan mà dám tới đây gây sự vậy?"
Đúng lúc này, từ trên tầng hai, một tên đầu trọc có hình xăm bọ cạp trên đầu bước xuống.
Tên đầu trọc vừa xuất hiện liền tươi cười nói với những vị khách phía dưới: "Mọi người không cần lo lắng, chuyện này sẽ được giải quyết nhanh thôi”.
“Có anh Hạt ở đây, đương nhiên sẽ được giải quyết nhanh gọn rồi".
“Hehe. Không ngờ lại kinh động tới cả anh Hạt". “Có kịch hay để xem rồi".
Những người có mặt ở đây khi vừa nhìn thấy tên đầu trọc xuất hiện, nụ cười trên khuôn mặt càng rõ ràng hơn.
Hạt Tử là người quản lý ở câu lạc bộ Giải trí Quốc tế này, trước đây là tên côn đồ khét tiếng ở Nam Hải, từng giết không ít người. Hơn nữa có không ít người đã nghe qua, Hạt Tử còn là một cao thủ. Bộ quyền pháp mà hắn luyện bá đạo vô cùng.
Lúc này, sự xuất hiện của Trần Triệu Dương đã làm kinh động tới hắn, đám đông đều cảm thấy sắp có kịch hay để theo dõi rồi.
Hạt Tử tách đám đông ra, hắn đi tới phía trước, nhìn Trần Triệu Dương một hồi rồi cười một cách mỉa mai: "Thăng nhãi, mày không biết đây là nơi mày không nên đến à?"
“Mày biết Diệp Thiên Phàm đang ở đâu không?"
Trần Triệu Dương nhìn tên đầu trọc và hỏi.
“Tao biết", Hạt Tử cười nhẹ: "Nhưng tao không định nói cho mày. Hơn nữa, dù tao có nói cho mày biết thì cũng vô dụng thôi, mày không thể tới đó được đâu".
“Vậy sao?"
Trần Triệu Dương ngẩng đầu nhìn tên đầu trọc.