Hai người tính toán thời gian. Ngay khi tia sáng tím bắn xong, Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong một †rước một sau phóng tới cánh cửa ngoài rìa.
Tốc độ của cả hai đều rất nhanh, Trần Triệu Dương thì không hề ngơi nghỉ chút nào, như một mũi tên rời cung khí thế bừng bừng mà lao tới cánh cửa.
Tất nhiên là đối với anh, đó không phải cửa mà là một vòng xoáy.
Giang Tử Phong đi theo sau, không suy nghĩ linh tinh trong đầu. Đại ca bảo làm bất cứ điều gì, cậu đều thực hiện mà không mảy may nghỉ ngờ. Chưa kể lúc này đại ca đang ở trước mặt, cậu lại càng không có lý do để lùi bước.
Trong mắt Giang Tử Phong, thứ cậu sắp đụng vào là một cánh cửa. Tuy trong lòng hơi rối rắm nhưng vì tin tưởng đại ca nên bước chân không hề do dự.
Khi Trần Triệu Dương vọt vào trong cánh cửa, Giang "Tử Phong vẫn chưa hoàn hồn, cứ thế cũng xông vào. theo.
"Chết tiệt, thảo nào lại tích cực như vậy, tìm ra lối vào rồi!", Bazel luôn theo dõi Trần Triệu Dương, thấy hai người lao thẳng một mạch vào trong một cánh cửa thì biết anh đã đoán ra được bí mật của nó, chẳng qua là không chịu nói cho mình nghe.
Điều này làm cho Bazel cực kỳ căm hận, nhưng việc. quan trọng nhất lúc này chính là theo chân Trần Triệu Dương. Nếu không, càng kéo dài thời gian thì phải trả giá càng đắt mới có thể đi vào.
Ông ta bắt đầu hành động thì những người khác cũng đánh hơi thấy mùi, thấy được hai người kia đã vào. một cánh cửa. Họ biết đã tìm được lối vào thì phải nhanh chóng vào trong, để càng lâu càng khó xử lý.
Vì vậy, nhóm những người có thực lực mạnh nhất thuộc phe Bazel sát sao đuổi theo, những người yếu hơn thì chưa kịp chạy vào đã bị chen đẩy ra ngoài vì nhóm "Tulle cũng đã tới.
Sau khi chui vào trong vòng xoáy nước, Trần Triệu Dương có cảm giác cơ thể như bị vặn vẹo, không mở. mắt ra nổi như bị một thứ sức mạnh nào đó khép lại.
Chờ đến lúc cảm giác choáng váng đó không còn, anh mới mở ra, phát hiện nơi này không còn là thung lũng vừa rồi nữa mà là một nơi có thời tiết vô cùng thoải mái.
Xung quanh là một rừng hoa cỏ um tùm, cây xanh rợp mát, nhiều loại hoa chưa từng thấy đang nở rộ.
Quan trọng hơn, nơi này làm cho Trần Triệu Dương cảm nhận được sự thoải mái trước đó chưa từng có. Linh khí ở đây đậm đặc đến mức ngay cả anh cũng thấy ngạc nhiên quá đổi.
Quan sát hoàn cảnh xung quanh xong, Trần Triệu Dương mới nhận ra Giang Tử Phong không ở cùng mình. Nói cách khác, sau khi đi vào cánh cửa kia, mỗi người đều bị phân tán trong bí cảnh này.
Như thế thì những thế lực kia sẽ không còn ưu thế đông người, nhưng Giang Tử Phong cũng sẽ gặp nguy. hiểm. Mối nguy hiểm này ngoại trừ là bản thân bí cảnh ra thì còn đến từ cường giả của các thế lực.
Thực lực của cậu ấy còn quá yếu, nếu xảy ra xung đột với những người đó thật thì nhất định sẽ chịu thua thiệt.
Trần Triệu Dương không nán lại nữa, tung người nhảy lên lao về một hướng, trên đường đi có để lại ký hiệu đã bàn trước với Giang Tử Phong.
"“Gào...
Anh đang bay lướt qua tìm kiếm thì một tiếng rống đáng sợ từ đẳng xa truyền đến.
Vừa nghe đã biết chủ nhân của tiếng gào thét này là một tên nóng tính khó chơi, có thể chọc giận nó cũng chỉ có những người vừa tiến vào đây thôi.
Nghĩ đến đây, Trần Triệu Dương tăng tốc lao vọt về nơi phát ra âm thanh.
Không cần biết có phải là Giang Tử Phong hay không, nhưng nếu cậu ấy nghe thấy tiếng kêu này thì có lẽ cũng sẽ chạy tới đó như anh.
Tốc độ của Trần Triệu Dương rất nhanh. Nãy giờ tiếng gào ấy không hề dừng lại, nghe như có gì đó đã chọc nó điên lên
. Anh sợ là Giang Tử Phong nên dốc sức bay thật nhanh.