Về phần sợ, ông ta hơi sợ người ta không dẫn mình theo.
“Đi”, Trân Triệu Dương không thèm nhìn cặp song sinh kia, mà chậm rãi đi vào trong đình, không khách khí ngồi ở vị trí cặp song sinh vừa ngồi.
Giang Tử Phong đã sớm quen thuộc với thực lực của anh rồi, cho nên không hề thấy bất ngờ chút nào, cực kì tự nhiên ngi một vị trí khác.
“Cậu bạn, lợi hại đấy”, lão già áo bào đen kia tán thưởng Trần Triệu Dương một câu, sau đó nhìn về phía Bazel, nói: “Thú vị thật, thế mà lại có thể tìm được cao thủ như vậy, xem ra lần này tôi nên yên tâm rồi”.
“Cậu ấy là Trần Triệu Dương, là một cao thủ tôi vô tình gặp được, thực lực tuyệt đối không có vấn đề gì”, vẻ mặt Bazel có chút kỳ quái, nói.
Sau đó, ông ta mới giới thiệu mấy người Trần Triệu Dương.
Hoá ra, lão già áo bào đen kia tên là Tả Sâm, là một pháp sư hắc ma, đây là lần đầu tiên Trần Triệu Dương. gặp được pháp sư hắc ma, anh cực kì tò mò, pháp sư hắc ma chiến đấu như thế nào?
Chẳng lẽ thật sự giống như trong phim và tiểu thuyết, có thể bay trên không trung chiến đấu sao?
Về phần cặp song sinh bị đánh bay ra ngoài kia, lúc này sắc mặt tái xanh, mặc dù trong lòng đều giận dữ và nhục nhã, nhưng lại không thể không nuốt cục tức này xuống.
Thông qua trận chiến ngắn ngủi vừa rồi, bọn họ đã tự hiểu được, với thực lực của đối phương, tuyệt đối có thể giết chết được mình, cho nên, dù trong lòng có bất mãn tức giận nhiều đi nữa, bọn họ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Chỉ là với loại người như bọn họ, một khi có cơ hội, nhất định bọn họ sẽ xé nát đối phương.
“Tất cả mọi người đều đã đến đông đủ, như vậy chúng ta sẽ chuẩn bị xuất phát”, Bazel đứng dậy, mở miệng nói với người xung quanh.
Mấy người Trần Triệu Dương cũng không nói ra bất kỳ dị nghị gì, nếu như đã quyết định muốn cùng đi thăm dò bí cảnh, đương nhiên phải đi vào xem tình huống trước rồi nói sau.
Sau đó đám người liền cùng nhau lên một chiếc máy bay tư nhân mà Bazel đã chuẩn bị sẵn, cũng may chiếc máy bay này đủ lớn, nếu không sẽ không chứa nổi nhiều người như vậy.
“Ông Bazel, anh trai tôi đâu?”, sau khi lên máy bay, rốt cuộc Yati không nhịn được mà hỏi Bazel.
“Yên tâm đi, anh trai cô đã sớm đến rồi, chờ chúng †a đến, cô sẽ có thể nhìn thấy anh trai mình", vẻ mặt Bazel rất dịu dàng, vừa cười vừa nói.
Nghe Bazel nói vậy, mặc dù trong lòng Yati vô cùng khó chịu, nhưng cũng không có cách nào, mỗi người ở đây đều có thực lực mạnh hơn cô ta, có thể nói rằng, ngoại trừ có một người anh trai với thực lực mạnh hơn một chút, thì cô ta chẳng còn chút lợi thế nào cả.
"Yati thấp thỏm ngồi trên máy bay, cũng không dám nghỉ ngơi, cứ trừng to mắt như vậy.
Vê phân Giang Tử Phong, lúc này đã sớm ngủ thiếp đi rồi, dù sao có đại ca ở bên cạnh, cậu ấy cũng chẳng cần quan tâm cái gì.
Trần Triệu Dương lại không vội đi ngủ, tu luyện đã đủ để thay thế việc nghỉ ngơi.
Sau khi lên máy bay, anh liền cảm nhận động tĩnh trên này.
Bay được tầm hai giờ, cuối cùng máy bay đã hạ cánh, bấy giờ mọi người mới phát hiện chỗ này không. phải thành phố phồn hoa, mà là rừng cây nguyên thủy.
“Mọi người không cần suy đoán, nơi này là nước Nepal, chỗ chúng ta sắp đến là La Sơn ở đây, bên trong túi du lịch của mỗi người đều có thứ cần thiết rồi, nếu như không có ý kiến gì, chúng ta lên đường thôi”.
Bazel chỉ vào một ngọn núi cách nơi này rất gần, nói.