“Đại ca, ý của anh là lân này chỗ mà Bazel dẫn chúng ta đến có đồ tốt?”, nghe Trần Triệu Dương nói vậy, hai mắt Giang Tử Phong lập tức tỏa sáng, hưng phấn nói.
“Tôi đoán hẳn là có, chỉ là chúng ta phải cẩn thận, chỗ nào càng có thể thu hoạch được nhiều thì sẽ càng nguy hiểm, cho nên, chúng ta cũng phải chuẩn bị thật tốt”.
Đối với sự lạc quan của Giang Tử Phong, Trần Triệu Dương chỉ biết lắc đầu, hiển nhiên có chút coi trọng với hành động tiếp theo.
“Thế nhưng bây giờ chúng ta cũng đâu có ra ngoài được, chuẩn bị kiểu gì đây?”, Giang Tử Phong chần chờ một lát, sau đó nghi hoặc hỏi.
“Bazel không dám giam lỏng chúng ta, chỉ cần chúng ta không ra khỏi n, như vậy ông ta sẽ không để ý, đi, dẫn cậu đi dạo thị trấn Ngải Ngõa nổi tiếng”, Trần Triệu Dương nở nụ cười, anh rất hiểu tính cách của Bazel, dù sao, chỉ cần ở trong thị trấn, như vậy ông ta sẽ không lo lắng bọn họ chạy trốn.
Sau đó, Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong công. khai đi ra ngoài, quả nhiên, người của Bazel không ngăn cản, nhưng mà Trần Triệu Dương biết, một khi bọn họ thật sự muốn rời khỏi thị trấn Ngải Ngoã, chỉ sợ người của ông ta sẽ lập tức phát hiện, đến lúc sẽ có một đống người đến đuổi giết bọn họ ngay.
Nhưng mà Trần Triệu Dương cũng không có ý định rời đi.
Trong khoảng thời gian sau đó, anh bắt đầu đi dạo trong thị trấn nhỏ này, cực kì nhàn nhã, có điều trong quá trình dạo phố, Trần Triệu Dương và Giang Tử Phong đã mua một đống đồ.
Sau đó hai người bọn họ về tới chỗ ở, dùng không đến nửa giờ để hoàn thành vũ trang, những trang bị này rất dễ cầm theo, vì nó chỉ là một chút thảo dược.
Giang Tử Phong cực kì tin tưởng cách Trần Triệu Dương dùng độc, cho nên thấy anh chế tạo những loại độc đó, cậu ấy vô cùng chờ mong, đồng thời Trần Triệu Dương cũng dạy cậu ấy dùng độc như thế nào, giấu độc như thế nào, cậu nắm giữ được một vài thứ cơ bản rất nhanh, còn về phần thành thạo, không rèn luyện lâu dài là không thể có được.
Mấy người Trần Triệu Dương cũng không phải chờ lâu, vào đêm, anh đã cảm nhận được mấy hơi thở mạnh mẽ đi vào trong trang viên.
Quả nhiên, đến ngày hôm sau, Bazel liền triệu tập ba người Trần Triệu Dương tới trước đình nghỉ mát, bên trong đó đã có đây người, còn có một số người có thực. lực nhỏ yếu ngồi ở bên ngoài đình.
Về phần Bazel, lúc này ông ta đang ngồi ở vị trí chính, không thèm để ý đến tình huống trước mắt, mà những người ngồi ở bên ngoài cũng không có chút bất mãn nào.
Sau khi ba người Trần Triệu Dương tới, anh đã quan sát những người này một chút, quả nhiên phát hiện thực. lực thấp nhất cũng là cảnh giới thiên tiên, mặc dù đều là người phương Tây, thứ họ tu luyện không phải nội lực, nhưng năng lượng dao động cũng gần như thế.
Trong đó có ba người trong đình có thực lực tương đối mạnh, một lão già mặc áo bào đen, cả người gầy khô như que củi, đang nhắm mắt.
Mà hai người còn lại là một đôi song sinh tầm hơn bốn mươi tuổi, bọn họ có vóc dáng cực kì cường tráng, nhưng ánh mắt kia lại khiến người ta không hề thích, nó có một sự lạnh lẽo quỷ dị.
“Cậu Trần, mời vào trong ngồi”, Bazel nhìn thấy ba người Trần Triệu Dương đến, trên mặt lập tức hiện ra vẻ ân cần, đứng dậy nhiệt tình mời bọn họ.
“Đi”, Trần Triệu Dương cũng không khách khí, đi vào bên trong đầu tiên.
Những người bên ngoài thấy cảnh này, ánh mắt nhìn về phía mấy người bọn họ tràn đầy vẻ thương hại và đồng tình.
"Yati chân chờ một lát, không nhấc chân đi vào trong, bởi vì cô ta cảm giác những người này đều không dễ trêu, nhưng tất cả lại ngoan ngoãn ngồi ở bên ngoài, cô ta không muốn làm chim đầu đàn đâu.