Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1287




Ông lão thấy vậy liền hừ lạnh, lúc này, khí thế trên người ông ta bắt đầu ngưng tụ lại, giống như một mũi tên nhọn hoắt, tràn ngập cảm giác nguy hiểm.

Thời điểm ông lão đã ngưng tụ gần xong, ngay khi muốn tung ra một kích xé trời, Giang Tử Phong lại đột nhiên giơ tay lên.

“Chờ một chút”, vẻ mặt của Giang Tử Phong có chút kỳ lạ, cậu nói ông lão đang chuẩn bị ra tay ngừng lại.

“Lại có chuyện gì?”, hơi thở của ông lão nhất thời bị gián đoạn, luồng khí đã ngưng tụ đến đỉnh điểm cứ thế tan biến, ánh mắt ông ta mang theo điên cuồng, tức giận quát lên.

“Quát cái gì mà quát? Khoe giọng ông lớn hay sao? Lúc nãy tôi uống nhiều nước, bây giờ buồn đi WC, ông chờ tôi một chút, sau khi đi WC xong, tôi sẽ quyết đấu sống chết với ông, tôi nhất định sẽ cho ông biết vì sao tôi lại kiêu ngạo như vậy”, Giang Tử Phong kẹp chặt hai chân, vẻ mặt quái dị nói.

“Khốn kiếp, tôi không cho cậu đi, bây giờ cậu phải đánh với tôi ông lão bị làm cho tức đến điên người, ông †a như người bị bệnh tâm thần điên cuồng gào lên.mà đánh với ông trong trạng thái này thì cho dù ông có thăng thì chiến thắng đó cũng thật đáng xấu hổ, có bản lĩnh thì đợi tôi đi WC về rồi đánh”, Giang Tử Phong là người vô lý nhưng lại muốn cãi ra ba phần lý nói.

“Đó là chuyện của cậu, có liên quan gì đến tôi?”, ông lão cũng không mắc bẩy, nhanh chóng phản bác lại.

“Để tôi xem nào, chắc chẳn là ông sợ lúc tôi đi WC xong sẽ khôi phục trạng thái tốt nhất, ông không phải là đối thủ của tôi, cho nên mới dùng mọi cách để ngăn cản tôi đi WC”, Giang Tử Phong dùng dáng vẻ như là đã sớm nhìn thấu ý đồ của đối phương nói với ông ta.

“Chết tiệt, cậu đi WC đi, nhanh lên”, ông lão sắp điên rồi, hai mắt đỏ ngầu nhìn Giang Tử Phong, giận dữ hét lớn.

“Hết cái gì mà hét? ở đây chờ tôi, chờ tôi trở về, tôi sẽ bẻ đầu ông xuống rồi đá giống như một quả bóng”, Giang Tử Phong khinh thường nói với ông lão một câu, sau đó chạy luôn ra ngoài.

Trân Triệu Dương mỉm cười nhìn Giang Tử Phong làm loạn, nhưng trong lòng lại vô cùng tán thưởng sự lý trí của cậu ấy.

Phải biết rằng, thực lực của ông lão trước mắt là mạnh nhất trong nhóm người ở đây, với thực lực của Giang Tử Phong, nếu muốn chiến thẳng ông ta thì khó khăn là rất lớn, cho nên, Giang Tử Phong sử dụng chiến thuật đánh một tiếng trống dũng khí tăng lên, đánh hai tiếng trống dũng khí suy giảm, đánh ba tiếng trống, dũng khí không còn, làm cho khí thế mà ông lão kia vất vả ngưng tụ được tan biến, có thể nói đây là phương pháp rất thông minh.

Lần này, tốc độ của Giang Tử Phong cũng không chậm chạp như vừa nãy, rất nhanh sau đó, cậu ấy đã trở lại, cậu sợ nếu như đi lâu hơn, lão già kia sẽ tỉnh táo trở lại.

“Lão già, đến đây đi, cho ông xem thực lực của tôi”, sau khi bước vào phòng, Giang Tử Phong ngoäc ngoắc ngón tay với ông lão, vẻ mặt khiêu khích nói.

“Cậu chết đi cho tôi”, lúc này, ông lão đâu còn có thể duy trì sự bình tĩnh? Nghe xong, ông ta trực tiếp vung tay. lên, chuẩn bị dùng một đấm đấm chết cái tên đáng ghét này.

Ngay sau đó, Giang Tử Phong lại đột nhiên làm ra một động tác giống như vừa nãy kêu ông ta ngừng lại.

Nhìn thấy động tác này, theo bản năng, ông lão dừng lại, khí kình được ngừng tụ cũng theo đó tan biến.