Sau khi anh nói xong, liền không tiếp tục để ý đến nữa, anh đã cho anh ta cơ hội rồi, phải xem anh ta có thể nắm chắc được hay không thôi?
Sau đó Trần Triệu Dương quay người đi ra ngồi trên ghế sô pha trong đại sảnh, Giang Tử Phong nhìn đại ca bá đạo khí thế như vậy, trong lòng rất thán phục, lúc này cũng đến đó ngồi theo.
Cô gái lễ tân nghe thấy hai người này nói như vậy, trong lòng càng thêm khinh thường.
Chỉ là, khi thời gian dần dần trôi qua, áp lực trong lòng cô ta càng lúc càng lớn, lãnh đạo quyết định như thế nào là chuyện của bọn họ, nếu như hai người kia thật sự có lai lịch lớn, đến lúc đó chỉ sợ mình sẽ là kẻ chết thay.
Nghĩ tới đây, cô ta không còn dám chậm trễ, vội vàng cầm điện thoại lên, bấm số điện thoại của văn phòng tổng giám đốc.
"Tổng giám đốc Lyons, dưới tầng có người của Khuynh Thành Quốc Tế đến, nói muốn gặp anh, anh xem...", sau khi bắt máy, lễ tân liền nói thẳng ra tình huống bây giờ.
"Khuynh Thành Quốc Tế? Tới nhanh đấy, không gặp”, đầu bên kia điện thoại truyền tới một giọng nói khinh thường.
"Quả nhiên”, nghe được tổng giám đốc nói, người đẹp lễ tân không hề cảm thấy bất ngờ, dù sao chuyện này đã đã sớm được thông báo cho quầy lễ tiếp đón rồi, chỉ cần là Khuynh Thành Quốc Tế, liền không gặp.
"À mà khoan, cứ để bọn họ lên đây đi, đúng rồi, dẫn bọn họ đến phòng hội nghị”, ngay lúc cô ta muốn cúp. điện thoại, giọng nói của Lyons đột nhiên lại truyền ra, chỉ là bên trong giọng điệu này có vài phần giễu cợt.
"A... Vâng, tổng giám đốc”, nghe được tổng giám đốc nói vậy, lễ tân lập tức sửng sốt, mặc dù không nghĩ ra vì sao tổng giám đốc lại thay đổi ý định, nhưng hiển nhiên đây không phải là chuyện cô ta có thể tham gia.
Sai khi cúp điện thoại, cô ta thu hồi thái độ vừa rồi của mình, thay bằng vẻ tôn kính, đi đến trước mặt hai người Trần Triệu Dương.
"Hai anh, tổng giám đốc của chúng tôi bảo hai anh lên phòng họp trên tầng, mời đi theo tôi”, người đẹp lễ †ân cười một tiếng ngọt ngào, sau đó đi phía trước dẫn đường.
Giang Tử Phong lập tức mở to hai mắt ra nhìn, có chuyện gì vậy?
Lúc ăn nói tử tế thì người ta không thèm để ý đến mình, đến khi mình bắt đầu tỏ thái độ kiên quyết, người ta lại mời mình đi lên, đúng là kì lạ.
Trần Triệu Dương lại không cảm thấy kì lạ lắm, chỉ cảm thấy đối phương đã đưa ra một lựa chọn cực kì thông minh.
"Hai anh, nơi này chính là phòng họp, mời hai anh ngồi trong phòng họp chờ một lát, tổng giám đốc của chúng tôi xử lý xong chuyện sẽ tới”, lễ tân kia dẫn hai người Trần Triệu Dương đi vào phòng họp ở tầng cao nhất rồi mới rời đi.
"Đại ca, đãi ngộ cũng không tệ lắm, thế mà ở đây còn có đồ uống, em không khách khí đâu nhé”, Giang Tử Phong nhìn thấy trên mặt bàn còn có một số đồ uống, hai mắt lập tức tỏa sáng, lúc này liền cầm lên, chuẩn bị mở ra uống.
"Tôi khuyên cậu, tốt nhất đừng uống”, khi Giang Tử Phong vặn nắp ra chuẩn bị uống, Trần Triệu Dương lập tức nhíu mày lại, sau đó khuyên nhủ.
"Đại ca, sao thế? Có độc sao?”, Giang Tử Phong sửng sốt, vội vàng đặt xuống, sau đó hỏi.
"Không có độc, chỉ là đồ uống bình thường mà thôi”, Trần Triệu Dương lại lắc đầu, nói.
"Vậy thì không sao hết, công ty lớn như bọn họ còn có thể tiếc rẻ một hai chai nước hay sao”, Giang Tử Phong nghe thấy vậy thì lập tức yên tâm, sau đó mở nắp ra uống.