Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1271




“Người trẻ tuổi, cậu đúng là rất tự tin, cậu cho rằng chỉ có cậu mà thật sự có thể lật đổ phòng đấu giá Tô Tỉ của chúng tôi sao? Người trẻ tuổi, cậu quá ngây thơ rồi, thế giới này không đơn giản như cậu nghĩ đâu”, Dulu nghe Trần Triệu Dương nói xong, không còn tiếp tục tức giận nữa.

Chỉ cần biết được thông tin của đối phương, với bản lĩnh của phòng đấu giá Tô Tỉ, tiêu diệt đối phương còn không phải là chuyện một câu nói thôi sao.

Cho dù đối phương là Huyết Lang tiếng tăm lừng lẫy của thế giới ngầm!

Lúc này, hình như mọi chuyện đã thay đổi, vốn dĩ nên là mấy người Sorowan xích mích với phòng đấu giá Tô Tỉ, bây giờ Trần Triệu Dương lại đi ra đứng mũi chịu sào.

Anh cũng không có cách nào cả, với bản lĩnh của Dulu, nếu như tùy ý để đối phương hành động, chỉ sợ phòng đấu giá Tô Tỉ sẽ lấy cái giá thấp nhất để kết thúc ảnh hưởng mà chuyện này mang đến.

Cho nên, Trần Triệu Dương liền đứng ra trước, khuấy đục vũng nước này.

“Ồ? Thật sao? Vậy tôi cũng muốn biết một chút, thế giới này không đơn giản như thế nào?”, Trần Triệu Dương cười lạnh, sau đó khinh thường nói.

“Ví dụ như, tôi đứng ở chỗ này, cậu cũng không động được vào tôi”, Dulu cười nhạo một tiếng, vẻ trào phúng trên mặt càng nhiều hơn.

“Haiz, phòng đấu giá Tô Tỉ mấy người cũng chỉ lấy thế đè người, đúng là quá mất mặt”, Trần Triệu Dương lắc đầu, ngay sau đó, vẻ mặt của anh đột nhiên nghiêm túc lại, lạnh lùng nói ra: “Hôm nay tôi cũng phải mở mang kiến thức một chút, thế giới không đơn giản trong miệng ông trông như thế nào?”

Nói rồi, Trần Triệu Dương bước từng bước về phía Dulu, anh cũng không gấp gáp, vì muốn ép sức mạnh chân chính của phòng đấu giá Tô Tỉ ra. 

Anh tuyệt đối không tin phòng đấu giá Tô Tỉ chấn động thế giới này chỉ là một phòng đấu giá bình thường, chỉ sợ phía sau bọn họ còn có những thế lực khác chèo. chống.

“Cậu Trại Phạn, cứu tôi..., nhìn sát ý gần như hoá thật ở trong mắt Trần Triệu Dương, trong lòng Dulu lập tức run rẩy, ông ta có thể nhìn ra được, đối phương sẽ thật sự giết mình, cho nên vào lúc anh đi lên phía trước, ông ta đã cất cao giọng hô lên.

“Người trẻ tuổi, nếu như cậu càng đi về phía trước. một bước, như vậy hậu quả cũng không phải là cậu có thể chịu đựng nổi”.

Ngay lúc Dulu sợ hãi vô cùng, một âm thanh lạnh lùng truyền ra, tất cả mọi người đều nhanh chóng nhường đường ra.

Chỉ thấy một người đàn ông phương Tây có thân hình cao lớn, khoảng chừng một mét chín mấy đi tới, mái tóc dài màu vàng kim xõa ngang vai, cả người đều là cơ bắp, khiến người ta nhìn một cái là có cảm giác hít thở không thông.

“Đây...đây lại là Trại Phạn, thôi xong, người trẻ tuổi này sắp tiêu rồi”.

“Wì sao? Trại Phạn này là ai?”

“Trại Phạn này là một kẻ hung ác, dùng từ cực kì tàn ác cũng không đủ để hình dung”. 

“Không sai, cho dù là kẻ ác cũng có điểm mấu chốt, thế nhưng Trại Phạn này lại không có một chút ranh giới cuối cùng nào cả, hắn ta đã từng tàn nhãn sát hại hơn một trăm đứa bé, cũng bởi vì chuyện này, Trại Phạn đang bị toàn bộ Đông u truy nã, từ đó về sau, hắn ta không còn xuất hiện nữa, không ngờ vậy mà lại trở thành người của phòng đấu giá Tô Tỉ".

Lúc Trại Phạn này vừa xuất hiện, đã có người nhận ra, dù sao chỉ cần là người biết chuyện, nhất định có thể nhận ra được Trại Phạn này, vì khuôn mặt và dáng người của hắn ta rất dễ nhận ra, gần như khiến người ta đã gặp là không quên được.

Sau khi thân phận của Trại Phạn này được công bố, gần như tất cả những người biết thân phận của hắn ta đều có vẻ mặt âm trầm, hiển nhiên, bọn họ đều không thích Trại Phạn này.

Đương nhiên Trần Triệu Dương cũng nghe được lời của người xung quanh, cho nên, đối với Trại Phạn này, trong lòng anh đã có quyết định, loại người như thế, chắc chắn anh sẽ không thể để hắn ta sống sót được.

“Anh vừa mới nói cái gì? Tôi không nghe rõ lắm”.

Trần Triệu Dương chậm rãi đi về phía trước một bước, sau đó làm ra vẻ lãng tai, nhìn Trại Phạn kia rồi nói.