Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1234




“Ha ha, được lắm, không uổng công tôi đã cứu mạng ông”, thấy La Sâm không cần suy nghĩ mà đã đồng ý luôn, trong lòng anh cực kì vui mừng.

“Chờ tin tức của tôi đi, chắc trễ nhất là giữa trưa sẽ có tin tức", La Sâm không khách khí với Trần Triệu Dương, sau khi nói xong liền cúp điện thoại.

Sau đó mấy người Trần Triệu Dương đã điều tra được không ít thông tin liên quan đến phòng đấu giá Tô Tỉ, nhưng đều là tin tức phiến diện, căn bản không có tác. dụng gì cả.

Trần Triệu Dương cũng không nhàn rỗi, mà tìm được. một vài vị thuốc đặc sản ở đây, anh muốn luyện chế một vài thứ để phòng rủi ro, dù sao thấy thái độ kiên quyết của phòng đấu giá Tô Tỉ đối với Thái Phổ, bây giờ đổi lại là anh, chỉ sợ đối phương cũng sẽ không dễ dàng trả lại đồ như vậy.

Cho nên, nhất định Trần Triệu Dương phải chuẩn bị từ sớm.

Đồ của anh cũng không dễ lấy đi như vậy đâu, nếu đã lấy rồi thì phải trả giá đắt.

Mà việc thế lực của Thái Phổ bị hủy diệt cũng khiến nước Brosso phải chấn động, bởi vì ai cũng biết Thái Phổ này chỉ dùng thời gian rất ngắn để thành lập thế lực. của mình, hơn nữa trụ sở của hắn ta lại giống như thùng sắt, đến nay vẫn chưa có ai phá huỷ được.

Ngay hôm qua, có người phát sóng trực tiếp cảnh huỷ diệt căn cứ của Thái Phổ, lúc đầu tất cả mọi người đều không cho rằng đối phương có thể làm được, nhưng mà sau khi căn cứ của Thái Phổ hoàn toàn sụp đổ, bọn họ mới nhớ buổi phát sóng trực tiếp đó.

Lúc này lại có người lôi chuyện phát sóng trực tiếp đó ra, có ai đó biết chuyện đã khẳng định khung cảnh trong đó đúng là ở phía dưới nhà máy cũ của Thái Phổ.

Điều này cũng xác định thế lực của Thái Phổ đã bị tiêu diệt thật, chỉ là điều khiến bọn họ không thể chấp nhận nổi là đối phương chỉ có năm người, lúc trước hơn một ngàn người còn không thể làm gì được trong đó, vậy mà năm người này lại tiêu diệt được thế lực của Thái Phổ, đúng là khó mà tin nổi.

Có rất nhiều tổ chức và chuyên gia quốc tế đều đang nghiên cứu về trận chiến này, theo bọn họ nghĩ, đây là một trận chiến lấy ít thắng nhiều điển hình, không có một ai trốn thoát được, tất cả đều chết ở trụ sở dưới đất.

Lúc Trần Triệu Dương đang cảm thấy lo lắng, La Sâm đã gửi thư đến, nói đêm nay sẽ có một cuộc đấu giá, vốn được tổ chức vào cuối tuần, không biết vì sao lại dời đến buổi tối hôm nay.

Nhưng mà cho dù là nguyên nhân gì, chắc chắn cuộc đấu giá đêm nay sẽ được tổ chức đúng giờ.

Mà La Sâm cũng lấy được một suất vào cuộc đấu giá cho Trần Triệu Dương, chỉ là mỗi suất chỉ có thể dẫn theo một người, nói cách khác, chỉ có hai người được đi vào trong phòng đấu giá. 

Đêm đó, Trần Triệu Dương và Nam Cung Yến vừa đến chỗ hẹn, La Sâm đã chờ sẵn ở đó rồi.

“Ông bạn già, tôi khuyên đêm nay ông đừng đi, sẽ có nguy hiểm”, sau khi trò chuyện vài câu với La Sâm, Trần Triệu Dương liền nghiêm túc nói với ông ta.

“Cũng bởi vì biết cậu muốn đi gây sự, cho nên tôi mới đi, tôi sợ các cậu gây chuyện không thể cứu vãn được”, La Sâm cười khổ một tiếng, đương nhiên ông ta biết mục đích đến đây của Trần Triệu Dương, nhưng ông ta lại không thể không giúp.

“Yên tâm đi, trước khi đi tôi đã phân rõ phải trái, nếu như bọn họ biết đúng sai, mọi chuyện sẽ đơn giản hơn”, Trần Triệu Dương mỉm cười, sau đó cực kì bình tĩnh nói.

“Biết đúng sai? Haiz, bọn họ không biết thứ đó đâu, trong suy nghĩ của bọn họ, nắm đấm mới là thứ quyết định đúng sai”, La Sâm nghe xong, bất đắc dĩ nói.