"Được rồi, tôi biết bộ lạc Somtar, tộc trưởng căn bản không có tác dụng gì quá lớn, thật ra lãnh đạo lớn nhất hẳn là linh vu của bọn họ, cho dù ông có quan hệ tốt với tộc trưởng, chỉ sợ cũng không có cách nào can thiệp vào chuyện trong tộc bọn họ đâu”, Trần Triệu Dương lại lắc đầu, bây giờ điều anh lo lắng chỉ là làm như thế nào để. tìm ra bộ lạc Somtar, còn có sau khi cứu được người thì rút lui như thế nào.
Mà muốn làm được những điều này, chỉ có La Sâm mới có năng lực như thế, cho nên, nhất định ông ta không thể để lộ quan hệ với mình, mà là dẫn anh đi tìm bộ lạc Somtar, chờ đến khi anh cứu được người rồi, lại dùng con đường của ông ta để đưa bọn họ rời đi.
"Như thế này nhé...", lúc này Trần Triệu Dương bàn bạc với La Sâm về kế hoạch cứu viện.
Rạng sáng ngày hôm sau, có hai chiếc xe lái ra khỏi trang viên của La Sâm, chạy ra vùng ngoại ô.
Đương nhiên người lái xe là mấy người Trần Triệu Dương, còn có một chiếc xe là đội dẫn đường mà La Sâm đưa cho bọn họ, tiến vào bộ lạc nguyên thủy ở Nam Phi cũng không phải là một chuyện dễ dàng, trên đường đi còn phải liên lạc với từng bộ lạc nguyên thủy khác, mà ngôn ngữ của những bộ lạc này cũng không tương thông, cho nên, trong đêm đó La Sâm đã xác định trước con đường phải đi qua để vào bộ lạc Somtar, đồng thời tìm nhân tài hiểu rõ về ngôn ngữ của các bộ tộc ven đường.
Hai chiếc xe cũng không có ký hiệu về thế lực của La Sâm, mặc dù lấy thế lực của ông ta, cũng không phải sợ bộ lạc Somtar này, nhưng Trần Triệu Dương lại không muốn mang đến phiền phức cho bạn bè của mình, La Sâm có thể cung cấp những sự trợ giúp này là anh đã thấy cực kì thoả mãn rồi.
Trần Triệu Dương cũng không để cho mấy người dẫn đường ngồi cùng một xe với bọn anh, mà để Tật Phong ngồi chung xe với họ, Trân Triệu Dương tự mình lái xe chở Nam Cung Yến và.Julia, bởi vì mấy người da đen dẫn đường kia khiến Trần Triệu Dương vô cùng khó chịu, luôn luôn dùng loại ánh mắt lén lút để nhìn bà xã mình và dJulia.
Trên đường đi, anh đã dẫn hai người bọn họ đi tìm hiểu những thứ đặc biệt của bộ lạc nguyên thuỷ trên đại lục Nam Phi, có rất nhiều thứ mà các cô chưa bao giờ nghe nói đến, cũng có những thứ mà từ trước tới nay chưa từng nhìn thấy bao giờ.
Có vài bộ lạc làm lễ trưởng thành cực kì tàn khốc, đó là dùng dao cứa một ít vết thương ở trên người, sau đó bôi một vài loại thuốc đặc biệt của bộ lạc trên đại lục Nam Phi lên đó, khiến nó đông lại thành hoa văn đặt biệt làm lễ trưởng thành.
Còn có một số bộ lạc cho rằng miệng rộng là đẹp, phụ nữ ở bộ lạc này từ nhỏ đã bắt đầu dùng đủ mọi đồ để làm căng miệng của mình ra, thậm chí còn có người lấy dao chọc một lỗ ở giữa môi và lợi, để môi mình càng thêm nới lỏng.
Một chuyện khác chính là những bộ lạc nguyên thủy này có một số kiểu tóc rất thần kì, thậm chí tóc của vài người đàn ông còn phức tạp và đẹp đế hơn cả kiểu tóc của phụ nữ, những kiểu tóc này đều khiến hai người Nam Cung Yến và.Julia phải than thở.
Bởi vì có người dẫn đường, cho nên Trần Triệu Dương đã dẫn Nam Cung Yến và.Julia đi ăn rất nhiều đặc sản của các bộ tộc, đương nhiên, đúng là có một số đặc sản rất khó mà nuốt được, dù sao không phải tất cả đặc sản đều phù hợp với vị giác của người phương Đông.
Những bộ lạc không thể đi vào, bọn họ mang theo. một vài món quà để phân phát cho các bộ tộc đó, nhận được ấn tượng tốt của bọn họ.
Còn có một số bộ lạc có quan hệ tốt với thế lực của La Sâm thì trực tiếp cho đi, điều này cũng làm cho mấy người Trần Triệu Dương nhận thấy được La Sâm mạnh đến thế nào ở trên vùng đất đại lục Nam Phi này.
Đương nhiên, có một số thân thiện với bọn họ, nhưng cũng có một số không hề thân thiện, chỉ là dưới sự uy hiếp bằng vũ lực của Trần Triệu Dương, bọn họ vẫn có thể vượt qua được.