Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1091




Nguyên Thu thở dài một hơi, sau đó bất đắc dĩ nói.

Nghe Nguyên Thu nói xong, Trần Triệu Dương lập †ức nhíu mày, Vu Thần Giáo này ở trong tối, bọn họ ở ngoài sáng, có thể nói, lần này anh và Vu Thần Giáo đã hoàn toàn kết thù, muốn hóa giải thì chỉ còn cách là tiêu diệt bọn chúng.

Thế nhưng, anh lại không biết gì về Vu Thần Giáo cả, quan trọng nhất là, Vu Thần Giáo này không từ thủ đoạn nào, hành động không có giới hạn, anh lo nhất vẫn là Vu "Thần Giáo này sẽ ám sát người bên cạnh anh.

“Trần Triệu Dương, không bằng gia nhập Long Tổ của chúng tôi đi, cậu đã quen biết Bạch Thấm như vậy, chắc chắn cũng biết Long Tổ có nhiều lợi ích, tuyệt đối sẽ không để cậu phải chịu thiệt”, Nguyên Thu nhìn Trần Triệu Dương, đột nhiên hai mắt tỏa sáng, sau đó mở miệng khuyên.

“Đừng vội từ chối, tôi biết, những tán tu như cậu quan tâm nhất đến sự tự do, nhưng mà cậu cũng phải hiểu rằng, tự do là tương đối, ở Long Tổ chúng tôi, tôi sẽ không nói là để cho cậu hoàn toàn tự do được, nhưng chí ít cũng sẽ không bắt cậu làm chuyện mà cậu không muốn làm".

“Vả lại, tài nguyên của Long Tổ, cậu cũng có thể sử dụng, chỉ cần cậu có đủ điểm tích lũy thì có thể đổi được. bất kì thứ đồ gì mà cậu muốn, có lẽ là cậu còn chưa nhìn thấy những thứ tốt của Long Tổ chúng tôi, nào, cho cậu xem một chút".

Nguyên Thu nhìn thấy Trần Triệu Dương muốn từ chối, không để anh kịp cự tuyệt, anh ta đã nói thêm một tràng.

Sau khi nói xong, Nguyên Thu lập tức lấy điện thoại di động ra, mở màn hình lên, bắt đầu tìm kiếm thứ tốt nhất để Trần Triệu Dương nhìn xem.

Thứ Nguyên Thu cho Trần Triệu Dương nhìn vô cùng có tính công kích, anh là một luyện dược sư, như vậy tất nhiên sẽ để ý đến mấy thứ như linh dược, Nguyên Thu bèn mở cột linh dược ra.

Quả nhiên, Trần Triệu Dương vừa nhìn thoáng qua thì không dời mắt đi được nữa.

Linh dược trong này thật sự rất nhiều, có nhiều thứ Trân Triệu Dương đã biết từ khi mới học, nhưng cũng có cả thứ chưa gặp bao giờ, những vị thuốc lâu năm và linh dược này quả thật rất phong phú, nếu như có thể lấy được, thì sức mạnh của anh sẽ vững vàng tăng lên, mà người dưới trướng anh cũng có thể phát triển hơn.

“Thứ này... Những thứ này sao lại không giống với Bạch Thấm””, Trần Triệu Dương hơi nhỏ giọng nói thầm.

“Cái gì?”, mặc dù anh nói rất nhỏ, nhưng ở đây toàn những người tu luyện, đương nhiên cũng nghe thấy, Nguyên Thu lập tức trừng mắt nhìn về phía Bạch Thấm. 

Khuôn mặt Bạch Thấm đỏ lên, sau đó hung hăng lườm Trần Triệu Dương một cái, rồi mới giải thích: “Phó †ổ trưởng Nguyên, tôi cũng không cố ý, tôi muốn Trần Triệu Dương giúp ông nội tôi luyện chế thuốc, cho nên mới đưa cho anh ấy nhìn. Tôi cam đoan lần sau sẽ không làm như thế nữa”.

“Ừm, lần sau không được tái phạm”, Nguyên Thu gật đầu, vẻ mặt cũng không thay đổi quá nhiều, coi như bỏ qua.

Anh ta vốn chỉ muốn phát huy một chút sự uy nghiêm của một phó tổ trưởng, thế nhưng cô nhóc này cũng đã nói là vì để chữa bệnh cho ông cụ Bạch rồi.

Anh ta cảm nhận được ánh mắt đáng sợ của bốn ông lão kia, nếu như anh ta dám răn dạy Bạch Thấm nữa, cuối cùng người nhận hậu quả thê thảm sẽ là mình rồi.

Trần Triệu Dương hơi sững sờ, anh không ngờ Long "Tổ còn có quy định như vậy.

“Ngoại trừ những thứ này ra, cái dược đỉnh lần trước, nếu như cậu gia nhập Long Tổ thì có thể không cần trả lại nữa”, Nguyên Thu vô cùng rộng lượng vung tay nói với Trần Triệu Dương.

“Phó tổ trưởng Nguyên, sao tôi nhớ là Long Tổ các anh có một quy định, chỉ cần là luyện dược sư thì luôn có thể sử dụng cái dược đỉnh này mà? Chẳng lẽ tôi nhớ nhầm rồi?”, Trần Triệu Dương liếc mắt nhìn, cái tên Nguyên Thu này nhìn có vẻ đàng hoàng, không ngờ lại cho mình một chiêu như vậy