Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 1090




“Bốn tiền bối, các ông đều trúng loại độc này, chẳng lẽ không cảm thấy rất kì lạ sao?”, đợi đến khi cơm nước no nê xong, lúc mọi người cùng nhau uống trà, Trần "Triệu Dương mới nói ra nghỉ vấn trong lòng mình.

Anh cảm thấy rất lạ, loại độc này vô cùng khó giải, nhưng cũng có nghĩa là, để phối ra được loại độc này cũng cực kì khó khăn, vả lại, loại thuốc độc này không hiểu sao lại khiến anh cảm thấy rất quen thuộc.

Loại độc Đằng Hạ dùng có hơi giống với độc mà bọn họ trúng phải, mà hơi thở trên thân Giang Hải Triều cũng tương tự với Bạch Thấm khi bị khống chế lúc trước, liệu trong chuyện này có liên quan gì không?

“Không có gì kì lạ, độc mà bốn người chúng tôi trúng, thực ra đều do tên súc sinh Viên Vô Nhai kia hạ”, nghe Trần Triệu Dương hỏi, Điền Đại Hà bèn hầm hừ nói.

Hiển nhiên, chuyện của Viên Vô Nhai là một cái gai trong lòng họ.

“Dựa theo những gì các ông nói, Viên Vô Nhai là người của Thiên Diễn Tông, không phải độc này cũng là của Thiên Diễn Tông đấy chứ?”, Trần Triệu Dương đưa ra một giả thiết.

“Điều đó là không thể, Thiên Diễn Tông là danh môn chính phái, không có khả năng sẽ làm ra thứ này, càng không thể hạ độc chúng tôi”, Tạ Đồ lại lắc đầu, sau đó nghiêm mặt nói.

“Nếu các ông đã khẳng định như vậy thì tôi lại nói thêm một điều nữa, độc mà tên Đằng Hạ dùng với tôi khi tới tập kích nhà họ Bạch vô cùng giống với loại độc mà các ông trúng phải”, Trần Triệu Dương bèn nói nghỉ vấn trong lòng mình ra.

Nghe anh nói vậy xong, bốn người bọn họ lập tức âm thầm giật mình, nếu như điều anh nói là thật, vậy chính là trong thủ đô đang có một bàn tay vô hình thao túng †ất cả chuyện này.

“Lát nữa Nguyên Thu tới thì nói với cậu ta đi”, mặc dù Thẩm Tu không nói nhiều, nhưng mỗi lần nói đều đúng trọng tâm.

Hai mắt Trần Triệu Dương tỏa sáng, Nguyên Thu này là người của Long Tổ, chắc hẳn sẽ hiểu rõ mấy tin tình báo như thế này.

Quả nhiên, vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến.

Bọn họ vừa mới dứt lời, Nguyên Thu đã đi vào, hiển nhiên anh ta cũng là khách quen của nhà họ Bạch. Sau khi chào hỏi các vị tiền bối, lúc này Nguyên Thu mới nhìn về phía Trần Triệu Dương, trong lúc nhất thời không biết nên xưng hô thế nào.

“Nguyên Thu, chuyện lần này, không biết các anh có tin tức nội bộ gì không?”, Trần Triệu Dương mở miệng trước, cho Nguyên Thu một con đường lui.

Nghe thấy Trần Triệu Dương xưng hô như vậy, Nguyên Thu lập tức thở phào một hơi, quả thực là mấy vị tiền bối này đã nâng vai vế của Trần Triệu Dương lên, khiến cho anh ta lúng túng.

“Chúng tôi nhận được tin tức, Vu Thần Giáo có ba vị hộ pháp, hai vị trưởng lão đã lẻn vào được thủ đô, chỉ là chúng tôi còn chưa xác định được tư liệu cụ thể của những người này. Vừa nãy khi ở đây tôi đã nhận ra một luồng hơi thở của Vu Thần Giáo, có lẽ Đằng Hạ kia chính là người của Vu Thần Giáo”, đương nhiên Nguyên Thu biết rõ chuyện xảy ra ở nơi này, cho nên mới chạy tới đây trước.

“Vu Thần Giáo?”, nghe thấy ba chữ này, Trần Triệu Dương lập tức nhíu mày, bởi vì lúc trước Bạch Thấm đã từng bị Vu Thần Giáo tập kích một lần, vết thương nặng của cô ấy chính là do bị Vu Thần Giáo đánh.

“Rốt cuộc Vu Thần Giáo này là thế lực nào?”, Trần Triệu Dương quay đầu nhìn về phía Nguyên Thu, hỏi.

“Thực ra Vu Thần Giáo không phải tên là Vu Thần Giáo, đại khái là trong thời kì chiến tranh loạn lạc, có vài tông môn Miêu Cương và đất Tứ Xuyên với đất Thục liên hợp lại, hợp thành Vu Thần Giáo, ngay từ thời điểm ban đầu, Vu Thần Giáo đã là thế lực đối kháng với người ngoài”.

“Về sau, chiến tranh kết thúc, danh tiếng của Vu "Thần Giáo được lan xa, thời gian dần trôi qua, tập tục. của tông giáo bọn họ bắt đầu thay đổi, cho tới khi phát sinh chuyện lấy mạng người để tu luyện vu cổ, mới hoàn toàn bị tiêu diệt”.

“Chỉ là, không ngờ rằng dạo gần đây, đám tàn dư của Vu Thần Giáo lại đứng ra gây sóng gió, mà có vẻ như bọn chúng lại còn lợi hại hơn trước kia”.