Trở về phòng, Như Băng thay một bộ đồ thật thoải mái. Nhìn lại tủ quần áo, cô không khỏi than thở: nhà giàu đúng là hoang phí thật!
Cô thực không biết rằng tiền của Lôi Kình nhiều đến mức nào. Nếu mà biết thì chắc chắn cô sẽ không bất ngờ như thế này đâu.
Suốt cả buổi sáng, cô bị Hà tỷ kéo đi tham quan "Bảo Đế Thành" .
- Hạ tiểu thư, nơi này 5 khu: trung tâm, khu đông, khu tây, khu nam và khu bắc. Cô và ông chủ ở khu trung tâm nên bất cứ lúc nào muốn cô có thể gọi chúng tôi.
-À, nơi này rộng thật nha.*và nó cũng quá sa sỉ đi*- cô nghĩ thêm
- Đúng,thưa tiểu thư
Cô thoáng nhăn mày
- Hà tỷ, bà đừng gọi tôi là tiểu thư này tiểu thư nọ được không? Cứ gọi tôi là Như Băng cho tiện.
- Nhưng mà...- bà ta do dự
- Không nhưng nhị gì hết.- cô không cho phép từ chối.
Cuối cùng trước sự kiên quyết của cô, Hà tỷ đành chịu thua.
Hai người đang nói chuyện vui vẻ thì Phúc bá chạy đến
- Cô Hạ, đây là đồ ông chủ đưa cho cô.- vừa nói vừa đưa ra trước mặt cô
- Đây là gì
- Thẻ ngân hàng
- Sao đưa cho tôi?
- Mỗi một tình nhân của ông chủ đều có
- Anh ta có rất nhiều phụ nữ?
Ông ta ra vẻ đắc ý
- Tất nhiên! Ông chủ hoàn mĩ....
Bộp...cô đập bàn
- Không thể chấp nhận được
- Như Băng đừng giận. Ông chủ...
- Không giận sao được? Hắn tuy giàu nhưng sao lại tiêu tiền phúng phí thế chứ? Đúng là bại hoại mà!- cô tỏ vẻ bất mãn
Hai người kia đứng hình. Cô gái này cũng qúa kì quặc đi. Ông chủ lần này sẽ rất thú vị đây.