Bạn Gái Tôi Là Trùm Trường

Chương 19: Dung mạo xinh đẹp (p2)




Cuối tuần vào lúc năm giờ chiều tại biệt thự nhà Yuna.

" Haiz da... Lười đi sinh nhật quá đi mất!" Cô nằm lăn lộn trên giường, toàn thân lười biếng không mết nhúc nhích.

Ê Yuna, hôm qua hăng lắm mà. Đi mua đồ xịn dữ dội lắm mà, sao giờ uể oải vậy hả? Đứng dậy diện váy như cho công chúa kiêu sa xem nào.

" Cốc! Cốc! Cốc! " Âm thanh tiếng gõ cửa vang lên.

" Vào đi, cửa không có khóa đâu! "

Mẹ kế cô ấy nhẹ nhàng bước vào, tay cầm một chiếc bóp đen với thiết kế sang trọng cầu kì, đem lên tặng cho cô. Bà ngồi lên giường, xoa đầu cô ấy:" Gần trễ rồi mà con còn chưa tắm rửa sửa soạn gì sao?"

" Con lười! "

Thôi rồi bó tay...

" Dậy đi, tắm rửa sạch sẽ, còn quần áo đẻ mẹ chuẩn bị cho. Đi đi con! "

Cô dụi mắt, từ từ mới lết được ra khỏi giường, lừ đà lừ đừ đi vô phòng tắm.

[...]

Mọi chuyện đã xong xuổi, cô đã diện lên người bộ váy lộng lẫy hoa lệ chẳng khác nào một đóa hoa kiều diễm đang nở rộ. Dáng dấp thật nuột nà mềm mại, ba vòng chuẩn không cần chỉnh.

Cô đi cùng quản gia bước vào chiếc xe Lamboughini riêng của nhà, rồi xe lăn bánh đưa cô tới biệt thự nhà Alice.

Đường đi không xa, chỉ mất chừng ba mươi phút là đã đến nơi. Trên xe, cô gấp rút chải lại mái tóc đen huyền óng ả, tô lại một chút sắc đỏ quyến rũ cho môi. Trông cô thật mĩ miều, thật cuốn hút.

Bỗng một bản nhạc vang lên từ điện thoại cô, nhanh chóng cho tay vào bóp rồi lấy nó lên. Bât loa ngoài để trên ghế xe, cô lên tiếng:" Soengjin, cậu đến nhà Alice chưa? "

Một giọng nói trầm và ấm áp vang lên:" Tôi mới đến cách đây chừng mười, mười lăm phút gì đó...mà sao cậu chưa tới?"

" Ahihi, xin lỗi nhé! tôi sắp đến rồi "

" Ừm, nhanh lên đi! "

Cô tắt máy rồi chửi thầm cậu ta trong bụng:" Tên vô duyên, không bao giờ ưa được. Chê váy tôi xấu còn bắt tôi phải đến nhà Alice nhanh cho cậu chê nữa sao? Hứ... Chê chứ gì, rồi cậu sẽ biết tay tôi. bữa nay cậu không bị tôi mê hoặc thì tôi cùi sứt móng! "

Xe lăn bánh thật nhanh đến nhà Alice, cô ấy nhẹ nhàng nâng tà váy lên bước ra khỏi xe, dịu dàng vuốt mái tóc đen dài mượt mà. Ánh mắt dõi về phía trước. Đôi chân thoăn thoát bước về phía trước. Dáng đi thướt tha sang trọng và quý phái.

" Ai vậy " Một người bỗng ngạc nhiên reo lên, chỉ tay về hướng cửa chính.

Mọi người đều dõi mắt theo, từ cửa xuất hiện một cô gái vô cùng xinh đẹp, quyến rũ. Bộ váy đen lấp lánh trong ánh đèn vàng lung linh của ngôi biệt thự.

Soengjin nheo mắt nhìn kĩ, bóng dáng nhỏ nhắn ấy nhìn rất quen thuộc, chưa được nửa giây cũng đã biết người con gái bước đến đẹp đẽ như một nữ thần đó là ai..

" Yuna! Anh ở đây nè!" Soengjin giơ tay lên vẫy vẫy ra hiêu, vẻ mặt cười tươi vui đến không thể tả nổi.

" Cái gì? Yuna đó sao?" Mọi người xung quanh ai đều cũng phải trợn tròn mắt, bàn tán xì xào. Không ngờ một cô nàng đầu gấu mà lại trở nên dịu dàng xinh đẹp vậy sao?

Cô ấy nhẹ nhàng nâng tà váy từ từ bước đến gần anh, lả lướt như một dải lụa mềm. Cô ngước đầu lên nhìn anh rồi nhếch khóe môi nở nụ cười. Soengjin cứ nhìn ngắm cô ấy mà tim đập thình thịch mãi không thôi.

Hai người cùng dắt tay nhau bước ra hành lang của biệt thự cùng ngắm ánh trăng tròn và những vì sao lấp lánh. Trong không gian lãng mạn đó hai người đã trao nhau một nụ hôn sâu và ngọt ngào.

Bỗng nhiên, một vị khách bỗng cầm hai ly rượu bước đến. Hắng giọng:" Xin lỗi cho tôi làm phiền một chút " Không ai khác là Alice.

Yuna nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu hỏi:" Cô ra đây làm gì "

Nó nhún vai rồi đưa ly rượu đến trước mặt cô ấy:" Tôi chỉ là muốn mời cô một ly... Không được à "

Soengjin đứng đó ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra, anh cũng không biết cô ta có thật lòng mời hay là có mục đích nào khác, trầm ngâm một lúc bỗng Alice kêu lên

" A... đau quá! hình như bị trật chân rồi!"

Yuna nhìn nó bằng cái ánh mắt khinh người, muốn giả bộ cho ai xem thế hả, tiện tay đưa ly rượu uống một ngụm nhỏ tiếp tục nhìn nó giở trò gì.

" Soengjin à... anh đỡ em vào được không? Đau quá!" Nét mặt cầu khẩn như đầy ham muốn đag hiện rõ ràng trên khuôn mặt nó.

Anh ấy cũng không phải loại người hẹp hòi gì thôi cũng phải đỡ nó vào trong:" Yuna à! Anh đưa Alice vào kia. Đứng đó chờ anh được không? " Cô cũng mím môi gật đầu rồi xua xua tay:" Lẹ lẹ đi "

Rồi Yuna đứng đó một mình thì bỗng 2, 3 phút cô cảm thấy chóng mặt, khó chịu cả người bứt rứt, đôi chân cũng chẳng kiểm soát được mà khụy xuống. Cô thở dốc. Trong lúc đó một người đàn ông trong bộ vest đen bước đến và ngồi xuống thì thầm với cô:" Cho anh đêm nay với em được không? Anh sẽ trả cho em nhiều tiền!"

Cô quay qua phun nước bọt vào mặt hắn ta:" Tôi không phải là gái bao, suốt ngày dạng háng trên giường để kiếm tiền nuôi thân! Không nói nhiều! Biến! "

" Haiz ya cô em cũng cứng đầu thật nha, nhưng mà sao cứng bằng anh được " Hắn ta dùng thân hình nặng ký đè cô xuống nằm dưới thân và cưỡng hiếp cô

" Buông ra! Buông ra!" Yuna có vùng vẫy la hét vỡ nào cũng không phản kháng lại được

" SOENGJIN!" Nhờ tiếng la đó mà cuối cùng anh đã tới " BỐP!" Một phát vào gáy và hắn ta đã nằm gục dưới đất.

Soengjin nhào tới ôm chặt cô vào lòng, cô ấy sợ hãi khóc sướt mướt chảy đầy vai anh, vừa xoa đầu cô anh vừa nói:" Không sao! Ổn cả rồi".

Hai người đứng dậy dắt nhau ra ngoài đại sảnh và tiếp tục nhập tiệc, vẻ mặt lo lắng của Soengjin đag in trên mặt cậu ấy:" Em chắc chắn là muốn ở đây nữa à "

Cô gật đầu " Ừm "