Bạn Gái Tôi Là Du Côn!

Chương 16




Phong lôi nó đi một quảng rất xa, cho đến khi nó thật sự không thể kìm nén được nữa, nó mới vung mạnh tay ra, quát vào mặt anh rằng.

- Làm gì thế ?!! Muốn chết à ?!!

Phong thở dài, chống hai tay lên eo, nhìn nó. Song anh bỗng chìa hai cổ tay của mình về phía nó, nói.

- Ngửi thử xem, mùi nào được hơn ?

- Này !! Anh ...

- Ban nãy đi ngang qua quầy nước hoa, có xịt thử mà quên đưa cho cô.

Nó biết là Phong đang cố lãng tránh đi chuyện ban nãy, nên nó cũng không thèm tra hỏi thêm, cứ thế nắm lấy hai cổ tay anh rồi hít một hơi.

- Bên này !

- Thế hả ?

- Ừ.

Nói rồi nó đi trước, Phong lẻo đẽo theo sau. Khi gần đến chỗ soát vé, Phong bỗng cúi người rồi thì thầm bên tai nó rằng.

- Cái cô chọn ... là mùi cơ thể của tôi, chứ không phải mùi nước hoa ...

Vừa dứt câu, anh liền sải rộng chân đi trước, bỏ lại nó với gương mặt tức đến xì khói ở đằng sau. Nhưng nó chỉ giả vờ thế thôi, làm sao mà nó không biết đó là mùi cơ thể của anh chứ ...

Khi đến chỗ soát vé, bỗng chị nhân viên ngước mặt hỏi anh rằng.

- Anh ơi, em gái của anh đủ mười sáu tuổi chưa ạ ? Vì nội dung phim có cảnh người lớn ạ.

Khi nghe chị ấy nói vậy, cả Phong và nó đều cứng đơ mặt, thế rồi Phong xoay xuống, hỏi nhỏ nó rằng.

- Này, qua sinh nhật cô chưa ?

Nó cũng ngớ người ra đáp.

- Chưa.

- Chị ơi, con bé được mười sáu tuổi rưỡi rồi ạ !

...

Sau khi ngồi vào đúng chỗ xong, tâm trạng của Lăng Lăng bỗng tụt xuống hẳn. Phong thấy thề liền giở giọng trêu nó.

- Này, cô đang âm thầm cầu nguyện đấy à ?

Nó không thèm trả lời anh, chắc hẳn là đang bận đọc kinh cầu nguyện thật rồi ...

Mở đầu phim là cảnh giết người, một người đàn ông lớn tuổi đang dùng một cây búa đóng đinh vào hai tay của người phụ nữ trung niên, kế đến ông lấy con dao trong túi quần ra rồi đăm tới tấp vào bụng của người phụ nữ ấy. Đoạn, Phong nhăn mặt, còn nó thì phấn khích, vì rạp khá là vắng người, xung quanh chỗ nó cũng chẳng có ai ngồi, nên nó tha hồ bình luận thêm cho phân cảnh ấy.

- Đừng đăm ở đấy, đăm ngay cổ ý.

Phong khẽ đưa mắt sang nhìn nó.

- Đúng rồi đúng rồi, chỗ đấy chỗ đấy !!

Nó tiếp tục phấn khích khi thấy người đàn ông ấy dần đưa con dao lên cổ của người phụ nữ. Và rồi nó lại hăng hái nói.

- Nào, đăm con dao vào ! Đẩy mạnh nó vô !

Và rồi ...

*Phập !!

Người đàn ông ấy ghim mạnh con dao vào cổ của cô. Lăng Lăng thấy thế nhảy dựng lên, hớn hở nói.

- Ông ta biết nghe lời phết ấy !

Bỗng Phong đưa tay sờ lên cổ của mình, và thiết nghĩ rằng :"Nhất định không được gây sự với Lăng Lăng, nhất định không được gây sự với Lăng Lăng !!".

...

Sau đoạn đó, Phong bắt đầu phấn khích trước sự kì bí của bộ phim, còn nó thì sắc mặt sắp chuyển sang màu xanh rồi.

Khi bộ phim dần đến hồi kết, Phong khẽ xoay đầu sang nhìn xem nó ra sao rồi, thì thấy ... đầu nó vẫn hướng lên màn hình, nhưng mắt thì đã nhắm chặt lại từ thời địa nào rồi. Thật hết nói nổi con này, sợ thì nói sợ đi, còn ra vẻ ta đây không sợ ma.

...

Sau khi kết thúc phim, Phong khẽ lây lây người nó, gọi.

- Lăng Lăng !

Nó chậm chạp mở mắt lên, nhìn anh như người mất hồn ...

- Đi về. Hết phim rồi.

Đến giờ nó mới biết là hết phim, thế rồi nó khẽ nhích người lên, định đứng dậy nhưng bỗng ...

Rầm !! Nó ngã nhào xuống đất, nói thẳng ra là xỉu luôn đấy các bác ạ ! Thế là Phong cuốn cuồng đỡ nó lên ...

Cả hai cùng nhau tiến ra ngoài, vừa bước ra tới nơi, nó bỗng dừng chân lại, ngập ngừng hỏi anh.

- Người đâu hết rồi ?

Anh khẽ đáp.

- Về hết rồi.

- Sao ?

- Cô có biết bây giờ là mấy giờ rồi không ? Mười một giờ rồi đấy !

Bây giờ nó mới để ý kỹ xung quanh, đúng thật là quá tối rồi, mấy quầy bán hàng đều đã đóng cửa, tất cả các hành lang cũng đều tối om, chỉ có khu rạp chiếu phim nó đang đứng là sáng một tí, người cũng về hết, chỉ còn lại mấy anh chị nhân viên đang dọn đồ ở quầy vé thôi. Nó cũng định hối thúc anh đi về, nhưng rồi bỗng ...

- Này, tôi mắc vệ sinh.

Phong giật mình.

- Sao lại mắc giờ này ?

- Ban nãy đang xem phim, tôi đâu dám đi.

Bỗng Phong nhoẻn môi cười, đá đểu nó.

- Phải rồi, đến đứng còn không nổi nữa thì nói gì đến đi vệ sinh.

- Này, anh đi chung với tôi.

Phong trợn mắt.

- Cái gì ?!! Cô đang nghĩ gì thế ?! Làm sao tôi có thể vào nhà vệ sinh nữ được !!

- Có làm sao đâu ! Người về hết rồi, chẳng còn ai ở đó đâu. Nào ! Đi mau, tôi chịu hết nổi rồi !!

- Này !! ...

Nói rồi nó nắm tay anh kéo đến nhà vệ sinh nữ. Ban đầu anh không muốn vào đâu, nhưng khi nghĩ đến cảnh nó chỉ đạo ông diễn viên đăm dao vào cổ người khác nên anh mới vào.

- Đứng ở đây, đợi tôi !

Nói rồi nó đóng cửa lại, còn anh thì thở dài, cho hai tay vào túi quần rồi tựa lưng vào cánh cửa.

Vài giây sau nó khẽ nói.

- Này !

- Sao ?

- ... Hát cho tôi nghe đi.

- Hả ?!

- Tôi bảo anh hát thì anh cứ hát đi !

Phong đâu dám cãi lời, nếu mà không làm theo thì chắc có lẽ ngày mai báo chí sẽ tung tin là "Con trai danh giá của chủ tịch tập đoàn X bị cắt cổ trong nhà vệ sinh nữ".

Thế rồi anh bắt đầu hát cho nó nghe ...

- Trong một nhà có 3 chú gấu, gấu bố, gấu mẹ và gấu con. Gấu bố thì mập. Gấu mẹ thì thon thả. Gấu con rất dễ thương, nhún vai nhún vai, thật là ngoan ...

- Hahahahaha. !!!!

Bỗng Phong đỏ mặt, ngượng ngùng hỏi nó.

- Sao lại cười ?

Lăng Lăng vừa nói, vừa thở không ra hơi.

- Anh đáng yêu thật đấy !

- ... Thật à ?

Phong tưởng nó khen anh thật, nhưng ai ngờ bị nó phán cho một câu.

- Đồ trẻ con ! Hahahahaha ...

- Thật là ...

Phong âm thầm lườm nó, anh giận dỗi, không thèm hát nữa. Khi thấy anh im lặng mà chẳng nói tiếng nào, Lăng Lăng bỗng cuốn quít lên.

- Này ! Ngô Nại Phong ! Anh đâu rồi ?

- ...

- Phong ?!!

- Tôi đây.

Nghe được giọng anh, bỗng nó thở phào, sau đó lại quát.

- Anh không được im lặng, biết chưa ?! Nào ! Nói chuyện với tôi đi !

- Này, cô xong chưa, đi gì mà lâu thế ?

- Tôi không biết nữa, tự nhiên bây giờ đau bụng quá ...

- Ôi trời, thật là ...

Đang đứng đợi nó, bỗng điện thoại anh đỗ chuông, anh lấy ra xem, ngay lập tức mặt anh chợt biến sắc. Thế rồi anh chậm chân bước ra ngoài hành lang, đi xa chỗ của Lăng Lăng một chút. Sau đó mới dám nghe máy.

- Alo ...

- Phong ?

- Vâng, là con đây ...

- Ôi trời, con trai của mẹ. Mẹ tưởng con không xài số này nữa.

- ...

Bỗng tâm trạng anh tuột dốc, đưa ánh mắt đượm buồn nhìn xa xăm, hít một hơi, nói.

- Mẹ gọi con có việc gì không ?

Giọng người phụ nữ cứ vang lên đều đặn ở đầu dây bên kia.

- À, không có gì đâu ... Mẹ chỉ là ... cảm thấy nhớ giọng nói của con thôi.

- ...

Một lần nữa, Phong lại rơi vào trạng thái khó tả thành lời.

- ... Khi nào mẹ về đây ?

- À, chắc khoảng vài tháng nữa.

- Lâu thế cơ à ...

- Con nhớ mẹ rồi sao ?

- Con ... À mà mẹ à, bên đó ...

*Xoẹt !!

Bỗng hành lang nơi anh đứng bị mất điện, khiến mọi thứ trở nên tối om. Anh thiết nghĩ chắc là do sự cố nhỏ, lát nữa sẽ có lại ngay. Nhưng mà khoan, nếu như hàng lang bị mất điện, thì nhà vệ sinh có mất không ?!!

Phong vội xoay đầu lại, hướng ánh sáng điện thoại về khu vệ sinh thì thấy khu ấy cũng tối om ...

- Lăng Lăng !!