Chương 4: Rút kinh nghiệm.Tối, tôi phải cất công sang tận phòng chị hai nhờ chị gọi dậy sớm, nhân tiện lai tôi đi học luôn vì em bé cưng của tôi thì vẫn đang được 'bảo dưỡng' mà.
Ngồi năn nỉ suốt nửa tiếng đồng hồ tiêu tốn hết bao nhiêu calo và hơn chục cái kẹo mút chúp 3 chúp chị tôi mới gật đầu một cái (chị Thảo thương em gái ghê cơ). Tuy chị tôi khá chiều tôi nhưng nhờ vả chị cái gì thì...khó lắm mới thành.
..*Ngày thứ hai đi học*..
6h sáng, thực hiện cái nghĩa vụ được em gái nhờ vả chị Thảo sang phòng tôi lôi tôi dậy. Lật lên lật xuống một hồi, chị mới lôi được tôi vào cái WC làm VSCN. Cuối cùng tôi cũng mặc xong bộ đồng phục của trường. Soạn xong đống sách hôm nay tôi liền nạp ngay năng lượng cho mình bằng một bữa sáng cực thơm ngon( bánh mì, trứng, sữa). Vậy là hôm nay tôi đến trường khá sớm, nhân tiện lăn ra ngủ một giấc vì sáng nay ngủ chưa có đã. Tôi đang mơ man chìm vào giấc ngủ thì cái cặp sách của ai đó đập cái 'bịch' xuống bàn phá tan giấc ngủ ngàn vàng của bổn cô nương.
-Ê ! Nhẹ nhàng chút không thấy người ta đang ngủ à_Mặt tôi nhăn nhó nhìn tên thủ phạm gắt lên.
-...._ Làm lơ với câu nói của tôi tên đó (chính xác là Khải Phong người ngồi cùng bàn với tôi) ngồi xuống bên cạnh tôi rồi đánh 1 giấc.
-Người đâu mà vô ý vô tứ con trai gì mà...xí._Tôi bực bội lẩm bẩm một mình nhưng cũng đủ để hắn ta nghe thấy.
-Thế...thì sao?_Cậu ta nói mặt tỉnh bơ như không có chuyện gì.
-...._ Không còn lời nào để nói với cái tên đầu khùng mất não đó tôi hậm hực ngồi xuống bàn lôi cuốn tiểu thuyết ra đọc cho đỡ chán.
Đang đọc đến đoạn gay gấn thì con Mai đến từ bao giờ vỗ mạng vào vai tôi.
-Ê con kia! Tao thấy gato với mày quá đi!. . ._Không để nhỏ nói hết câu tôi nhảy vào họng nhỏ_Ui ra. Mày định ám sát bạn mày à. . ._nhận thấy ánh mắt đầy sát khí của nhỏ đang nhìn tôi, tôi liền cúi mặt hạ giọng _. . .mà thôi mày nói tiếp đi.
Nở 1 nụ cười thỏa mãn rồi nhỏ tiếp tục luyên thuyên_ Đúng là ông trời không có mắt, chúa đi ngủ, nữ thần đi làm đẹp . . .thánh đắp chăn không tiếp nên tao mới phải ngồi đây gato với mày nè!.
- Nè trán mày nóng hơn trán tao rồi đấy_ Vừa nói tôi vừa đưa tay lên sờ vào chán nó rồi lại sờ vào trán mình_Ê chó điên cắn nên nhiễn lun rồi à!
-Có mày phải đi tiêm 21 mũi thì có ngồi đấy mà sốt với chả điên( thường thì chó dại cắn phải tiêm 21 mũi mới khỏi).
-Thế mày gato cái gì khai mau.Tôi nhìn thẳng vào mặt nó chớp mắt đưa tình.
-À chỗ của mày ý mà,xem đi trên trai dưới zai, quay sang bên cạnh cũng zai. Mà cái cốt yếu ở đây là toàn zai đẹp tao mới gato.(Tưởng mợ này tomboy ai ngờ mê trai dễ sợ).
.-Con điên_Tôi vừa nói vừa gõ vào đầu nó 1 cái_ Mày sang Thái Lan chuyển giới khi nào thế mà bảo dưới tao là con trai.
-Ừ. . .thì hôm qua. . . .tao đi cùng mày còn gì_Nhỏ Mai cố cãi cùn.
-Mạnh miệng ghê cơ. Thế giờ mày là trai hay gái less hay gay?
-Thỳ đương nhiên người tình của mày là con gái rồi 100% đó nha_Nó lên mặt nói xỏ lại tôi.
-Thôi đi má ơi tao thua được chưa,ông Lý lên rồi kìa_ Tôi năn nỉ nó vì ông thầy đã đứng trước cửa.
-NGHIÊM._cái giọng đang thép của bạn lớp trưởng vang lên. Cả lớp đứng dậy chào rồi theo lệnh ông thầy mở vở ra học.
Mà cũng phải công nhận nó gato cũng phải, tôi ngồi sau anh bạn lớp trưởng cơ mà. Suýt quên, hôm qua, cái bài kiểm tra quỷ quái ấy là để tìm cán bộ trong lớp. Thỉnh thoảng Thiên lại quay xuống nở một nụ cười tỏa nắng nhìn tôi làm biết bao lần tim tôi tập thể dục. Nhưng cảm giác ấy chỉ thoáng qua rồi tắt hẳn đơn giản vì tôi vẫn chưa muốn đón nhận bất cứ thứ gì từ người khác giới.
.
.
*,*Giới thiệu chút nha:
*Trần Quốc Thiên(16 tuổi). Là hotboy của trường nhưng thua Khải Phong.Gia thế khỏi nói trong truyện mình sẽ tiết lộ sau. Tính cách hòa đồng, thân thiện là học sinh ưu tú của trường. Sở hữu nụ cười tỏa nắng có sức công phá chết người.
*Lâm Khải Phong(16 tuổi) Là 1 iceboy kiêm hotboy số 1 của trường. Gia thế là bổn thiếu gia của Lâm gia. Tính cách chỉ có thể diễn tả bằng 2 từ "lạnh lùng" nhưng cho đến khi gặp . . . ..thì 360 độ lun.
*.*
Nửa tiết học trôi qua mà tôi vẫn chẳng nhồi nhét được cái gì vào đầu. Chẳng nhẽ phải bổ óc ra rồi nhét mấy cái công thức quái quỷ kia vào hay sao. Để thoát khỏi đống bài tập ông thầy đang viết trên bảng tôi chỉ còn cách duy nhất là chuồn.
-Thưa thầy, thầy cho em ra ngoài_Tôi đứng dậy lễ phép như học sinh lớp 1.
Ông thầy nhìn tôi vẻ dò xét, . .