Bạn Gái Của Hoàng Tử

Chương 21: Cậu có sao không?




-Bà bị điên rồi hả??? Nghĩ sao la um sùm lên vậy chứ? Có ai làm gì chưa mà la hả?-Minh Duy thật muốn thì thào thì thầm thì thét vào mặt cái đồ hâm dở như nó. Thật tình chưa thấy ai đi nghe lén người ta mà lại la bài hãi lên như bị cắt tiết giống nó. Nếu lúc nãy Minh Duy mà không nhanh tay bịt mồm và lôi xềnh xệch Quỳnh Nhi ra khỏi hiện trường thì chắc giờ này cả lũ đã bị đôi "se sẻ" trong kia bắt quả tang tại trận luôn rồi.

-Eh, ai điên? Bộ tự dưng tui khùng hay sao mà la làng lên chứ? Ai bảo tự nhiên thì thào vô tai tui làm gì? Nghe cứ như tiếng dưới âm ti, rợn hết cả da gà!-Quỳnh Nhi đáp, vẻ mặt vô cùng tỉnh bơ. Haizz, mặc dù là thừa biết bản thân sai nhưng xin lỗi đi, cứng đầu vẫn là bản chất khó bỏ của nó từ xưa tới giờ rồi!

-Nè, thôi đi! Hai cậu hết chuyện làm rồi à, suốt ngày cứ cãi nhau mãi vậy chứ???-Mai Trang sau khi đi một vòng thám thính mới quay lại phòng Nhi. Đang tính báo tình hình, nhưng xem ra cuộc cãi vả giữa hai cái tên rỗi hơi này vẫn chưa tới hồi kết thúc. Mệt mỏi ngồi xuống chiếc ghế cạnh bàn học, Trang không nói gì, chỉ gửi ánh mắt chứa đầy sự chán nản tới Minh Duy. Nhưng điều lạ là khi vừa thấy "người ta" nhìn sang thì cậu ta lập tức quay đi chỗ khác và quan trọng là đã ngoan ngoãn không nói thêm lời nào nữa. Tốt, vậy có phải ok hơn không, nó thầm ngưỡng mộ khả năng của Mai Trang, dù là ở trường hay ở nhà thì tiếng nói của nhỏ vẫn rất có trọng lượng.

-Mà rốt cuộc chuyện lúc nãy là sao? Giữa Thiên Kim với Minh Thái có chuyện gì à? Thấy tình hình trong đó có vẻ căng thẳng lắm à nha!-nó tò mò hỏi. Nghĩ kĩ thì hình như Trang và Kim chơi rất thân với nhau, vì lúc nó nhập học đã thấy hai "hotgirl" này lúc nào cũng kè kè cạnh nhau rồi. Chắc chắn sẽ moi được chút thông tin từ nhỏ này!

-Haizz! Cậu mới chuyển tới nên không biết, thật ra thì lúc trước Minh Thái và Thiên Kim...

___________

*Quác quác*

-Các cậu về cẩn thận nha!

Đã trưa tới nơi rồi nên mọi người cũng phải ai về nhà nấy thôi. Sau khi tiễn các bạn ra tới cổng, Quỳnh Nhi và Minh Thái đi vào trong.

*Tại phòng ăn*

-Cậu bị sao vậy hả? Nhìn tôi bằng ánh mắt đó là có ý gì?-Minh Thái khó chịu nhìn Nhi. Cậu ta ghét nhất là đang ăn mà bị người khác nhìn chằm chằm như lúc này nè.

-Hả? À ừm, có gì đâu. Cậu ăn tiếp đi!-Đúng là từ khi nghe câu chuyện mà Trang kể thì tâm trạng Nhi có chút lộn xộn. Không ngờ Minh Thái cũng có lúc như vậy, thật khó mà tin được. Ngày mới gặp Thái, Nhi cứ tưởng cậu ta là một tên thiếu gia cứng đầu, khó chiều, lúc nào cũng lạnh lùng ơ thờ với người khác, lúc nào cũng ta đây đẹp trai nên chẳng coi ai ra gì. Nhưng thật không ngờ...

-..., ờ!-Minh Thái nhìn Nhi khó hiểu. Mọi khi ngồi vào bàn là nó sẽ quên hết tất cả mà ăn như bị bỏ đói cả tháng mà, nhưng hôm nay nó sao vậy, cứ ngồi suy nghĩ mông lung chuyện gì không biết-Mà nè, lát cậu có bận gì không?-Thái hỏi.

-Hửm, không bận, mà sao vậy?-haizz, chỉ mấy phút sau đó Nhi đã chứng nào tật nấy, lại cắm đầu ăn quên sự đời thôi. Người ta nói quá đúng: "Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời". Cái tật tham ăn thì sao mà bỏ được. Quỳnh Nhi vốn dĩ là người chứ đâu phải thánh!

-Thì đi đâu đó giết thời gian thôi. Ở nhà chán quá!-Thái thản nhiên nói.

-Cũng được!-nó đáp gọn rồi lại ăn tiếp.

-Mà nè, cái con heo này cậu ăn chậm chậm coi, ăn hết rồi còn tôi thì sao hả???-Thái bất lực nhìn con nhỏ không có chút sĩ diện trước mặt. Haizz, nào nhìn xem, trong khi cậu mải lo nói thì Quỳnh Nhi đã quất sạch luôn phần của cậu rồi kìa.

___________

Chưa từng thấy ai lạ đời như Minh Thái. Trong khi biệt thự nhà cậu ta có hẳn gara to đùng chứa 2 "con xe" ô tô sang chảnh với mấy chục chiếc xe máy đủ thể loại thì cậu ta lại đòi đèo Quỳnh Nhi bằng chiếc Chaly màu hường mà chủ nhân cũng chính là nó luôn. Thật không thể tin nổi! Với nó thì có lẽ không sao, nhưng cậu ta thật sự không thấy chuyện này quá kì quặc hay sao?

*Quác quác*

Khung cảnh lúc này là khi hai đứa đang dừng đèn đỏ trên con phố đông người vào lúc năm giờ chiều. Xe cộ vào ngày cuối tuần chen chúc nhau tất nhiên là không đếm xuể, nào là cha mẹ chở con đi chơi, nào là bọn học sinh rủ nhau đi xả stress sau một tuần học mệt mỏi. Tất cả đều đổ xô ra đường vào giờ này. Thật không hiểu cậu ta nghĩ gì mà lại rủ nó đi hóng gió ngay đúng lúc này cơ chứ? Cái này phải gọi là đi hít khói với hít bụi thì đúng hơn.

Dừng đèn đỏ đã nóng nay lại nóng hơn bao giờ hết khi có nó và Minh Thái. Chả là chỗ chiếc Chaly nó đang dừng có hẳn một tốp mấy em gái cỡ học sinh cấp 2, cấp 3 bao quanh. Mấy em í cứ chăm chăm nhìn người con trai đó, có mấy đứa ngại ngùng nên chỉ dám lén lút nhìn anh í rồi thì thào gì đó với nhỏ bạn ngồi sau.

Nhưng nhìn Minh Thái bằng ánh mắt trìu mến đến thế nào thì các em í lại dùng ánh mắt đầy "tâm trạng" nhìn người con gái ngồi phía sau (là nó) đến đấy. Ôi trời, đời thật bất công mà, tại sao hotboy lại luôn được thần tượng như vậy, trong khi mọi người quên rằng nó cũng là một nàng "hotgirl"???

-Chẳng phải tôi đã bảo cậu chạy xe của cậu đi rồi hả? Người gì đâu mà cứng đầu...-Nhi nói bực bội nói nhỏ vào tai Thái.

-Thì sao hả?-Thái dửng dưng, mắt vẫn dõi theo từng con số đang chuyển động trên hộp đèn tín hiệu.

-Cậu có biết bây giờ nhìn cậu "chuẩn men" lắm không hả, nhiều khi người ta còn tưởng hai đứa là "chị em bạn dì" của nhau thì khổ!-đúng vậy, tình cảnh mà một thằng con trai chở một đứa con gái trên chiếc Chaly màu hường xì tin dâu thế này thật dễ khiến người ta có những suy nghĩ lệch lạc. Nó cảm thấy Thái quá dũng cảm khi dám công khai giới tính thật cho mọi người trong cái thành phố này cùng chiêm ngưỡng.

-Hừm, như vậy là được chứ gì?-Thái khẽ nhếch môi cười "gian", suy tính gì đó trong vòng một nốt nhạc rồi sau đó thật nhanh với tay ra sau chụp lấy bàn tay của Nhi kéo tới trước ôm ngang eo mình. Khỏi phải nói, Quỳnh Nhi tất nhiên là vừa giật mình, vừa bị đơ mặt kiểu không biết chuyện gì xảy ra í. Không gian lúc đó tự nhiên lắng đọng nhẹ, bọn "yêu nữ" xung quanh cũng bớt xào xáo hẳn đi. Nói cách khác là tụi kia chắc cũng bị đơ và thất vọng tràn trề trong đó lắm đây. Người ta nay đã có bồ rồi, chắc chắn là bồ chứ không phải chở em gái hay bà chị hàng xóm đâu nha, vì rành rành là đang ôm eo nhau cứng ngắc mà. Nên ngưng mơ tưởng tại đây là vừa rồi mấy chế êiiii!

-Đồ điên này, cậu làm gì vậy hả?-Quỳnh Nhi bực bội đập vào lưng Thái mấy phát rõ đau. Vậy mà cậu ta cứ cười nham nhở chọc điên nó không là sao!

-Đèn xanh kìa, đi thôi!-Thái nói.