- tỷ à song ca với đệ bài đi - tên Khánh nũng nịu
- thui thui tỷ không hát đâu - nó xua tay từ chối
- hát đi , hát đi - cả bọn đồng thanh
- được rồi , hôm nay sinh nhật đệ tỷ song ca với đệ một bài vậy - nó
- cho bài " nắm lấy tay anh đi " - tên Khánh
Nhạc nổi lên , cả bọn đồng loạt vỗ tay
- ngày ta sánh đôi , hạnh phúc nói cười - tên Khánh
- chỉ mong thế thôi , đến tận cuối cùng - nó vừa cất tiếng hát , cả bọn ngạc nhiên vì giọng hát nó quá hay , trong trẻo ngọt ngào
-.................-
- nắm tay anh thật chặt * tên Khánh chìa tay ra * giữ tay anh thật lâu
- hứa với em một câu * tay nó đặt lên tay Khánh * sẽ đi chọn đến cuối con đường
- ohohohoh- bọn chúng vỗ tay ròng rã , la hét khi nhìn thấy hành động của nó và Khánh. Nhưng còn riêng một người thì đang cảm thấy khó chịu nhưng không thể hiện ra ngoài , vẻ mặt ung dung như không có truyện gì xẩy ra , làm cho ai kia cảm thấy hơi buồn ( t.g : ủa ai vậy ta. Nó : mày giả nai hả. T.g : có âu em là ' thanh niên nghiêm túc ' làm gì biết giả nai. Nó : chết đi. T.g : chị dữ quá )
-................-
Hết bài bọn kia bu lại nó khen ngợi , sẵn tiện nó chém gió luôn ( chém hồi thành bảo à )
- chị mà cưng ' tài sắc vẹn toàn '
- thui đi má khen chút chém dữ - Yến trề môi nói
-......bla......bla.......
* * *
Buổi sáng trong lành , tiếng chim hót véo von , ánh nắng len qua khe cửa sổ làm nó tỉnh giấc , nhưng lười quá nó không mở mắt ra , ôm lấy cái gối ôm , ai ngờ
" ủa cái gì vậy ta , mềm mềm , có lông nữa nà , thơm quá , mùi gì vậy ta. Á mà gối ôm nhà mình đâu có như vậy , cái gối này dài quá , còn to hơn nữa , chẳng lẽ " sau một hồi suy nghĩ nó mở mắt ra và :
- á...á...á...- tiếng hét thanh thao của nó làm rung động cả căn phòng ( thanh thao quá , lủng màng nhĩ rồi )
Như phản xạ tự nhiên , nó đạp hắn bay xuống đất. Vì đạp quá mạnh nó mất đà bay xuống đất nằm luôn.
- cô làm gì vậy - hắn mặt mày nhăn nhó , hỏi nó
- cái này tôi phải hỏi anh á. Tại sao anh ôm tui ngủ - nó lòm khòm ngồi dậy , xoa xoa cái đầu
Hắn tiến lại gần nó , ký một cái rõ đau vào trán nó
- tui thèm ôm cô chắc - hắn nói lạnh băng , vẻ mặt bình thường làm nó tức xì khói
- có cho tui trăm tỷ nghìn tỷ tôi cũng ko thèm ôm anh đâu - nó cũng ko vừa , tiến lại gần hắn , nhón gót lên , mắt trợn tròn , nói từng chữ rõ ràng.
Hắn nhếch mép cười , rồi đẩy nó ra , bước tới nhà vệ sinh. Chợt nó nhớ ra điều gì đó
- ê mà khoan ! Tối qua mình đi karaoke mà , sao lại ở đây chả lẽ.....- nó tự lảm nhảm một mình
Hắn bước ra , thì thấy nó đứng trước mặt , hắn hơi giật mình nhưng rồi cũng lấy lại vẻ bình tĩnh
- nè ! tối qua , tôi nhớ tôi đi sinh nhật qua của Khánh mà , còn hát hò , uống rượu nữa mà sao...- nó nói chưa hết thì bị hắn bịt miệng lại
- haizz , nói nhiều - hắn nói nhìn vẻ mặt ngố tàu của nó mà không nhịn cười được , khẽ nở một nụ cười nhẹ trên môi
- á ! Anh cũng biết cười nữa sau - nó ngạc nhiên nhìn hắn hỏi
Nghe nó nói vậy hắn thu lại nụ cười , lấy lại vẻ bình thản , lạnh lùng thường ngày nói :
- đi - nói rồi hắn đi thẳng ra ngoài cửa luôn , mặc kệ cho nó đi ngoài sau chửi bới
Hắn dừng lại trước cửa phòng bên cạnh , mở cửa bước vào thì thấy tụi kia nằm la trên giường ngủ. Hắn nhìn nó đầy nham hiểm , hiểu ý nó nhếch mép tiến lại giường :
- á..á..á ! Dậy hết cho tao - nó hét lên rồi nhảy lên người Yến và Ngân
- haizz ! Mới sáng sớm đã la lối rồi - Ngân gắt
- nhìn lại đi tụi bây ngủ với ai kìa - nó khoanh tay nói
A! Thì ra Yến ngủ chung với Nam còn Ngân ngủ chung với Minh
- trời ơi , sao tao ngủ với thằng cha này - cả hai đồng thanh
- vậy ko phải tụi mày làm á , vậy thì... - có hỏi thì hỏi anh Duy chị Hân ấy đừng hỏi tao - nó nói tiếp
- tao cho tụi bây 30' để làm vscn rồi đi xuống khách sạn - nó ra lệnh
Đúng 30' sau cả bọn có mặt dưới gara khách sạn
- chắc tao phải cảm ơn bà Hân với ông Duy quá - Nam tươi cười nắm tay Yến nói
- muốn chết hả - Yến tức giận đưa nắm đấm vào mặt Nam hăm doạ
- hai ổng bả giờ không biết ở đâu nhỡ , chắc tao tức chết quá - nó tức giận nói
- nhà tôi - hắn lạnh lùng nói
Mọi người có chỗ nào sai sót xin góp ý nhá! Em cảm ơn