Bạn Cùng Phòng Mỗi Ngày Đều Đang Nói Lời Sến Súa Trong Điện Thoại Di Động Của Ta

Chương 16




Edit: Moong

76.

[Đương sự: Lộ Uyên]

Nói chung, Thẩm Kỳ Phồn sau khi nghe xong, liền nửa ngày không hé răng.

Một lúc nữa rốt cục bỏ qua, nói, vẫn là lời nói thật lòng đi.

Tôi cùng Lâm Thông Thông nhìn nhau liếc mắt một cái, xác nhận ánh mắt.

Tôi tin tưởng tin sự ăn ý của hai chúng tôi.

Sau đó, hai chúng tôi hai miệng ——

77.

[Sinh viên liên quan: Lâm Thông Thông]

Không đồng thanh.

Tôi hiểu lầm ý tứ của Lộ Uyên.

78.

[Sinh viên liên quan: Lâm Thông Thông]

Lộ Uyên hỏi chính là: Cậu có phải là đang dùng app bá bá kế toán?

Tôi hỏi chính là: Cậu có phải là thích Lộ Uyên?

79.

[ Người chủ giảng: Lâm Thông Thông]

Chuyện sau đó cũng phải để tôi nói.

Hai người bọn họ trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường căn bản là nói với mọi người không rõ ràng, tất cả những thứ này đều phải từ tôi nhìn chung toàn cục, người nắm trong tay tất cả đến công bố.

Phía dưới, sắp tiến vào màn biểu diễn solo của Lâm Thông Thông.

Tiểu Thẩm trong điện thoại di động lời nói buồn nôn kỳ quái là từ đâu mà đến? Hắn không hiểu ra sao cùng Lộ Uyên giận dỗi nguyên nhân là cái gì?

Tất cả những thứ này, đến tột cùng là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức không có?

Rõ ràng là chuyện xưa của hai người, vì sao lại có tên của tôi?

Liền để tôi, vì mọi người công bố đáp án cuối cùng của câu chuyện tình yêu sương mù phủ dày đặc này!

Hoan nghênh xem bản tin kỳ này (Thông Thông ước hẹn).

Ai lại nói tôi không là nhân vật chính không trọng yếu, phần sau tôi sẽ không để cho người đó nghe, a.

80.

[Người chủ giảng: Lâm Thông Thông]

Chúng ta tiếp lời mới vừa nói.

Nói chung bởi vì tôi hiểu lầm ý tứ Lộ Uyên, hỏi sai câu hỏi, sau đó toàn bộ tình cảnh giống như đã chết liền yên tĩnh mấy giây.

Sau đó Lộ Uyên phản ứng lại, mặt đỏ lên hướng tôi rít gào, cậu hỏi cái quái gì vậy a a a a a!

Tôi liền cũng hướng hắn rít gào, tôi nói tôi nghĩ đến cậu là nhờ tôi hỏi cái này a a a a!

Liền tại thời điểm hai chúng tôi hướng nhau gào, vốn nên ở vào trung tâm vòng xoáy mà tạm thời bị chúng tôi quên Tiểu Thẩm, hắn lại bắt đầu làm những hành vi khiến người ta trầm mê.

Hắn yên lặng mà theo bên cạnh ghế dựa đem gối ôm của hắn cầm tới, mở ra dây kéo gối, đem ruột gối móc ra.

Sau đó đem bao gối chụp vào trên đầu.

Đúng, chụp vào trên đầu.

… Đầu a, chính là đầu, đầu có mũi, đôi mắt, lỗ tai.

Sau khi hắn hoàn thành một loạt động tác này, ở bên trong bao gối phát ra âm thanh.

Hắn nói, ừm.

Thế giới lần thứ hai giống như đã chết yên tĩnh ba giây đồng hồ.

Hắn một tiếng ừm này phi thường hữu hiệu, tôi cùng Lộ Uyên ai cũng không ồn ào, tất cả đều quay đầu lại nhìn trước mắt cái bao gối người này.

Tôi hỏi: Cậu mới vừa rồi có phải là ừm một tiếng?

Lộ Uyên hỏi: Cậu tại sao muốn đem bao gối mang lên mặt?

Tôi hỏi: Cậu mới vừa rồi là đối với ai trong hai chúng tôi ừm?

Lộ Uyên hỏi: Cậu tại sao muốn đem bao gối mang lên mặt?

Tôi hỏi: Cậu mới vừa ừm ý là thừa nhận cậu dùng app bá bá kế toán hay là thừa nhận cậu yêu thích Lộ Uyên?

Lộ Uyên hỏi: Cậu tại sao muốn đem bao gối mang lên mặt?

Tôi nóng nảy, tôi liền quay đầu lại hướng về phía Lộ Uyên rít gào, tôi nói cậu xong chưa! Bởi vì hắn ngượng ngùng a! Cổ hắn đều đỏ cậu không thấy sao!

Thế giới lần nữa giống như đã chết yên tĩnh ba giây đồng hồ.

Mặc dù có chút hậu tri hậu giác… Thế nhưng tôi đột nhiên ý thức được, vừa nãy Lộ Uyên vẫn luôn kiên trì hỏi vấn đề bao gối có phải là vì hắn cũng xấu hổ a…

Bọn họ nói chuyện yêu đương thật sự rất phiền.

Ngay tại thời điểm tôi suy nghĩ kế tiếp làm sao phá vỡ cục diện bế tắc, trước mặt chúng tôi bao gối người liền ừm một tiếng.

Ngay tại thời điểm tôi muốn lại một lần nữa hỏi hắn lần này là đối với câu hỏi nào ừm, hắn liền thêm hai chữ.

—— cả hai.