Bạn Cùng Bàn Chúng Ta Kết Hôn Đi

Chương 37: Chương 37





Lê Tư Tư và Lư Mỹ ngồi xếp đĩa, Liễu Thanh và Đinh Tiếu lại gọt thêm trái cây, chỉ có mỗi Dương Ái là mặt dày bám Lục Nhiên Thành mãi, cứ đi theo ngồi cạnh cậu như chưa từng nghe đến chuyện Đinh Tiếu là bạn gái của cậu.

Lúc cô gọt xong đĩa trái cây, đưa đến bàn cho đám người Tiêu Tuấn Nam đang cầm máy chơi game ở phòng khách, cô tùy tiện ngồi xuống cạnh Lư Mỹ, mà Lư Mỹ ngày hôm nay cứ như người trên không hình như là tâm trạng không tốt.

Cậu nhìn thấy cô không lại ngồi gần mình là đi ngồi chỗ khác liền cầm điện thoại đứng bật dậy trực tiếp đi lại cạnh cô ngồi xuống.

“ Làm gì vậy? ” Cô nhướn mài khó hiểu.

“ Ngồi chứ làm gì ” Cậu dựa vào thành ghế đáp lại cô.

Dương Ái lúc này mới chịu lên tiếng giọng điệu cậu ta nũng nịu đến mức Liễu Thanh cũng phải nổi cả da gà “ A Thành cậu lấy giúp tớ ít nước nóng được không, bụng tớ có chút khó chịu! ”
“ Bụng khó chịu? hay chân tay bị gãy mà không lấy được nước? ” Liễu Thanh liếc cậu ta một cái, bức xúc lên tiếng!
Nhưng Đinh Tiếu lại không nói gì, tiếng chuông điện thoại của cô vang lên, nhìn xuống thấy dòng số lẫn cái tên đã lâu rồi không thấy, cô mới cầm điện thoại ra ngoài nghe máy.

Mẹ cô gọi, bởi vì biết bà ấy không về cho nên từ lâu rồi những phần thưởng, những kỳ nghĩ cô đã không nài nỉ bà ấy về với mình nữa, bởi vì vô tình cô biết được, mẹ cô không phải sang nước ngoài đi làm.

Nhiều năm như vậy bà ấy không muốn về, là vì bà ấy đã có gia đình mới rồi, nhưng thứ cô thắc mắc tại sao bà ấy lại không nói cho cô biết? lại luôn tìm cách biện minh với cô như vậy.

Bởi vì như vậy khi Dương Ái xuất hiện cùng Lục Nhiên Thành cô càng không muốn đến gần cậu, cô không thích người khác nói dối mình.


“ Con nghe đây ” Giọng của cô có chút lạnh nhạt.

Đầu dây bên kia rất nhanh đã đáp lại “ Tiếu Tiếu! Mẹ xin lỗi!.

” giọng điệu bà ấy có chút ấp úng.

Cô mỉm cười, xin lỗi.

Bà ấy xin lỗi vì lừa cô? hay là xin lỗi vì đã vứt bỏ cô để sang Pháp cùng gia đình mới của bà ấy.

“ Không sao, cũng chẳng có gì thay đổi mà, con bây giờ có thể tự lo cho mình rồi! Về sau tiền tiêu vặt mẹ không cần gửi cho con đâu, con đã tự làm ra tiền rồi ”
“ Tiếu Tiếu! Mẹ thật lòng xin lỗi con ”
“ Được rồi! Con còn có việc con cúp máy trước đây ” Cô cúi mặt ấn tắt máy xong đứng nhìn bầu không khí bên ngoài một chút.

Đinh Tiếu hít một hơi rồi mới quay lại vào trong, vốn dĩ có những đứa trẻ vẫn đợi vì chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ bị vứt bỏ.

Cô đi vào bên trong cầm lấy áo khoác của mình giọng điệu cũng có chút mệt mỏi.

“ Tớ còn có việc, tớ về trước đây mọi người ở lại chơi đi nhé ”
“ Tôi đưa cậu về ” Lục Nhiên Thành đứng bật dậy.

Cô nhìn cậu thẳng thừng từ chối “ Nhà tôi cách nhà cậu xa lắm sao? còn không đến hai phút đi bộ, tôi tự về được rồi ” cô không muốn làm phiền đến Lục Nhiên Thành, chi bằng để cậu ấy ở lại chơi với mọi người.

Đinh Tiếu mặc áo khoác xong liền về nhà, cô im lặng, khiến Lục Nhiên Thành chắc chắn một chuyện cuộc điện thoại khi nãy có vấn đề, thật sự có vấn đề mới khiến tâm trạng của cô như vậy
Liễu Thanh nháy mắt nhìn Tư Tư và Lư Mỹ, rồi cô nàng lên tiếng “ Ba người chúng tôi còn có việc, hôm nay bọn tôi định đi mua ít đồ con gái, bọn tôi đi trước đây ”
Tống Thụy chỉ ngẩn đầu rồi gật một cái.

Tiêu Tuấn Nam bĩu mồi nhìn Tư Tư nhưng cũng không thể đi theo, đồ con gái ai mà biết là mua cái gì chứ, nhở như mua mấy cái kia thì cậu biết làm sao.

Trong khi bốn người kia về hết rồi thì Dương Ái ở lại, tâm trạng còn tốt lên hẳng khi nãy, bởi vì bọn họ chính là quen biết nhau lâu rồi, cho nên cũng cảm thấy không có gì khác biệt.

Chỉ có Lục Nhiên Thành là tâm trạng không tốt kể từ khi Đinh Tiếu đi về.

Đinh Tiếu về nhà còn chưa được bao lâu thì tiếng chuông cửa vang lên, mở cửa thì thấy ba người Liễu Thanh đang cầm trên tay trà sữa và trà trái cây còn có gà rán thậm chí trên tay còn có túi to túi nhỏ không biết là cái gì.

“ Tiếu Tiếu! Hôm nay ba người bọn tớ phá lệ, sẽ ở lại nhà cậu quậy cho đến sáng mai mới thôi ” Liễu Thanh xung phong chạy vào trước, hai người kia cũng bật cười đi vào theo sau.


Lúc trước còn cảm thấy ghét Liễu Thanh, không ngờ tiếp xúc rồi mới biết nơi nào có Liễu Thanh đều sẽ có được nụ cười thoải mái, vì năng lượng của Liễu Thanh rất nhiều nha.

Bốn người họ ở phòng khách, cùng nhau ăn uống, cùng nhau nói chuyện.

“ Tiếu Tiếu! Cậu có chuyện gì sao? mẹ cậu lại mắng rồi ” Lê Tư Tư cầm lấy cái cánh gà đưa cho Đinh Tiếu, cô nàng nhìn cô lên tiếng hỏi.

Cô lắc đầu “ Bà ấy không mắng, bà ấy chỉ xin lỗi tớ thôi.

Bây giờ bà ấy có gia đình mới rồi sẽ không có thời gian quản tớ đâu ” cô biết Tư Tư hiểu rất rõ gia đình cô cho nên cũng không ngại chút nào.

Lê Tư Tư sững lại ngay cả Lư Mỹ và Liễu Thanh cũng bất ngờ đưa ánh mắt đau lòng nhìn cô, hoá ra Đinh Tiếu vẫn và đã luôn một mình như vậy, mà đến trường vẫn có thể vui vẻ như chẳng có gì đúng là thật nể phục.

“ Nhìn tớ như vậy làm gì? nhiều năm như vậy rồi tớ cảm thấy cho dù bà ấy có cùng tớ ăn tết hay không, cũng không còn quan trọng nữa ” Cô bật cười chỉa ly trà trái cây đến cho Lê Tư Tư bình thản như chẳng có gì xảy ra.

Lư Mỹ hít lấy một hơi đặt cái đùi gà xuống “ Thật ra tớ đã thích một người đó, các cậu có tin không? ”.

“ Thật sao? là ai vậy ” Liễu Thanh hào hứng phá tan bầu không khí khi khó chịu khi nãy.

“ Là Từ Cảnh có phải không? ” Đinh Tiếu nhíu mài nói một câu.

Cô biết lâu rồi, nhìn cách Lư Mỹ nhìn Từ Cảnh cô đã biết, cô nàng thích cậu ta rồi, chỉ là cậu ta ngốc quá lại không biết chuyện này, cũng không nhìn ra.

“ Ừm, tớ thật sự rất thích cậu ấy, nhưng dạo gần đây tớ nhận ra cậu ấy không thích tớ!.



Lư Mỹ dừng lại một chút rồi mới quyết định nói ra “ Hết học kỳ tới, tớ sẽ đi Úc cũng sẽ không thích cậu ấy nữa haha các cậu nói xem có nực cười không? ” cuối cùng cô nàng cũng không thể có được ánh mắt mà Từ Cảnh đã nhìn Dương Ái vừa dịu dàng lại vừa cưng chiều.

“ Đi Úc? đi bao lâu? ” Lê Tư Tư khó chịu lên tiếng hỏi, chuyện này quá đột ngột rồi, không thể chấp nhận được.

“ Không biết, nhưng các cậu đừng nói với ai, tớ chỉ nói cho các cậu biết thôi ” Lư Mỹ lắc đầu, mà nói thẳng ra chính là không muốn Từ Cảnh biết được, cô không hề có ý định để cho cậu ấy biết.

“ Mỹ Mỹ cậu đi tớ sẽ nhớ cậu đến chết mất ”.

“ Đúng đó, tớ sẽ rất buồn đó ”.

“ Lư Mỹ, cậu thật sự sẽ không thích Từ Cảnh nữa sao? thật sự sẽ không nói ra ” Đinh Tiếu nhìn cô nàng.

Lư Mỹ gật đầu, không nói, nói cũng không có được gì, chi bằng giấu đi sau này gặp lại sẽ có thể xem nhau như bạn bè tốt.

Ngay cả Lục Nhiên Thành bây giờ, đối với cậu vui buồn của Đinh Tiếu còn quan trọng hơn cả cái ăn, cậu quyết định nói thích Đinh Tiếu là vì không muốn bỏ lỡ cô.

Với cậu cô rất đặc biệt, đặc biệt đến mức không có ai có thể thay thế được vị trí của cô ở trong lòng cậu.