Long Tề, San San, còn có Cố An theo tới muốn xin chữ kí đều mở to hai mắt, nhìn về phía Hạ Dương ngạc nhiên.
Hạ Dương cũng biết quan hệ giữa hắn và Lê Hoặc chưa tốt tới mức như vậy, đưa ra đề nghị này phi thường không thích hợp, nhưng hắn không có lựa chọn nào khác.
Long Tề không giống Hạ Dương đơn thuần như vậy, đến tuổi tác này, cho dù không hiểu biết hoàn toàn vòng giải trí nhưng cũng đã thấy qua ít nhiều, trong cái vòng này rất nhiều người đều muốn ôm đùi lớn, muốn cùng Hạ Dương quấn lấy nhau, có thể dựa vào danh tiếng của cậu kéo thêm sự chú ý của người qua đường.
Hạ Dương đột nhiên cảm thấy hứng thú với Lê Hoặc như vậy, lúc phát sóng trực tiếp vi phạm kịch bản chọn hắn, bây giờ còn muốn tới ở cùng hắn, Long Tề cảm thấy Hạ Dương tám chín phần là bị dao động rồi.
"A Dương, cậu đang nói ngu ngốc gì vậy, hai người quen thân mức nào mà cậu tới nhà hắn ở?"
Hạ Dương mím mím môi, hết sức chăm chú nhìn Lê Hoặc, "Cách thi đấu mùa đông kết thúc còn có một tháng, em chỉ ở một tháng thôi, được không? Tiền thuê nhà anh quyết định, chỉ cần em trả được đều có thể."
"A Dương!" Long Tề có chút nóng nảy, sức khỏe Hạ Dương đã như vậy, bây giờ còn thêm chuyện yêu đương vớ vẩn, thi đấu phải làm sao!
Hạ Dương quay đầu nhìn về phía Long Tề đang ngồi xổm bên cạnh hắn, "Huấn luyện viên, anh ấy chính là người đã cứu tôi hôm đó, vấn đề của tôi chỉ có ở chung với anh ấy mới có thể tốt lên được."
Cái này ngược lại Long Tề không ngờ tới, hắn ngẩn ra, tầm mắt ở trên người Lê Hoặc dừng lại chốc lát mới phản ứng được, có chút xấu hổ cúi đầu một cái, "Xin lỗi, là tôi không hiểu rõ, cám ơn cậu đã cứu A Dương."
Vốn cho là một tiểu minh tinh muốn leo lên giường của A Dương, nguyên lai giữa bọn họ là như vậy, không trách A Dương tin tưởng hắn như vậy.
Vật nguyền rủa này tuy nói chỉ một lần, nhưng còn có thể lặp lại hạ chú.
Nguyền rủa của Hạ Dương nguyên bản được Lê Hoặc hóa giải, đối phương rõ ràng hạ thêm cho hắn một loại nguyền rủa mạnh hơn.
Lê Hoặc nghĩ đến trong nhà còn có một ổ chó con, thực sự không định lại nhét thêm người vào, nhưng giúp nửa đường rồi bỏ dở không phải tác phong của hắn.
Mặt khác, hắn cũng có chút suy đoán, nếu như chú nguyền rủa kia thật sự có liên quan tới chiến đội TM, vậy có thể có quan hệ với Đường Mộ hay không?
"Nhà tôi không nuôi người vô dụng." Lê Hoặc nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, "Nếu như cậu phục trách việc nhà, tôi miễn cưỡng suy nghĩ một chút."
"Không thành vấn đề!" Hạ Dương lưng thẳng tắp, nhe răng nở nụ cười, "Em đặc biệt thích làm việc nhà! Cám ơn đại ca, ngài chính là anh ruột của em!"
Long Tề: "..." Cậu đặc biệt thích làm việc nhà...!Cái rắm a!
Trong gara, Cố An lái xe mình ra.
Hôm nay hắn trực tiếp từ đoàn phim tới đây, tự mình lái xe, vốn còn tiệc tối, nhưng hắn đến sớm một chút rồi chạy về quay tiếp.
Long Tề một bộ cha ruột lo lắng, "A Dương, cậu thật sự suy nghĩ kỹ càng rồi?"
"Ừm!" Tinh thần Hạ Dương so với lúc phát sóng trực tiếp càng tốt hơn, "Làm phiền anh giúp tôi thu dọn đồ đạc, anh Long."
Long Tề mở cửa xe cho hắn, thở dài, lái xe trở câu lạc bộ.
Trên đường, Cố An thỉnh thoảng nhìn qua kính chiếu hậu, thực sự không thể tin được, Lê đại sư không chỉ quen biết thần tượng của hắn, mà còn gạt được thần tượng hắn về nhà.
"Anh Cố, anh nghiêm túc lái xe đi, hiện tại tôi rất không có cảm giác an toàn." Lê Hoặc nhướng mắt nhìn lên kính.
Cố An cười khanh khách, "Dương Thần, cậu và tiểu Lê sao quen nhau vậy?"
Hạ Dương vẫn luôn chìm trong sự hưng phấn, đối với chuyện mình có thể cùng đại thần ở chung tràn ngập mong đợi, quan trọng nhất là thoát khỏi nguyền rủa, cảm giác bản thân mới sống lại.
Cố An cùng Hạ Dương đều như tiêm máu gà, chỉ có Lê Hoặc không hứng thú lắm, lấy điện thoại di động ra kiểm tra tin nhắn, kết quả thông báo weibo ngập tràn màn hình.
Hắn mở ra nhìn một chút.
Tài khoản của hắn là người môi giới đăng ký hộ, thuận tiện mua hai ngàn lượt theo dõi, nhưng bây giờ đã tăng lên hơn mười vạn, mỗi lần tải lại trang lại tăng thêm một ít.
Mở trang chính, phía dưới thật nhiều blogger lên bài.
(?)
Lê Hoặc nhìn qua một chút, rồi mở ra hot search.
Hot search thứ nhất # vinh quang minh tinh thi đấu Dương Thần # bạo.
Hot search thứ hai # đại ca Dương Thần # sôi*.
*sôi chắc kiểu ít nổi hơn bạo nhở???
Nhìn xuống dưới nữa, hot search thứ bảy # Lê Hoặc tôi là người mới #.
Hot search thứ mười ba # Trác Dật ca hát #.
Lê Hoặc kể chuyện này, Cố An cười không đáp được, "Trác Dật kia chắc chắn mua hot search."
Suy nghĩ một chút, Lê Hoặc gật đầu biểu thị tán thành, tiết mục ca hát kia cũng không có gì đặc biệt.
"Cậu sợ là nổi tiếng rồi á." Cố An trêu ghẹo một câu, "Có điều người nổi tiếng nhiều thị phi, cậu cũng đừng quá lưu tâm."
Lê Hoặc ngược lại không coi trọng việc này lắm, trước mắt hắn không có tác phẩm, hot lên cũng chỉ nhất thời, hơn nữa diễn đối với hắn mà nói chính là trải nghiệm cuộc sống, hot hay không hot cũng không quan trọng.
Thời điểm bọn họ về đến nhà thu dọn đồ đạc, Chu Chấn Hải nhìn một sóng gió bên này, cảm giác nhiệt độ thích hợp, công bố cảnh phim trong ( Thiên Sơn du hiệp truyện) ra, tại mặt sau văn án cố ý bỏ thêm một câu.
【 đại ca có phải là cao thủ chơi game không ta không biết, nhưng nhất định là cao thủ đoán mệnh (đầu chó.
jpg) @Lê Hoặc 】
Cọ nhiệt độ đến mức rất thành công, đăng lên một phát liền bị đại V* cùng một đám blog doanh tiêu điên cuồng chuyển phát.
*đại V là gì vậy mn???
【 ngao ngao ngao ngao!!! Đại ca tiên khí đẹp quá!!! 】
【 mỹ nhân đạo trưởng này tôi có thể!!! 】
【 so với bộ đồ khách làng chơi thích hợp hơn nhiều, cười, đại ca thật sự là gánh hài trung ương*.
】
*qt: bảo tàng lan hài, tui kb đúng nghĩa k.
【 trời ạ!!! Hoàn toàn chọt trúng manh điểm! Quá yêu khoản này rồi!!! 】
Hành lý của Hạ Dương chỉ có một cái vali, còn lại tất cả đều là thiết bị chơi game.
Nhà trọ vốn không lớn, bây giờ có thêm một người càng chật chội.
Hạ Dương sắp xếp đồ đạt còn chưa xong, chuông cửa lại vang lên, Lê Hoặc mở cửa.
Nhân viên nhuyển phát nhanh: "Chào ngài, ngài có một xe chuyển phát nhanh, phiền ngài ký nhận."
Lê Hoặc: "..." Một xe??
Sau mười phút, trong phòng khách chất đầy hộp giấy, lấn sang cả ổ chó vốn không to gì lắm.
Lê Hoặc nhìn hộp giáy xung quanh một chút, lúc này mới nhớ tới phần thưởng thiết bị nhà bếp của hắn, mấu chốt là bếp của nhà trọ này chưa tới bốn mét vuông, muốn nhét hết đống đồ kia, ai cũng đừng hòng đi vào được.
Hạ Dương vì chân còn bị thương, tất cả đều là Long Tề cùng với hai đội viên đang giúp hắn sắp xếp, hắn cũng không giúp đỡ được, nghe động tĩnh đẩy xe lăn ra, bị đống hành lí chất thành núi hù cho hết hồn.
"Hành lí của em không nhiều như vậy đi?"
Lê Hoặc ngồi trên tay vịn ghế sô pha, buồn rầu, "Những thứ này là phần thưởng."
Hạ Dương: "..." Quên mất cái này.
Đại công ở phòng của Hạ Dương giám sát, lắc đầu quẫy đuôi, hưng phấn hơn ai hết.
Đột nhiên con ngươi của nó biến thành xám nhạt, trong nháy mắt bộ dạng thay đổi, bình tĩnh đi ra khỏi phòng.
Nó quét mắt một vòng, hài lòng gật gật đầu, đi tới trước một cái rương, dùng móng vuốt vỗ vỗ, quay đầu nhìn Lê Hoặc —— mau mở ra xem.
Lê Hoặc căn bản không để ý tới nó, đầy đầu đều là suy nghĩ chuyển trọ.
Lần thứ nhất vào đây hắn đã suy nghĩ tới chuyện đổi nơi ở, nơi này còn không to bằng huyền quan của nhà hắn trước đây.
Đại Công thấy hắn nửa ngày không phản ứng, thận trọng ngậm ống tay áo của hắn kéo kéo.
"Đừng nghịch." Lê Hoặc lung tung xoa một cái lên đầu nó, gãi gãi mao cằm, "Lấy ra không có chỗ để."
Bùi tổng: "..." Quên mất chuyện này.
Điện thoại di động đột nhiên chấn động một chút, Lê Hoặc vừa nhìn, là tin nhắn của Đường Mộ
【 Đường Mộ: Bảo bối, em tag weibo anh sao không trả lời nha?@ ngươi tại sao không trở về nha? 】
Hắn cảm giác không phải chuyện gì tốt, mở weibo vừa nhìn, thật nhiều thông báo của hệ thống, lướt một lúc lâu mới thấy tin của Đường Mộ.
【 trước đây xếp đội chơi chung đều thua trận, lần sau rủ Dương Thần ba chúng ta cùng nhau chơi ~@Lê Hoặc 】
Nửa câu đầu làm người ta cho rằng hắn cùng Đường Mộ rất thân thiết, nửa câu sau khiến người ta tưởng Hạ Dương cũng rất quen thân với bọn họ, không chỉ cọ nhiệt độ hắn, còn cọ nhiệt độ của Hạ Dương.
Không hổ là tâm cơ boy.
Lê Hoặc chuyển phát, viết một câu đăng lên.
【 chờ tôi đăng ký tài khoản rồi cùng nhau chơi đi (mỉm cười.
jpg)@ mộ mộ mua 】
Xong hắn chuyển phát tin tuyên truyền của Thiên Sơn lên weibo.
Đăng xong hắn liền tắt điện thoại di động, lại không biết hai tin hắn vừa đăng lên đưa tới một trận sóng gió bàn tán sôi nổi.
Đường Mộ trước mắt miễn cưỡng tính là hạng hai, vào còn thiếu một chút để phất lên, hắn đối người ngoài vẫn luôn duy trì hình tượng ôn nhu nội liễm tiểu ca ca, đa tài đa nghệ, giỏi ca múa diễn kịch, thu hút duyên người qua đường đối với hắn mà nói phi thường trọng yếu.
Nhiệt độ của người khác có thể cọ không ổn, nhưng của Lê Hoặc thì liền tùy tiện cọ lên, nói không chừng còn có thể đổi khách làm chủ.
Kết quả, hắn thật sự hấp dẫn ánh mắt rất nhiều người qua đường, chỉ là so với tưởng tượng không giống nhau lắm.
【 người kia bị ngu hay sao, đại ca đến tài khoản còn không có, trước đây sao có thể hắn tổ đôi, cầu giải? 】
【 phiền phức thật, cọ nhiệt độ cũng thông minh lên chút được không? Còn cue Dương Thần? Người từ đâu tới giả trang vậy.
】
【 không thể nào không thể nào, chẳng lẽ nói đại ca thảo người mới tính cách thiết lập bị đâm thủng(?)? Đến cùng ai đang nói dối? 】
【 đại ca cái kia, tôi nghe có mùi drama nhaa.
】
【 rõ ràng người họ Đường kia cọ nhiệt độ, trước khi cọ cũng không tìm hiểu cho tốt, tôi xấu hổ giùm hắn.
】
【 đại ca rõ ràng không muốn phản ứng hắn, hình minh họa mỉm cười xa cách nhưng không thất lễ kèm theo nói lên tất cả.
】.