Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia Đè

Chương 87: Độc chiếm Mộng diệp (2)




Quay lại ả ta, ả ta tất nhiên là tức giận mà giậm giậm chân đi về công ty của cha mình

Cha cô nhìn thấy con gái của mình giận đùng đùng như vậy liền hỏi nói

Cha ả:"Này con ở trường có chuyện gì khiến con không vui à"

Ả ta nghe cha mình nói thế một câu chào hỏi cũng không có liền nói

Mộng Liên Hoa:"Từ giờ, công ty Mộng diệp này là của tôi, tôi chính là chủ tịch ở đây"

Mộng Liên Hoa:"Vệ sĩ vào đem lão già này vào viện dưỡng lão đi, từ giờ tôi là chủ tịch ở đây, ai không hài lòng thì sa thải hết"

Chủ tịch Mộng thấy con gái của mình làm thế trước mặt của mình mà lên cơn tức giận, chẳng mấy chốc tim của ông lên cơn đau, dẫn đến đột quỵ, ả ta ban đầu tưởng giỡn nên đã đi lại lay lay cha mình, và ả ta nhận thấy rằng có lay bao nhiêu đi nữa thì cũng không có động tĩnh gì

Ả ta bàn đưa tay lên đường mũi, thấy cha mình không còn thở nữa liền sợ hãi lùi ra cầm điện thoại báo cứu thương

Ả ta:"Mau gọi bác sĩ tới đây nhanh lên cho tôi, cha tôi sắp không xong rồi"

Rất nhanh tiếng xe cứu thương được vang lên, và các y bác sĩ hết sức mình cứu sống ông ta, nhưng có vẻ đã trễ rồi, ông ta đã chết

Khi nghe tin đó, cả nhân viên công ty rất suy sụp tổ chức tang lễ cho ông ta

Lúc này ả ta trước tang lễ cha mình lên tiếng nói

Mộng Liên Hoa:"Từ giờ tôi sẽ thay thế cha tôi, các vị không cần lo lắng quá, công ty vẫn trọng dụng các vị"

Vâng cô ta diễn rất giống, diễn rất thật, nhưng cô ta không hề đau lòng mà ngay khi lên xe riêng do chính mình cầm lái nở nụ cười

Mộng Liên Hoa:"Cha a cha, cha yên tâm đi đi, con gái sẽ giúp cha lên chiếc ghế chủ tịch mà, và con phải DÀNH LẠI CÁC ANH ẤY TỪ TAY THẰNG KHỐN ĐÓ"

Nói rồi ả ta chạy chiếc xe của mình về nhà, tiếng động cơ máy vang lên, két một cái, chẳng mấy chốc ả ta đã về tới căn nhà của mình

Mở cổng đỗ xe, xong vào trong nhà, ả ta lấy hết đồ đạc trong phòng cha mình đem vứt ra sân sau và đốt hết cười nói

Mộng Liên Hoa:"Cha à, có trách thì trách cha quá già, bệnh thì liên miên, nên con gái đã giải thoát cho cha đấy, thôi tạm biệt, con gái ngủ đây, sáng mai còn nhậm chức nữa"

Và rồi đi ngủ đến sáng hôm sau, ả ta không bận đồ học sinh nữa mà bận đồ đi làm đến công ty của cha mình

Cộp cộp cộp tiếng giày cao gót và sàn vang lên, ả đi tới đâu nhân viên chào tới đó ả cũng chào lại, cho đến khi tới phòng làm việc của mình ngồi xuống ghế của cha mình

Tiếp đó dựa đầu vào ghế cười nói

Mộng Liên Hoa:"Cha à, con gái cảm thấy cha không đủ năng lực gánh vác công ty này nữa rồi, thôi con lên rồi cha trêи trời phù hộ con thành công nhé"

Tiếp đó gác tay lên bàn, bật máy tính lên đánh vài dòng chữ kêu gọi đầu tư, tiếp đó tìm kiếm thông tin về Trần gia lẫn gia thế của Gia Nhi cười tiếp

Mộng Liên Hoa:"Còn mày thằng khốn, tao sẽ không bỏ qua cho mày dễ dàng vậy đâu, dám DÀNH CHỒNG TAO, MÀY KHÔNG XỨNG"

Mộng Liên Hoa:"Chỉ có tao, mới có thể xứng với các anh ấy"

Tiếp đó ả gọi cho thư kí nói

Mộng Liên Hoa:"Tối ngày hôm nay, kêu gọi cuộc họp, bằng mọi giá phải triệu tập được họ (ý là các công)"

Thư kí:"Vâng"

Rồi cúp máy, ả ta lại tủ rượu trong công ty lấy một chai ra và rót vào ly, tiếp theo vừa cầm uống vừa nhâm nhi lẫn lắc lắc làm cho nước rượu bên trong chuyện động nội tâm bằng khuôn mặt đắc ý

Mộng Liên Hoa:"Em không tin các anh không tới gặp em"

Có vẻ ả ta cũng nhầm nữa rồi, họ sẽ không tới đâu bởi vì họ mắc đi chơi với vợ rồi, cơ mà ả ta mà biết được chắc tức lắm đây