Bám Đùi Thụ Chính Trà Xanh Liền Bị Thụ Chính Và Bọn Kia Đè

Chương 30: Nghiệp đã tới với Dạ Huyết rồi đây (4)




Nhưng ả đâu ngờ rằng ả đợi hoài đợi mãi mà chẳng có một cuộc gọi khiến ả tức điên lên, và ra lệnh bắt đầu đấu thầu bản quyền về game otome (game giành cho nữ)

Cha ả ta cũng gật đầu liền lấy bản kế hoạch ăn cắp được mà đem lên thầu

Ông Mộng:"*Chúng ta bắt đầu thôi, ở đây tôi có một bản thiết kế đồ hoạ rất đẹp giành cho các nhân vật nam ảo, và tôi định cho người chơi xuyên không tới*"

Mr Green bắt đầu gật đầu và chăm chú nghe bản kế hoạch của ông ta, nhưng khi kết thúc thì chủ đấu thầu Mr Green nói:"*Tôi sẽ xem xét nó lại, nên chưa thể kí kết được ông đợi quyết định của tôi được chứ*"

Trước câu nói đó ông Mộng lẫn ả ta đều vỡ mộng nội tâm:"Má nó ông ta đúng là khó nhằn mà, nhưng không sao phần thắng thuộc về công ty của chúng ta rồi"

Thế là họ gật đầu đồng ý, và cuộc họp bắt đầu kết thúc, về phần Dạ Huyết thì ngay khi tỉnh lại đã là ngày hôm sau, nói huỵch toẹt ra chính là hắn bỏ dở việc đấu thầu

Dạ Huyết:"Chết tiệt, thứ con hoang như cậu làm ơn tránh ra giùm"

Gia Nhi chính là ở bên giường chăn sóc Dạ Huyết nhưng lại bị hắn hất tay ra làm Gia Nhi đứng không vững ngã, nhưng bị Lệ Phong ôm lại được nhìn Dạ Huyết nói

Lệ Phong:"Này anh làm gì vậy?, có biết Gia Nhi ở đây chăm sóc anh nguyên đêm không vậy hả, vậy mà anh dám đối xử với người đã cứu mình như vậy sao?"

Dạ Huyết liền đáp lại lời nói đó:"Nó không phải là em của chúng ta, nó là đồ con hoang", rồi bắt đầu lấy xe mà không thay đồ đi học để tìm Mr Green để bàn về kế hoạch

Nhưng khi đi tới thì chính là thế này đây

Dạ Huyết:"*Mr Green xin ông cho tôi một cơ hội để đấu thầu được không*"

Mr Green lắc đầu nói:"*Mỗi một người chỉ có một hội mà thôi, và chính cậu đã đánh mất cơ hội đó, xin lỗi tôi còn có việc đi trước cảm ơn*"

Nói rồi Mr Green bắt đầu đi bỏ lại mình Dạ Huyết ở đó đứng trút giận lên chậu cây, và chạy xe đến công ty thì thấy các nhân viên dọn đồ của mình để chuẩn bị rời khỏi công ty. ngôn tình hài

All:"Chào chủ tịch, chúng tôi xin phép đi trước, cảm ơn chủ tịch đã cho chúng tôi được sống với đam mê của mình"

Nói rồi cả đám đều đi hết, anh muốn giữ lại nhưng đã quá muộn rồi, vì khi đi ra khỏi công ty người của ngân hàng đến niêm phong công ty anh lại để chuẩn bị xây cái mới

Tại trường

Lệ Phong:"Nãy anh ta có làm em bị thương không?"

Gia Nhi:"Không"

Lệ Phong:"Vậy được rồi chúng ta mau đi vào lớp thôi"

Gia Nhi:"Ừm"

Lúc này tại nhà của Trần gia, Dạ Huyết một bộ dạng thất nghiệp vào bên trong phòng nằm nghỉ, hắn chính là không còn một động lực nào để có thể vực dậy được tinh thần của mình

Cũng đúng thôi, công ty được gầy dựng nên bàn tay trắng cùng với một đam mê thiết lập game bừng cháy bấy lâu nay, thành công chưa được bao nhiêu liền bị hủy hoại ngay chính tay của mình, thử hỏi nếu mọi người đặt mình trong tình cảnh đó thì sẽ ra sao đây?

Cuối cùng thì họ về nhà, nhưng mỗi lần về thì chẳng thấy Huyết Dạ ở nhà hay ở phòng, vì hắn tránh mặt tất cả mọi người để che đi cái nỗi buồn nhìn công ty của mình bị hủy hoại

Cứ thế vòng lặp cứ lặp đi lặp lại, lúc họ ở nhà thì Dạ Huyết đi tới sáng mới về, và lúc họ không ở nhà hắn chính là bộ dạng say xỉn bê tha mùi rượu nồng đến khó chịu