Gia Nhi nhìn thấy chính là không nói gì mà đi chỗ khác để lại không gian yên tĩnh cho Dạ Huyết
Cạch cạch, tích tắc những bàn phím lẫn tiếng đồng hồng vang lên có thể thấy rằng thời gian không còn nhiều nữa, nhưng bản kế hoạch thì mãi chẳng xong khiến cho người ngồi đối diện với cái máy tính rơi vào mệt mỏi lẫn khẩn trương
Bây giờ là tầm 12 giờ trưa, đồ ăn cũng đã nấu xong xuôi, nhưng chỉ có mỗi mình Gia Nhi là ngồi trêи bàn ăn lắc đầu ngao ngán
Gia Nhi:"Ta nói tuổi trẻ đúng là bồng bột mà, thua keo này bày keo khác nhưng vẫn không thể bỏ đói mình như thế, thôi thì mình lấy hết can đảm vậy"
Rồi liền đi lại chỗ của Dạ Huyết nhưng hắn vì mệt quá nên đã ngủ thϊế͙p͙ đi, Gia Nhi chỉ còn cách lấy mấy cái mền trong tủ ra và đắp lên cho Dạ Huyết để hắn khỏi bị cảm do luồng không khí lạnh từ máy lạnh phát ra
Còn mình thì ngồi xem thử bản kế hoạch mà Dạ Huyết đang làm là gì
Gia Nhi:"Chậc chậc, dám cá luôn là anh bạn này đây bị ai đó lấy cắp bản kế hoạch rồi, còn kế hoạch mới này quá sơ xài, đảm bảo sẽ không đấu thầu được đâu"
Mấy tiếng sau
Dạ Huyết bất chợt tỉnh dậy nhìn thấy Gia Nhi mà quát:"Này, cậu làm gì với bản kế hoạch của tôi vậy con hoang"
Gia Nhi bấy giờ mặt bình tĩnh nói:"Chỉ là sửa đôi chỗ cho nó hoàn hảo hơn thôi"
Dạ Huyết lấy tay của Gia Nhi ra một cách thô bạo và nói
Dạ Huyết:"Tôi không cần thứ con hoang như cậu giúp đỡ, cút"
Gia Nhi:"Ờ được thôi, cút thì cút nhưng cũng phải ăn cơm một chút đi,vì ông bà có câu có thực mới vực được đạo mà đúng không"
Dạ Huyết:"Không cần cút"
Gia Nhi nội tâm:" Bà mẹ mi, ta nhịn mi hơi lâu rồi nha, không được bình tĩnh lại mình phải bình tĩnh lại mới được,không được nóng, nóng là mất cái khôn ông bà để lại mất"
Rồi cũng không nói gì mà bắt đầu đi ăn một mình, tích tắc tích tắc, bản kế hoạch mãi vẫn chưa làm xong cho đến khi 9 giờ tối,khi định đem đi đấu thầu thì cạch, tiếng máy laptop rơi xuống Dạ Huyết bắt đầu cảm thấy choáng váng mặt mày
Gia Nhi thấy vậy liền chạy lại đỡ Dạ Huyết mà nói:"Này sao vậy"
Câu hỏi của Gia Nhi rất nhanh được đáp lại
Dạ huyết:"Tránh ra tôi không cần một đứa con hoàng như cậu lo, cút đi dơ bẩn"
Gia Nhi bỏ ngoài tai những câu nói ấy mà đưa tay lên sờ chán Dạ Huyết mà nói
Gia Nhi:"Chết rồi, nóng quá, cậu bị sốt rồi, bản đấu thầu ấy để ngày mai đem đi được không?"
Dạ Huyết:"Không bao giờ, tránh ra giùm tôi"
Rồi định đẩy ra nhưng không thể được vì Dạ Huyết bắt đầu ngất đi
Gia Nhi:"Này Dạ Huyết mau tỉnh lại đi, Dạ Huyết"
Tiếng kêu ấy cứ vang lên nhưng Dạ Huyết không thể nào tỉnh được
Lúc này tại buổi đấu thầu
Cha của ả Mộng Liên Hoa:"*Chào ông Mr Green*"(những chữ in nghiêng là nói tiếng anh)
Mr Green:"*Chào ông, ông Mộng, chúng ta bắt đầu đàm phán về buổi đấu thầu đi*"
Cha của ả ta:"*Vâng tất nhiên rồi, nhưng chủ tịch Trần Dạ Huyết chưa tới hay chúng ta thử chờ đợi một chút coi sao*"
Mr Green:"*Ồ được thôi chúng ta đợi thêm 5 phút nữa, nếu chưa thấy tới thì chúng ta bắt đầu luôn được chứ*"
Rồi cứ thế 5 phút trôi qua, họ vẫn chưa thấy Dạ Huyết đâu liền ra lệnh bắt đầu, vâng và ai đó rất vui khi loại được đối thủ bằng cách ăn gian nào đó
Ả Mộng Liên Hoa nội tâm:"Ha, lần này em thắng rồi chồng à, công ty của anh sắp phá sản rồi đấy chồng, nếu anh xin lỗi em ngay bây giờ thì còn kịp đấy"