Liên Hoa bắt đầu diễn như một thiếu nữ trong sáng minh bạch nào đó
Liên Hoa:"Ừm.....em.....em chào anh....em là....là Mộng Liên Hoa rất vui được.... được gặp anh"
Nhưng Tinh Nguyên chính là không đáp trả bởi hắn đang bận tìm bé thụ nào đó với lại hắn cùng các công còn lại chính là **BỊ DỊ ỨNG VỚI TRÀ XANH NHƯ Ả TA**
Liên Hoa nhận thấy mình bị bơ đẹp hoàn toàn mà bắt đầu nội tâm
Liên Hoa:"Làm sao mà hắn ta lại không chú ý đến mình chứ, chết tiệt là ai đã kéo đi sự chú ý của anh ấy giành cho mình vậy chứ"*siết chặt gấu váy*
Rồi hai tên nào đó lại nói
Bạch Nhật Dạ:"Yo Tinh Nguyên bạn của tôi đang tìm ai vậy a"
Tiếp đó Thiên Thu Nguyệt Quang tới và lên tiếng tiếp lời của Nhật Dạ
Nguyệt Quang:"Đúng đấy thật thắc mắc không biết bạn tôi đang tìm ai a"
Mộng Liên Hoa nội tâm:"Ha ha mình cảm thấy mình khá may mắn khi gặp được ba thiếu gia của ba công ty lớn Sương Tinh Nguyên, Bạch Nhật Dạ, và Thiên Thu Nguyệt Quang"
Ả nội tâm tiếp tục:"Mình sẽ làm cho họ phải yêu mình thôi"(đây là ả LƯU Ý HÌNH ẢNH CHỈ MANG TÍNH CHẤT MINH HOẠ)
Tinh Nguyên:"Tìm một người đã gây nên sự chú ý của tớ, chỉ vậy thôi"
Ả nghe tới đây liền cắn môi mà nội tâm:"Rốt cuộc thì ai đã đi trước mình cơ chứ"
Tinh Nguyên:"A thấy rồi bé ấy đang đứng cùng các anh trai của Trần gia kia kìa"*chỉ*
Rồi ba người liền nhìn theo hướng tay của Tinh Nguyên chỉ mà nội tâm từng người
Nguyệt Quang:"Wow đó chẳng phải là em trai út của Trần gia sao"
Nhật Dạ:"Đúng là đẹp thật a"
Ả ta:"Làm sao mà thằng ???? đó lại dám đi trước mình chứ, đã vậy tại sao bốn người anh còn lại của Trần Gia lại không chú ý tới mình chứ chết tiệt"*siết chặt tay thành nắm đấm*
Rồi Tinh Nguyên cùng hai vị thiếu gia ấy đi lại chỗ bọn họ, trước khi tới gia đình bọn họ bắt đầu nói
Dạ Huyết:"Gia Nhi tôi nói cho cậu biết"
Sương Băng:"Cậu đừng có mà làm mất mặt Trần gia"
Thu Nguyệt:"Lẫn làm hại Lệ Phong, bọn tôi sẽ quan sát cậu đấy"
Gia Nhi nội tâm:"......, mình đã chọc gì họ à, mình nhớ là mình từ khi xuyên vô đây đâu có làm gì họ đâu ta, với lại mình đã tự hứa là mình không dính dáng gì đến họ rồi mà??"
Lệ Phong bấy giờ hơi khó chịu đứng chắn trước cậu mà nói
Lệ Phong:"Các người nên thôi đi, đừng có mà nói khi chưa thấy những gì em ấy làm, đó được gọi là đa nghi đấy, còn nữa làm ơn tránh xa tôi và Gia Nhi ra đi, đừng có mà đi theo phiền lắm đấy"
Dạ Huyết:"Em còn chưa nói những chuyện sáng nay đấy"
Lệ Phong tự tin nói:"Mấy người thấy sao thì chính là vậy vừa lòng chưa"
Sương Băng:"Em...."
Thu Nguyệt:"Em bị Gia Nhi uy hϊế͙p͙ nên mới nói thế đúng không"
Lệ Phong:"Không, chính tôi là người tự làm tự chịu đấy"
Lúc này Gia Nhi nội tâm:" Ơ nhưng mà ba người đó là ai vậy, đang hướng về phía này sao, thôi tiêu"
Kì thực Gia Nhi chính là lười quan tâm mấy cái chuyện trong gia đình nguyên chủ, bởi lẽ Gia Nhi đã từng tự hứa rằng mình sẽ chẳng bao giờ dính dáng tới cái mâu thuẫn của họ
Quay về với thực tế Gia Nhi thấy vậy liền huých trỏ nhẹ vào bốn người bọn họ mà nói vừa đủ năm người nghe
Gia Nhi:"Đằng trước có ba người đang chạy tới đây, muốn nói gì để về nhà mà nói, trước đừng để ai biết chuyện gia đình"
Dạ Huyết:"Nghe cậu nói hay quá nhỉ, dựa vào đâu mà cậu dám ra lệnh với chúng tôi chứ đồ con hoang"