Ả ta cứng họng trước bằng chứng thuyết phục đó nên đã cười lớn
Mộng Liên Hoa:"Ha ha ha ha đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra khi mà em đã cẩn thận rồi nhỉ"
Nhận thấy cách nói chuyện của ả thay đổi, họ lên tiếng nói
Thiên Dạ:"Vậy là công nhận tội của mình"
Ả đáp thẳng ngay và không chần chừ một chút nào cả
Mộng Liên Hoa:"Đúng vậy là em đã làm đấy, nhưng bằng chứng hiện tại của các anh liệu có đủ bắt em vào tù hay không đã"
Trước lời nói này của ả ta, họ không thể trả lời được bởi vì họ chỉ mới có được bằng chứng sơ xài này thôi, và chắc chắn rằng, cảnh sát không tin đâu
Bởi nó không đủ để buộc tội ả ta, rồi họ nói
Lệ Phong:"Tôi cảnh cáo cô, cô nếu dám đụng vào Gia Nhi, chúng tôi không chịu để yên cho cô đâu!!!"
Ả ta thản nhiên đáp:"Ồ không cái này thì em không chắc đâu chồng à"
Nghe tới đây họ bắt đầu cảm thấy sởn da gà, tiếp đó nói
Dạ Huyết:"Rốt cuộc cô muốn làm cái gì đây hả"
Mộng Liên Hoa nhanh chóng đưa ra ý kiến của mình
Mộng Liên Hoa:"Hợp tác với công ty em lẫn yêu em, nếu không Gia Nhi đó của các anh sẽ không đơn giản nằm viện đâu mà chính là chết đấy"
Thu Nguyệt:"Cô.... giờ cô đang uy hϊế͙p͙ chúng tôi sao"
Mộng Liên Hoa:"Không em chẳng uy hϊế͙p͙ gì cả mà đó là cảnh cáo các anh nhớ lại rằng, hồi nhỏ các anh có hôn ước với em, và cho dù hủy bỏ hôn ước ngay từ nhỏ đó thì các anh lớn lên cũng sẽ cưới em thôi"
Mộng Liên Hoa:"Giờ thì, em thực hiện lại bản hôn ước đó đây, em không để các anh rời xa em đâu"
Sương Băng:"Đồ điên"
Mộng Liên Hoa:"Em không hề điên mà chính các anh mới điên đấy, yêu gái không yêu đi yêu thằng bệnh hoạn đó, em nói cho các anh biết, chỉ có trai và gái mới mang lại hạnh phúc gia đình thôi anh hiểu chứ"
Nhật Dạ:"Cô nói vợ chúng tôi là thằng bệnh hoạn, ha ha nghe mà nhột giùm đấy"
Ả ta tức giận khi nghe thấy từ vợ phát ra từ miệng họ không phải ả ta mà là thằng đó, tay bắt đầu siết chặt lại và bình tĩnh cười nói
Mộng Liên Hoa:"Các anh nên xem rõ trêи màn hình này đi", nói rồi ả ta cầm cái điều khiển bật máy chiếu lên chiếu toàn cảnh cho họ xem
Và trong cái toàn cảnh đó có hai ba người bên ngoài chĩa súng vào phòng hồi sức của cậu
Mộng Liên Hoa:"Các anh nên chọn cưới em đi, nếu như các anh không muốn thằng đó chết"
Họ lại sốt ruột nhưng không thể làm gì cả bởi vì một lệnh của ả ta đưa ra thì cậu sẽ chết trước khi họ tới, và nếu như cậu chết thì
Họ chính là người ân hận cuộc đời nhất vì đã để cậu ra đi, không để chuyện đó xảy ra họ đành chịu nhục làm theo ý ả ta, mục đích chính là để bảo vệ cậu an toàn
Nhưng trước khi bảo vệ được cậu họ bắt đầu lên tiếng cầu xin ả ta tán thành cho họ một chuyện đó là nói lời yêu của mình, tất nhiên lời đó họ không thể nói trực tiếp ả ta mà nói né đi
Tinh Nguyên không cam tâm nói:"Được rồi, cô thắng rồi đó, chúng tôi sẽ làm theo những gì cô nói"
Nguyệt Quang:"Nhưng chúng tôi cần nói chuyện với Gia Nhi trước khi từ bỏ em ấy"
Mộng Liên Hoa như vớ được vàng nên đã tạm biệt họ ra ngoài trước để họ lại bên trong và trước khi đi ả nói
Mộng Liên Hoa:"Vậy em chờ đợi các anh đấy",
Đợi ả ta đi mất. Họ bắt đầu cầm điện thoại của mình lên nhắn tin cho Gia Nhi và đó chính là lời tỏ tình muộn màn