7h tối tại biệt thự Destiny, một bác sĩ già với gương mặt phúc hậu được Gwen tiễn ra khỏi nhà, tụi hắn thấy tò mò nên thò mặt qua khe cổng hỏi:
_chuyện gì xảy ra?- Waldo
_xảy ra chuyện gì?- Dai
_phải phải, đã có chuyện gì?- Alex
_nhiều chuyện- Gwen liếc hai người rồi quay vào nhà
_ây ây...Gwen xinh đẹp, Gwen dễ thương, nói nghe đi mà- Waldo nịnh hót
_phải đó, Gwen nhà ta lúc nào cũng xinh cũng đẹp, mà nếu nói ra thì càng xinh hơn- Dai chen vào
_tại sao nói nhiều lại xinh hơn?- Alex thắc mắc
_xời, mày không hiểu gì cả, nói nhiều thì cơ miệng sẽ hoạt động, mà cơ miệng hoạt động thì mặt sẽ thon gọn, mà mặt thon gọn thì sẽ có người thích, mà có người thích thì sẽ hết FA, quá hay- Dai nói một lèo
_ý mấy người là tui ế???- Gwen hét
_đâu...đâu có, Gwen sao ế được- Waldo nuốt nước bọt
_hừ, muốn biết chứ gì? vào đi- cô thở dài rồi mở cửa cho 3 chàng nhiều chuyện và anh Felix đứng im xem kịch
5 người tiến vào nhà, bên trong, quản gia đang tất bật dặn dò người hầu nấu ăn cẩn thận, Vivian và Elena thì mỗi người một việc, nhưng có điểm chung là đều cầm điện thoại và laptop trên tay. Gwen thở dài
_Hilary bị bệnh, không biết sao mà về nhà trong tình trạng ướt như chuột lột, từ nhỏ không được tiếp xúc với nước quá 3 tiếng nếu không sẽ ngã bệnh (chém chớ đâu _ _!), giờ công việc tập đoàn chưa lo xong, thiệt tình...
_tập đoàn???- Waldo há hốc
_ờ...papa cậu ấy giao cho, tụi này làm giúp- Vivian nói
_thế, em ấy không sao chứ?- Alex quan tâm
_anh chỉ lo cho nó thôi à?- Vivian liếc xéo
_ơ...em gái có bệnh đâu mà phải lo?- anh nhéo mũi cô
_haizzz...ủa mà ông Felix đâu?- Elena vươn vai mệt mỏi
_chắc lên phòng Hilary- Dai trả lời
_ờm, ăn gì chứ?- Gwen tốt bụng hỏi
_nếu được mời, hì hì- ba anh cười
_hừ, tự nhiên- ba chị cũng cười
Quay lại với hắn, anh Felix đang đứng trước cửa phòng nó, bàn tay không chần chừ mà đẩy cửa ra, nó bên trong không chút giật mình, đôi mắt lờ đờ cố mở để nhìn rõ từng câu từng chữ trên chiếc ipad
_anh làm gì vậy?- nó quát khi hắn giật ipad ra khỏi tay
_tôi hỏi cô mới đúng, bệnh như vậy mà vẫn chơi được sao?- hắn cốc đầu nó
_chơi gì mà chơi? tôi đang làm việc đó- nó cãi
_chẳng phải có bạn cô giúp rồi sao?- hắn hỏi
_khụ...tôi không muốn làm phiền họ, khụ...khụ...- nó nhăn mặt ho sặc sụa
_xem kìa, ốm nặng lắm đó- hắn sờ trán nó
Nó bất động, nhìn hắn lúc này mới dịu dàng làm sao, không còn dáng vẻ lãnh đạm như hằng ngày nữa, tim bỗng đập nhanh hơn, hai má đã hồng nay càng ửng hơn. Hắn nhân lúc nó không để ý, đẩy ngã nó xuống giường, nhanh chóng đắp chăn lại và quăng ipad ra khỏi tầm mắt nó...
_khụ...khụ...- nó ho dữ dội hơn
_không sao chứ?- hắn lo lắng
_nước...- nó yếu ớt nói
_đây- hắn đỡ nó dậy và đút nước cho
Nó cười ranh ma giật lấy li nước uống một hơi rồi chạy lại sofa cầm ipad lên, hắn kinh hãi nhìn "khinh công" của nó, cô gái này, thật không thể xem thường. Nhún vai bình tĩnh, nhẹ bước về nó làm chị Hilary sợ sệt lùi lại, nó càng lùi thì hắn càng tiến, hai người cứ một tiến một lùi, nó hết sức đành ngồi phịch xuống. Bế nó đặt lên giường, hắn đắp khăn nóng lên trán và nhìn nó, chị Hilary chán nản
_sao vậy? không làm nữa à?- hắn hỏi
_hết hứng rồi- nó xị mặt
_tốt, giờ ngủ đi- hắn cười
_không muốn ngủ, lo lắm- nó mè nheo
_lo gì?
_hai con mèo của tui- nó chu mỏ
_hở?? ý cô là Angela và Tom?- hắn méo mặt
_no no no, tên là Kim Hanbin và Chou Tzuyu- nó cãi (má này má mê trai iKON với gái TWICE -_-)
_ờ...ngủ đi, tui chăm sóc thay cho- hắn gật gù
_hì hì...thank, cơ mà đừng chơi hết tiền đó- nó trừng mắt
_rồi rồi- hắn gật đầu
Nó cười mãn nguyện, nằm xuống và bắt đầu hành trình đi tìm vùng đất mới....
-------------------------------------------------------------------------
5h sáng
Vì cơn đau đầu quỷ quái mà nó thức giấc, phải chi nó không mài mòn ipad là sáng không phải đau đầu như vậy, thật là hối hận, nhìn xung quanh, cho hai tay lên mặt vò vò, lặp đi lặp lại khoảng 5 phút
_oáp....ơ...ơ...- động tác của nó bị đứng khi thấy hắn đang ngủ mê man
_.........- thở đều thở đều
_........- nó đứng hình nhìn nam nhân đang say sưa kia
_nhìn đủ chưa?- hắn bỗng mở mắt
_hơ...chưa...a- nó vội bịt miệng
_hahaha, tôi không biết là cô đã bị tôi mê hoặc đó- cười ranh ma
_gì? anh bị atsm à?- nó trừng mắt
_hừ, tốt bụng giúp cô chăm sóc mèo, còn ở lại trông cô cả đêm, đúng là làm ơn mắc oán- hắn hơi giận
_thì...kệ anh, là anh tự nguyện, tôi đâu có bắt- nó cãi
Rầm - hắn bước ra khỏi phòng, không quên trút giận vào cánh cửa, nó giật mình, chẳng lẽ hắn giận thật sao? Con trai gì mà dễ giận thế? Nó có làm gì hắn đâu chứ? (không làm mới sợ á chị)
Ngước nhìn đồng hồ, chỉ mới 5h15, thôi, lỡ thức rồi sao ngủ lại được, nó ra ban công ngắm nhìn cảnh vật vào buổi sớm, giang rộng tay và hít một hơi......
_hắt xì, khịt...khịt...- nó vẫn chưa khỏe hẳn
_bên ngoài trời lạnh lắm, nếu không muốn bệnh tiếp thì mặc vào- một chiếc áo khoác lông đáp vào tấm lưng của nó
_anh...không phải về rồi sao?- nó chu mỏ
_lo cho cô- hắn nhún vai
_cảm ơn, mặc cái này chả ấm- nó vứt áo ra
Soạt - chiếc áo vẫn trên vai nó, và thêm một vật thể lạ nằng nặng, nó ngạc nhiên, mắt mở to, gì thế này? Không phải là...hắn đang ôm nó đó chứ? Đúng là như vậy, anh Felix đã nhanh chân bước lại phía sau nó giữ lấy chiếc áo khoác, đồng thời vòng tay sang chiếc eo thon gọn của nó, chậm rãi truyền hơi ấm vào...
_như thế này đã ấm chưa?- hắn hỏi
_để xem.....- nó tựa vào hắn ra vẻ ngẫm nghĩ
_giỏi lắm- hắn đưa tay ngắt chóp mũi nhỏ của nó
_......- nó im lặng
Đầu thoải mái dựa vào ngực hắn, miệng cười tươi, ánh mắt nhìn xa xăm nhưng lại ánh lên một niềm vui nho nhỏ, hắn cũng vậy, dù chính mình muốn nó ấm áp nhưng hắn lại thấy lòng mình ấm hơn hẳn, nó như ngọn đuốc sáng sưởi cho trái tim băng giá hơn Elsa của hắn tan chảy
_này- nó gọi
_hử?- hắn nhìn xuống
_cô gái...tên Vanessa là ai??- nó hỏi, mặt hơi đỏ
_quan tâm à?- hắn hỏi
_ừm...một chút- nó trả lời
_bạn gái cũ- hắn nói
_hả?- nó ngạc nhiên
_cô ta là bạn gái cũ của tôi, nhưng...
_sao?- nó tò mò bật khỏi người hắn
Anh nhà nhíu mày, đưa mắt nhìn xuống thân người trống rỗng vì nó đã đứng dậy, rồi nhìn sang nó, chị hiểu ý liền trề môi và quay lại vị trí cũ là trong lòng hắn
_ngoan- hắn cười đểu
_chỉ giỏi bắt nạt tôi- nó bức xúc
_gần đến giờ đi học rồi đấy- hắn nhắc nhở
_anh chưa...hắt xì
_lại nữa, mau thay đồng phục ra đi- hắn đánh trống lảng
_không, nói đi mà- nó mè nheo
_tôi không thích- hắn trả lời
_nhưng anh đã hứa là nói với tôi rồi mà- nó mếu máo
_hồi nào?- hắn chối
_xì...anh xem tôi là con lừa à?- nó hét
_con lừa là con gì?- hắn giả ngơ
_tìm chị mạng mà hỏi- nó quát
_hơ...hơ...sorry, đi à- hắn cười cười
Nó thở hắt ra rồi nhìn hắn bằng ánh mắt không mấy thiện cảm, anh nhà nhún vai nháy mắt, không thương tiếc đẩy chị vào phòng tắm cùng với sự tò mò không bao giờ được giải đáp....
Dưới nhà
_hey, hai người làm gì cả đêm qua thế?- Elena cười gian
_mày nghĩ xem, tao và anh ta sẽ làm gì? khụ..khụ..a sorry nha, chưa hết bệnh- nó ghé sát mặt cô nói bằng chất giọng băng lãnh rồi ho sặc sụa vào mặt cô, sau đó là lời xin lỗi không thể nào giả dối hơn
_á á á, kiểu này tao sẽ bệnh mất thôi, con ác độc- cô hét với theo nó
_hì hì, để cho mày và ai kia có cơ hội tâm sự như tao với Felix, nhỉ? nhỉ?- nó quay sang mấy đứa bạn hỏi
_phải- cả đám đồng tình
_hô hô hô hô hô hô hô hô hô hô hô- nó che miệng cười một tràn
_thôi ngay cái điệu cười hà bá đó đi- Elena tức giận
_ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha- đổi kiểu
_đẹp ngay cái nụ cười quỷ quái ấy- cô hét một lần nữa
_hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi hi- lại đổi kiểu -_-
_dẹp...dẹp...- cô quát thật to
_hu hu hu....
_thôi- Alex ngăn cản trước khi nó giở giọng cười khác ra
_em đi học, bye bye- nó vẫy tay và chuồn mất
Trong nhà, mọi người đang hùa nhau trêu chọc Elena, tất nhiên là không có hắn, anh nhà đã chạy theo nó từ đời nào rồi, chỉ tội nghiệp Dai ở lại la mắng mấy người vô duyên kia và an ủi Elena...>_<