Editor: Vivi
Lão Trung Y đã nhắc nhở qua, nghi ngờ động thai khí cấm chuyện phòng the, bốn, năm tháng sau, khi đã ổn định mới thích hợp hành phòng, nhưng tốt nhất không nên làm. Dù sao đang trong lúc vợ chồng son tình nồng mật ý, khó tránh khỏi lúc cọ sát sẽ sinh ra lửa.
"Tướng công, trong bụng chắc là nam hài." Ngự Tiên được cho phép ngồi ngoài hành lang cạnh phòng ngủ hóng mát, cái miệng nhỏ nhắn cắn những quả bồ tử đào chín mọng do Bạch Tố Ly bóc.
Bạch Tố Ly nhíu mày cười nói: "Sao nàng lại nghĩ như vậy?"
"Chua là nam mà, hơn nữa nhìn bụng thiếp tròn như quả dưa hấu, nếu là nam hài, bụng sẽ tròn như quả cầu." Hứa Ngự Tiên ăn mấy quả tử bồ đà, nhớ tới chuyện trọng nam khinh nữ, nàng xoa bụng bự dò hỏi, "Tướng công thích nhi tử không?"
"Nàng sinh con gì ta cũng thích." Bạch Tố Ly dán sát vào người nàng, cắn vành tai của nàng, đôi tay vỗ về chơi đùa thân thể mềm mại ở dưới người hắn, "Nhưng, ta thích nàng nhất......"
Hứa Ngự Tiên xấu hổ đỏ mặt đẩy hắn: "Người xấu, ta là thai phụ chàng không được động tay động chân."
"Năm tháng không sinh hoạt vợ chồng rồi, đại phu đã nói lúc này có thể làm rồi mà." Bạch Tố Ly vén quần áo nàng, cách tiết khố vuốt ve đài hoa, "Chẳng lẽ nương tử không muốn?"
"Không muốn......" Miệng nói không muốn nhưng thân thể lại rất thành thực, miệng huyệt tiết ra chất mật ẩm ướt, đánh dấu trên vải vóc thật mỏng. Thật ra thì Hứa Ngự Tiên cũng muốn, nhưng nàng nghi ngờ lúc lqd mang thai, nàng đã bị nuôi thành heo mất rồi, trên người không biết đã có thêm bao nhiêu mỡ, quần áo ngày thường nàng cũng k dám thay trước mặt hắn.
"Nương tử, nàng ướt rồi." Bạch Tố Ly che giấu đôi mắt đen như mực, cởi tiết khố nàng, mở rộng đôi chân trắng như tuyết, sờ dòng mật ngọt ngào được tiết ra từ lâu, ngón tay ở miệng huyệt xỏ xuyên qua lại.
"Tướng công...... A...... Chàng nhẹ thôi......" Hứa Ngự Tiên nói nghẹn ngào, dục hỏa bị ngón tay chà sát càng bùng lên mạnh mẽ, cả người nàng không tự chủ ưỡn về phía trước.
"Mút thật chặt, thật nhạy cảm, sức ăn nhất định rất lớn." Bạch Tố Ly rảnh rỗi giễu cợt nàng, một cái đuôi dài trắng như bạch ngọc lặng lẽ thò ra ngoài từ áo bào trắng của hắn, trượt đến phủ lên đùi nàng.
Hứa Ngự Tiên thấy thế, càng kháng cự: "Đừng biến thành đuôi rắn, động tác quá kịch liệt, sẽ khiến bảo bảo bị thương."
"Nương tử không cần lo lắng, ta hỏi đại phu rồi, hắn dạy ta mấy tư thể giữ thai, không làm bụng nàng bị thương đâu."
Hứa Ngự Tiên thấy hắn nói bằng giọng điệu bình thản, khuôn mặt càng thêm đỏ bừng, thật là xấu hổ chết người, Lão Trung Y nhất định sẽ giễu cợt sau lưng bọn họ.
Bạch Tố Ly đoán được suy nghĩ của nàng, cười nói: "Hắn không cười mấy câu ta hỏi đâu, không bao lâu sẽ quên thôi."
Hứa Ngự Tiên thầm nghĩ, chẳng lẽ hắn lại sử dụng yêu pháp mê hoặc lòng người?
"Nhưng đây là bên ngoài đấy......" Hứa Ngự tiên nhìn xung quanh, vẻ mặt khẩn trương.
"Chính ta đã bày kết giới ở xung quanh rồi, vài canh giờ nữa cũng không có ai vào được đâu." Bạch Tố Ly ôm lấy thân thể nặng nề của Hứa Ngự Tiên, để cho nàng quỳ ở trên bàn, hai chân tách ra với khoảng cách lớn nhất, thân thể khẽ nghiêng về phía trước.
"Thật sự sẽ không có chuyện gì đúng không?" Hứa Ngự Tiên lo lắng hỏi.
"Sẽ không đè lên bụng đâu, nương tử thả lỏng......" Bạch Tố Ly đứng sau lưng nàng, giữ cho nàng ổn định, động nhân một cái xâm nhập vào trong hoa huy*t.
"A...... Nhớ nhẹ một chút......" Dũng đạo bị cự vậy xâm nhập, căng trướng, mặc dù mới tiến vào được một nửa, nhưng đã lâu không sinh hoạt vợ chồng, thân thể nàng vẫn là khó có thể thích nghi được với dị vật khổng lồ này, hoa huy*t kháng cự bằng cách co lại thật chặt.
"Kẹp chặt quá, đừng khẩn trương, thả lỏng một chút......" Bạch Tố Ly vuốt ve đường cong hơi gồ lên của nàng, nói từng câu từng câu an ủi nàng.
Sau khi tiếp nhận cự vật, hoa huy*t Hứa Ngự Tiên bị cự vật đâm vào phình trướng, nhưng cũng nhạy cảm khác thường, va chạm không lâu đã thích nghi ẩm ướt rồi.
Bạch Tố Ly cảm thấy thân thể căng thẳng của nàng dần dần mềm mại, hắn bắt đầu ra vào nửa nông nửa sâu, mỗi một lần va chạm đều vô cùng dịu dàng, bình thường cũng khó lắm hắn mới có thể nhịn được như vậy.
Hứa Ngự Tiên được hắn chăm sóc tỉ mỉ, tình cảm ấm áp tràn ngập đáy lòng, vô thức đong đưa theo động tác của hắn, phía dưới mật ngọt cũng tràn đầy.
Tiếng xương mu va chạm hòa cùng tiếng mật hoa nhỏ từng giọt, hợp tấu thành một bản nhạc xuân khác thường, Hứa Ngự Tiên nhanh chóng lên cao trào, mật dịch trào lên tại nơi gắn bó của hai người.
"Nương tử nhanh như vậy đã tiết thân rồi, nhưng ta còn có một cây nữa đấy." Bạch Tố Ly đỡ một cự vật khác của bản thân, nhắm ngay hậu huyệt, đang chuẩn bị mạnh mẽ đâm vào thì bị Hứa Ngự Tiên kháng cự.
"Tướng công...... Không cần...... Nơi đó không được chạm vào......" Hứa Ngự Tiên không ngừng giãy dụa.
"Chỉ tiến vào một xíu thôi, không làm nàng bị thương một chút nào đâu." Bạch Tố Ly ôm eo của nàng, chậm rãi tiến vào hậu huyệt nàng.
Hứa Ngự Tiên sau khi tiếp nhận cự vật thì cảm thấy hơi đau đớn, tay siết chặt bàn đá, mềm mại kêu: "A a...... Thật là đau...... Tướng công xấu nhất rồi...... Chỉ thích bắt nạt ta......"
Hậu huyệt chỉ có nửa cây cự vật cắm vào nhưng tiểu huyệt lại cất chứ toàn bộ một cây cự vật khác, chỉ là tốc độ không kịch liệt, lúc đầu Hứa Ngự Tiên cảm thấy hơi khó chịu nhưng lúc nay đã bị hắn làm cho ý loạn tình mê, lqd theo mỗi lần va chạm của hắn, nàng cũng bị đưa lên tầng tầng kích thích.
Nhịp đâm càng ngàng càng mãnh liệt nhưng Bạch Tố Ly vẫn kịp thời dừng lại, thừa dịp nàng cao trào, cự vật bỗng căng lớn, tinh hoa nóng bỏng phun tại hoa huy*t nàng, suýt nữa bắn vào sâu trong tử cung nàng......