Chương 26
Hắn muốn làm gi?
áp lực trong không khí khiến lạc ngọc hít thở không thông, ngay cả tiếng thở dốc của hắn cũng bị phóng đại vô số lầm, áp lực lại càng tăng gấp bội!
” chính là ngày đó nghe nói quốc sư tìm kiếm lạc ngọc, dáng vẻ thực lo lắng a…”
huyền kì dịch vừa nói xòng, đáy lòng lạc ngọc liền lạnh thấu, trực giác mách bảo sự tình không ổn!
tuy rằng huyền kì dịch phản ứng hắn có thể phán đoán, kết cục cũng có thể đoán tám phần, nhưng hắn vẫn như cũ không muốn hoàng thúc bij xúc phạm …
bàn tay trong sàng đan vươn ra, nắm lấy tay huyền kì dịch, lực đạo rất lớn, nhưng một chút nộ lực cũng không có cho dù cậy mạnh cũng không thể làm huyền kì dịch sinh ra chút cảm giác đau, huống chi lạc ngọc chỉ là thiếu niên yếu ớt thôi.
” thần đúng là tìm thất hoàng tử …”
huyền hoài cẩn cúi đầu, vẻ mặt cô đơn, sâu trong mắt hiện lên quang manh khiến cho vẻ mặt hắn lại càng thêm khó phân biệt.
thanh âm của hắn đánh vào lòng lạc ngọc, khiến hắn nặng nề mà đau đớn, tuy rằng biết chính mình là bị bắt nhưng vô luận ra , chuyện hắn làm huyền hoài cẩn bi thương là không thể thay đổi.
mấy lần mở miệng, lời đến bên miệng nhưng lại nuốt xuống.
làm gì đây?
thế cục bị huyền kì dịch nắm trong tay, hắn mạo muội mở miệng, chỉ khiến đối phương không vui, nếu vậy mà giận chó đánh mèo hoàng thúc, kia mất nhiều hơn được.
im lặng xem biến mới là lựa chọn tốt nhất.
” lạc ngọc a…”
huyền kì dịch nắm lại tay lạc ngọc, để vào lòng bàn tay tinh tế vuốt ve.
ngón tay thon dài, móng tay như trân châu, huyền kì dịch tựa hồ càng xem càng thích, nhưng lại ngả ngớn cắn nhẹ lên mu bàn tay.
mặc dù tập võ nhưng trong trăm ngàn sủng ái mà lớn lên, lạc ngọc hai tay cực kì nhẵn mịn, bàn tay non mịn bị cắn như thế cũng khiến hắn đau đớn, nhưng cũng làm cho hắn tâm dương khó nhịn.
đã quên bị khiêu khích, tuy thân thể phản ứng trung thực nhưng sắc mặt lạc ngọc lại nhìn không ra chút phản ứng.
cường ngạnh rút tay lại nhưng huyền kì dịch lại gắt gao nắm chặt, ánh mắt đảo qua, lạc ngọc không thể không thuận theo.
nhưng ánh mắt như cũ không khuất phục, nhưng thần tình nghiêm túc lại tỏ rõ thái độ của lạc ngọc.
“ha ha ..”
huyền kì dịch nhịn không được nở nụ cười, tay thâm nhập vào trong sàng đan,nhẹ nhàng trạc môi lạc ngọc, phá hủy vẻ mặt nghiêm túc của lạc ngọc, khiêu khích rõ ràng.
“lạc ngọc, hắn thật sự rất nghịch ngợm.”
nhếch mày, huyền kì dịch tựa hồ khẩn cấp muốn nhìn đến kết cục của vở kịch này, thu hồi tâm trêu đùa, trực tiếp nói ra vấn đề, tuyệt không cấp cho lạc ngọc đường lui.