Hôm nay là cuối tuần, Chizuru cùng Kyubi đều ở nhà rảnh rỗi.
Và họ tiếp được hai cô bạn thân của Chizuru khi họ đến chơi nhà, là cô công chúa quỷ lúc trước sao?
"Anou, vậy cậu là... Kyubi?"
"Ừm"
Kyubi mỉm cười gật đầu nhìn hai người kia khi Chizuru đi lấy bánh ngọt cho họ. Một vị là công chúa của quỷ, một người là hộ vệ, sau này lại chuyển kiếp trở thành chị em, còn quan trọng hơn họ lại là tiểu thư của một gia đình khá giả của vùng tay, số sướng vẫn hoàn số sướng nhỉ? Kyubi nhẹ cười không nói chuyện, cô nàng công chúa kia tên Sen, còn chị hộ vệ của cô ấy là Haka. Hai người này dù đã đổi tên nhưng Kyubi vẫn nhận ra được ánh mắt của họ, một ánh mắt quen thuộc về ánh nhìn thân thiện, và điểm mấu chốt họ nhìn Kyubi họ nói rằng có phải chúng ta gặp nhau ở đâu rồi hay không?
Kyubi ngẩn đầu nhìn đến Chizuru đang bơ khay thức ăn và đồ uống bước ra khỏi phòng bếp, mở cửa phòng bước vào, cô như con cún nhỏ ngồi vẫy đuôi chờ ăn, CHizuru nhìn cô em gái họ của mình liền bật cười, trong nhà chỉ có hai anh em. Chizuru và Kaoru ngay từ nhỏ đã do hai dòng họ khác nhau nuôi lớn mặc dù là người cùng mẹ sinh ra, nhưng rồi Chizuru vẫn nhận được tình thương của anh trai mình, mặc khác cô cảm thấy buồn khi không có người ở bên. KHi Kyubi đến đây, Chizuru lại cảm thấy vui mừng hơn ai hết, giống như đã quen biết nhau từ trước, cảm tính của Chizuru ngay từ đầu càng tăng vọt khi nghe Koudo nói rằng Kyubi sẽ ở nhà mình. Chizuru vui vẻ cười đưa cho Kyubi một miếng bánh kem màu trắng, Kyubi cứ thế vẫy đuôi mút kem cho vào miệng không quan tâm đến việc hai người kia đang nói gì với Chizuru dù sao ở đây là thế giới của họ, Kyubi cũng không muốn xen vào quá nhiều trong cuộc sống con người.
Đơn giản bởi vì, cô chưa bao giờ là con người cả.
Hai nàng kia đến đây, để nhờ Chizuru nối mối duyên tơ nào đó. Có thể kêu tình cảm nắng cũng được. Chả là một anh chàng trong lớp Chizuru đã ra tay nghĩa hiệp cứu lấy hai cô gái kia khi bị bọn côn đồ chận đường.
Khoan!
Kyubi ngậm lấy cái thià đầy kem trong miệng ánh mắt chớp một chút, lại nhẹ cười. Công chúa quỷ tuy không thể đánh được, nhưng hộ vệ quỷ cũng có thể đánh được mà phải không? Hình như hai người đó chuyển kiếp liền thành tiểu thư cành vàng lá ngọc ngay cả đánh đấm cũng không biết luôn đi? Với lại...hình như là tiểu thư phải để hộ vệ đi cùng chứ? Tại sao lại...
"Nè, Kyubi, em với Souji-senpai tiến triển đến đâu rồi?"
"Huh?"
Kyubi chớp mắt xoay người lại nhìn về phía chị mình, Souji? Cô chỉ gặp anh ta đúng một lần trong ngày trước buổi khai giảng đó, tới nay vẫn không thấy mặt, vậy lấy đâu ra chuyện tiến với chả triển? CHizuru biết Souji cô không bất ngờ, dù sao người có duyên kiếp trước kiếp này sẽ gặp, nhưng cô chị họ này lại nói đến việc tiến triển, vậy ý chị là gì?
CHizuru nhìn thấy Kyubi ngốc lăn nhìn về phía cô lại chớp mắt khó hiểu.
"Souji-senpai là cái người tóc hạt dẻ, màu mắt lá cây ấy.""
"Cái gì tiến triển?"
Trước sự ngây thơ của Chizuru, Kyubi thản nhiên đi vào vấn đề, đừng tả ngoại hình của Souji, cô cũng biết anh ta là ai.
"Không phải sao? Souji-senpaij luôn đi theo em cơ mà, ăn trưa cũng lên sân thượng ấy chứ?"
"..."
Trong đầu Kyubi đột nhiên hiện lên suy nghĩ, có sao? Cô không cảm giác được, nhưng trước ánh mắt nghi ngờ của Chizuru, Kyubi lắc đầu.
"Em với Souji lớp trên không có quan hệ gì hết, có thể là trùng hợp thôi"
"Ừ, vậy sao?"
Chizuru có chút nghi ngờ, nhưng rồi cũng gật đầu rời đi, cái chính vì cô nhìn thấy bộ dáng của Kyubi không quan tâm, đem quyển sách nằm trên giường đọc như chuyện Chizuru không liên quan gì đến với cô cả. Trước tình cảnh này, dù không tin Chizuru cũng bắt buộc phải tin, ai nói chuyện về tình cảm của mình lại thơ ơ như vậy chứ?
"Cạch"
Cánh cửa phòng đóng lại, Kyubi mới hạ quyển sách xuống, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bầu trời về đêm ở Kyoto rất đẹp, nhất là trong thời hiện đại nó lung linh lấp lánh và những ngôi sao xinh đẹp vui vẻ nơi bầu trời nơi kia. Lời nói của Chizuru làm tâm Kyubi khẽ đập lệch một nhịp, Souji? Người con trai đó, kiếp này cô mong rằng sẽ không dính dáng gì đến anh nữa, chỉ mong cho anh thật sự sống hạnh phúc hết kiếp này, như vậy Kyubi cũng không cần xuất hiện.
(p/s: thật ra nếu Kyubi không xuất hiện thì Souji cũng vẫn khổ, anh yêu Chizuru rồi nhận lại cũng chỉ là lời nói khước từ và nhìn Chizuru đi bên cạnh Hijikata. Thà ngược chàng trai này một chút, để chàng ôm về mỹ nhân và hạnh phúc mỹ mãn cũng không phải là cái tội đâu!)
- -- ------ ------ ------ -----
"Vậy chúng ta nên tổ chức gì đây?"
Lớp trưởng của lớp đứng trên bục giảng, giọng nói dõng dạc la to hét lớn, nhưng vẫn nụ cười trên môi. Khí chất lãnh đạo được bao phủ khắp cơ thể, một lớp trưởng do Harada chọn, giỏi về thành tích, đạt về đội hình. Cũng chuẩn mẫu men các nữ sinh ngày nay.
Nói không đùa, Hakou là trưởng học của ninja kiếm thuật, số điểm lấy rất cao, và cũng có luật lệ vô cùng nghiêm túc khi Hijikata làm trưởng ban kỷ luật, các môn học được đề cao, nhất là môn nghệ thuật về tinh thần thượng võ, thậm chí có mở phòng tập kiếm thuật. Kyubi từng đi qua đó nhiều lần, gặp Saito và Heisuke ở đó, họ nhìn cô, chỉ có Heisuke cười vẫy tay với cô, cậu ta học cùng lớp với Chizuru, chuyện cô có một người em như Kyubi cũng vào trường này cũng được mọi người biết đến và hoan nghênh, dù sao thì ngôi trường này cũng chỉ có hai vị tiểu thư này thôi đúng không? Nhưng Saito lại nhìn Kyubi một chút, xoay người đi anh ta không nói chuyện với cô thậm chí là muốn tránh né.
Quay lại vấn đề chính hôm nay, lớp sau tiết học bắt đầu bàn về việc làm một cái gì đó cho lớp, bởi vì Hakou chuẩn bị có lễ hội kỉ niệm của trường, và tất cả các lớp đều được phép chung vui, vào những ngày lễ như thế này mỗi lớp đều có rất nhiều hoạt động để tham gia, và đương nhiên lớp của Kyubi cũng muốn làm gia chung với với ngôi trường, mặc khác đen tối hơn, chính là thu chút lợi nhuận cho quỹ lớp.
Kyubi chống cằm nhìn bọn con trai trong lớp nhao nhao như ong vỡ tổ, Harada cũng chỉ biết ngồi yên, gác chéo chân nhìn bọn nhóc lớp mình quậy banh lớp, dù sao đây cũng là giờ sinh hoạt của bọn chúng. Đột nhiên Kyubi ngẩn người, nhóm người trong Shinsengumi từ trước chỉ có vài người quen nhau, sau này bước đến trường họ mới dần biết qua nhau, vậy...tất cả đều là do duyên kiếp trước hay số phận của những con người này ngay từ đầu sinh ra đã gắn chặt vào nhau rồi? CÒn Kyubi xuất hiện ở đây? Có lẽ cô cũng chỉ là người qua đường giống những người khác, xuất hiện để làm màu sắc cuộc sống của họ hơn một chút gì đó màu mè vào thôi.
"Tiiing.."
Tin nhắn từ điện thoại, Kyubi bất ngờ nhìn đến, đã hơn 2 năm và tối bây giờ, điện thoại của cô chưa ai gọi đến, ở ngôi làng Sotoba thì họ sẽ không sử dụng điện thoại ngoài công việc thủ công chính là viết thư bằng tay và trên những tờ giấy giày thô ráp. Thật sự vùng quê đó bước ra ngoài thế giới này, Kyubi nên nói cô may mắn nắm trong thế người hiện đại nếu không từ quê lên đến đây thật sự một trời một vực, mà rất nhanh dễ bị lãng quên. Sotoba là vùng quê lạc hậu như vậy. Quay lại cái điện thoại, vấn đề cô chưa có người quen gọi đến, Chizuru đương nhiên sẽ không gọi cô, Kaoru thích việc gặp mặt trực tiếp với cô hơn là nói qua điện thoại hay nhắn tin, còn lại...hết rồi, cô không nhớ bất cứ ai quen biết nữa, thậm chí là người trong làng SOtoba thì họ cũng sẽ không biết đến số điện thoại của cô.
"Chào chị gái! Kyubi_nii!"
Kyubi nheo mắt, cái này nghĩa là sao đây? Chị gái? còn biết cả tên của cô, còn đây là số điện thoại lạ hoắc cô chưa từng thấy bao giờ, nó có vấn đề gì sao? Có vấn đề rất lớn, một kẻ biết bạn, nhưng bạn lại không biết đến người đó, cậu ta chào bạn như một người thân quen còn bạn chỉ biết nhìn cậu ta trợn mắt nhìn hành động của cậu ta muốn làm gì thì làm, hoặc một hành động nào đó đối với bạn, bạn khó chịu hay không? Cảm giác như bị người khác nắm trong lòng bàn tay thật sự không mấy dễ chịu một chút tẹo nào, và quan trọng hơn, người kia là thù hay địch cả bản thân Kyubi còn không nhận biết được.
"Như thế nào? Kyubi, em có chuyện gì sao?"
Harada nhận ra sát khí của Kyubi tỏ ra trong góc, tay cô bé cầm chiếc điện thoại, đầu cúi thấp, nhưng lượng khí lạnh tỏa ra liền cả lớp sinh hoạt cũng thật sự không phải là bình thường, bọn nhóc trong lớp đang co rúm lại, nói chuyện nhỏ xíu, và rồi im lặng, đưa ánh mắt e sợ nhìn về phía Kyubi. Harada cũng cảm thấy lạ, từ khi Kyubi bước vào ngôi trường này, bọn nhỏ luôn tỏ thái độ sợ sệch, lại vừa muốn gần với đứa nhỏ này. Trong trường cũng chỉ có Chizuru và Kyubi là nữ, nhưng lớp Chizuru xem con bé kia là bạn, bình thường thậm chí xem là người vô hình, còn Kyubi lại cố lẫn tránh lại bị bọn nhóc nhìn thấy sợ sệch, bắt chuyện, không được lại muốn nói chuyện, con bé luôn từ chối mọi người xung quanh mình tỏ thái độ muốn kết giao, nhưng Kyubi thực sự rất ít nói, trước giờ lớp quyết định cái gì con bé đều vui vẻ nghe theo nhưng lần này sao lại tỏa ra sát khí đáng sợ như thế kia?
Kyubi giật bắn mình ngẩn đầu khi nghe lời Harada nói, anh đã đứng trước bàn học của cô rồi. Kyubi nheo mắt, cố gắng kiềm chế xúc cảm của mình một nữa, rồi xoay người lắc đầu, môi nở nụ cười thật tươi.
"Xin lỗi, vì mình nghĩ đến một số việc, cả lớp cứ tiếp tục mình không phiền nữa."
Nói xong Kyubi xách cặp bước ra ngoài không quên cúi đầu xin phép giáo viên chủ nhiệm của lớp là Harada. Nhưng trong lớp có một bạn nam gọi giật cô lại.
"Kyubi-chan có phải cậu không thích main cà phê không?"
"Main cà phê?"
Kyubi ngẩn người nhìn đến cậu con trai kia, đó là lớp trường, lớp cô vài nam sinh cũng đủ xuất sắc thả ra ngoài chị em sợ rằng dành dựt không hết đâu. Kyubi chớp mắt suy nghĩ một chút.
"Mình nghĩ không nên, nghe nói lớp của Chizuru cũng đã làm main cà phê, với sức lực thu hút người thì mình không dám cá mình hơn chị Chizuru được."
Kyubi mỉm cười nghiên đầu giải thích và bát bỏ ý kiến của cả lớp. Họ nhìn nhau, có chút không thể nói. Thực sự họ muốn Kyubi làm nhân vật chính trong tiệm cà phê này, nếu nói về độ thu hút người thì CHizuru không bằng Kyubi thật về độ sắc, tài, lẫn tính cách bí ẩn. Chizuru ngây thơ là thật, cô ấy luôn khiến người khác muốn bảo vệ, còn Kyubi, cô gái của lớp họ chính là một hố đen vũ trụ, tới gần sẽ bị hút vào, nhưng đều khiến người ta tò mò muốn xem bên trong có gì, còn cả hành động không giao lưu ít mối quan hệ khiến họ cảm tình với Kyubi nhiều hơn là Chizuru. Nhưng main cà phê bị Kyubi từ chối họ thật sự chả biết phải làm gì nữa, thay vào đó Kyubi chỉ cười gợi ý cho họ một chút.
"Chúng ta có thể làm cà phê, nhưng tiệm này khác một chút, gọi là Shinsengumi cà phê."
"Huh? Cảm giác thú vị đấy chứ?"
Một nam sinh khác trong lớp lên tiếng Kyubi tươi cười phổ biến cho họ những gì mình muốn nói trong ý tưởng. Một lần nữa, Kyubi có cảm giác bất an, trước lúc đó cô thật sự muốn nhìn lại những người cô quen ở kiếp đó trở lại với chính họ lần nữa!