*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Phong Nguyệt
Cố Diễn đoán không sai, đúng là có người muốn gây sự.
Hơn nữa đối phương còn chi một số tiền lớn cho các blogger lên bài, cả hot search cũng mua xong rồi.
Khuyết điểm duy nhất là đầu óc của người nọ không bình thường lắm, nội dung nhìn có vẻ thật nhưng lại không tin được, không có trọng điểm cũng không có logic, kể cả một chứng cứ cũng không có.
Vu Lộc đã chuẩn bị tinh thần ứng phó chuyện này, nhưng hóa ra chỉ là chuyện giết gà dùng đao mổ trâu, hắn chỉ cần dùng một chút sức đã giải quyết xong xuôi.
Sau một tiếng, hắn gọi cho Cố Diễn báo cáo đầu đuôi.
“Nhan Bân… Có chút ấn tượng.” Cố Diễn ho khan, ngồi phía sau bàn đọc sách, “Thế nên hai người bọn họ xé nhau vì tôi?”
“Phần nhiều là vậy” Vu Lộc nói thật, “Bắt đầu là sự kiện poster, tiếp đó là sự kiện kiểm tra, sau đó nữa là sự kiện đối diễn, có thể vì Lục Ý ưu tú hơn cậu ta nên cậu ta càng ngày càng không vừa mắt, tôi thấy tất cả do Nhan Bân đơn phương kiếm chuyện.”
Theo kết quả hắn điều tra được, Lục Ý vẫn luôn ở thế bị động, xưa nay cũng không chủ động gây sự với ai, chỉ có lúc kết thúc ghi hình, không biết vì sao lại xung đột với Nhan Bân.
Nhan Bân khăng khăng khẳng định Lục Ý đánh gãy xương sườn của cậu ta, nhưng một bức ảnh giám định thương tích cũng không có.
Vu Lộc có chút đồng tình Nhan Bân, chủ yếu là đồng tình sự thông minh của cậu ta.
Dưới mí mắt camera mà dám lớn lối như vậy, vòng giải trí là nhà cậu ta mở ư?
Cố Diễn im lặng một lát, sau đó hỏi: “Đè xuống hết rồi chứ?”
“Đó là đương nhiên” Vu Lộc lườm một cái, hắn bận đến giờ còn chưa ngủ đây, “Bên kia còn muốn tiếp tục, tôi đã liên lạc với Nhan Bân, dùng danh nghĩa của cậu, cậu ta lập tức an phận, người ta đối với cậu thật sự là chân ái nha.”
Cố Diễn sửng sốt một chút, câu nói này vang vọng trong đầu anh, điều đầu tiên anh nghĩ tới là ánh mắt nhìn anh sau khi nghe điện thoại của Lục Ý.
Lục Ý nhất định là biết Nhan Bân quý mến Cố Diễn.
… Cho nên em mới thương tâm như vậy?
Trái tim Cố Diễn như được ai đó gảy nhẹ, không tự chủ được mềm xuống.
——Vì mình.
Anh nghĩ như vậy.
—— Lục Ý ghen vì mình.
Cố Diễn tiếp tục suy nghĩ.
Anh không phát hiện giờ phút này, khóe môi mình nhẹ nhàng cong lên.
“Nếu đè xuống rồi thì kêu cậu ta xin lỗi đi, “ Cố Diễn nói, “Xin lỗi Lục Ý.”
Vu Lộc: “…”
Cố Diễn đợi nửa ngày không thấy hắn đáp lại: “Sao vậy?”
“Sao cậu lại vô tình như thế” Vu Lộc ôm ngực, “Người ta là fan của cậu, hơn nữa còn ở trong fandom, là một trong những đại fan của cậu, theo cậu từ khi xuất đạo, thậm chí theo tới tận vòng giải trí, cậu… Một câu cũng không thèm động viên đã trực tiếp bắt người ta đi xin lỗi?”
Lần thứ hai hắn chân thành mà đặt câu hỏi: “Cố Diễn, cậu và Lục Ý thật sự là hôn nhân giả?”
Bất công đến trình độ này, còn dám nói mình và Lục Ý không hề có tình cảm với nhau?
“Cái này thì liên quan gì đến hôn nhân giả?” Cố Diễn hỏi ngược lại, “Tuỳ việc mà xét chứ, nếu cậu ta không phải fan của tôi, Lục Ý cũng không phải bạn đời của tôi, anh nghĩ ai đúng ai sai?”
Vu Lộc lập tức tắt hỏa.
Kẻ chủ động gây sự là Nhan Bân, Lục Ý cùng lắm là phản kháng, bây giờ Nhan Bân còn muốn đập tiền bôi đen Lục Ý, ai đúng ai sai, người tinh mắt đều thấy rõ ràng.
“Fan làm idol chịu” Cố Diễn nhàn nhạt nói, “Chuyện này là do tôi mà ra, dù như thế nào đều không thể mặc kệ được, nếu như cậu ta không muốn xin lỗi, vậy sau này không phải fan của tôi nữa.”
Vu Lộc: “…”
Không xin lỗi liền đuổi khỏi fandom…
Quá độc ác!
Thật sự quá độc ác!
Nhan Bân làm sao lại có idol như vậy?
“Được thôi” Vu Lộc thở dài, “Tôi nói chuyện với cậu ấy một chút.”
Sau đó cúp điện thoại.
Cố Diễn tiện tay cầm quyển sách, ngồi lên giường, vừa lật vừa chờ tin nhắn.
Sau một lát, Vu Lộc nhắn tin: 【Nhan Bân hỏi cậu, dựa vào cái gì cậu ta phải xin lỗi, cậu ta nghe nói hai người kết hôn giả, đối phương muốn buộc chặt với cậu, ép cậu kết hôn, cậu ta chỉ thay cậu trừng phạt Lục Ý thôi, cậu ta còn hỏi cậu có thích Lục Ý không?】
Cố Diễn hơi nhướng mày.
Buộc chặc, ép anh kết hôn?
Tin đồn này đâu ra?
Về chuyện có thích hay không…
Anh quyết định trả lời vấn đề này trước, nhanh chóng gõ: Thích…
Anh định gõ thích hay không không liên quan đến cậu ta, mới đánh được chữ đầu, bàn phím hiện ra gợi ý phía dưới, mà lúc này, có người gõ cửa phòng.
Chỉ có thể là Lục Ý.
Lục Ý không muốn nói chuyện này với anh, Cố Diễn thay cậu xử lý, cũng không muốn cho cậu biết, nghe thấy tiếng gõ cửa, sợ hết hồn, di động rơi xuống, nhanh tay chụp được, ngón tay không cẩn thận đè màn hình.
Tiếng gõ cửa cũng không ngừng lại, Cố Diễn không kịp xem màn hình, tiện tay bỏ lên bàn, xuống giường, đi ra mở cửa cho Lục Ý.
Lục Ý đang bưng nước ấm và thuốc đứng ở ngoài cửa.
Cậu mới vừa tắm xong, chỉ khoác một kiện áo tắm, che kín mít, song từ khe hở cổ áo mơ hồ lộ ra xương quai xanh tinh xảo, nhẵn nhụi bóng loáng, hướng lên trên là cần cổ thon dài, đường viền mềm mại, cùng với như tóc đen và lông mi dính hơi nước, không biết dùng sữa tắm gì mà cả người tỏa ra hương thơm ngọt ngào, tựa như một món bánh ngọt không ngừng dụ dỗ người ta thưởng thức.
Ánh mắt Cố Diễn rơi xuống người Lục Ý, hầu kết theo bản năng trượt một chút, anh ngoảnh đi làm bộ như không thấy.
Lục Ý không có phản ứng gì, đưa thuốc cho anh.
Cố Diễn tiếp nhận.
Lục Ý không nói một câu mà quay người trở về phòng của mình.
Cố Diễn đóng cửa lại, uống thuốc, điện thoại vẫn rung ầm ầm.
Cố Diễn mở ra điện thoại ra nhìn, tầm mắt đột nhiên ngưng lại.
Chỉ thấy cái tin nhắn nhầm ban nãy biến thành: 【Thích vô cùng】
Vu vú em: 【 Thích vô cùng? Cố cẩu! Cmn cậu thừa nhận rồi!! Ông đây hôm nay tăng ca coi như là tặng lễ vật tân hôn cho hai người, không phải đò nữa ha!!! 】
Vu vú em: 【 Tôi đã cap màn hình gửi cho Nhan Bân rồi!】
Vu vú em: 【 Haha, thế giới quan Nhan Bân sụp đổ rồi, cậu ta khóc, khóc rất thương tâm, cậu ta vẫn tự lừa mình dối người rằng hai người chỉ là hôn nhân giả, nhưng bây giờ chính chủ đã xác định, cậu ta không có cách nào tự lừa mình nữa】
Vu vú em: 【 Cậu ta nói tuy hai người rất ân ái, nhưng cậu ta có chết cũng không làm fan couple, cậu ta nói muốn thoát fan một buổi tối, tập trung khóc, cậu đừng an ủi cậu ta.】
Vu vú em: 【…Trước khi khóc, cậu ta nhờ tôi chuyển một câu, cậu ta hi vọng cậu hạnh phúc, nhưng cậu ta sẽ mãi mãi không chúc phúc cho hai người 】
Vu vú em: 【 Ôi, đúng là một câu chuyện cảm động lòng người mà, tối nay xem như không phí công, càng xem càng hấp dẫn =w= 】
Vu vú em: 【 Đờ mờ, Cố cẩu? Tổ tông? Cậu đang xấu hổ sao? Có thật là cậu không? Ngôi sao nhỏ chớp mắt.jpg 】
Cố Diễn tâm tình vi diệu giống như bảng pha màu: 【…】
Anh lội lại tin nhắn kia, muốn thu hồi, thế nhưng đã trễ, qua hai phút rồi.
Anh xoa xoa mi tâm, hít sâu một hơi, nỗ lực tỉnh táo lại.
Mà ở nơi chỉ cách nhau một bức tường, Lục Ý đang nằm trên giường, buồn ngủ nhưng cố gắng tỉnh dậy, nhìn điện thoại xem có tin tức gì không.
Nhan Bân là một kẻ không có đầu óc nhưng dễ kích động cậu ta nói sẽ làm gì đó vậy chắc chắn sẽ làm gì đó.
Cậu nhờ Văn Túc chú ý hướng gió trên mạng, bản thân cậu cũng không thể không tim không phổi mà kê cao gối ngủ được.
Thế nhưng đợi nửa ngày, Văn Túc cũng chưa có nhắn gửi gì.
Thêm lát nữa, điện thoại di động bỗng nhiên rung rung, một tin nhắn từ dãy số lạ hiện ra.
【Tôi là Nhan Bân, xin lỗi 】
Lục Ý ngáp một cái, mắt ngấn nước, nhìn thấy tin này, bình tĩnh mà nhéo mình một cái, sau đó nhìn lại lần nữa.
Cậu hình như không nằm mơ, cũng không bị điên.
Lục Ý nhìn lần thứ ba, soi từng chữ từng dấu câu, sợ mình bỏ qua cái gì đó.
Nhìn lần thứ ba, xác định đây đúng là tin nhắn xin lỗi chứ không phải uy hiếp, trên đầu Lục Ý hiện ra dấu chấm hỏi.
Hình ảnh chỉ mang tính chất mình họa
Mà lúc này, tin nhắn thứ hai tới.
【Người đàn ông tốt nhất trên thế giới kết hôn với anh rồi, anh nhất định phải chăm sóc anh ấy chu đáo, phải thương yêu anh ấy nhiều vào, nếu không đừng trách tôi!!! 】
Lục Ý: “…”
Lục Ý: “……….?”