Bạch Mã Hoàng Tử Của Mình Em

Chương 23: 23: Vì Anh Là Ba Của Bé Dâu





Cô cự tuyệt anh vậy thì anh sẽ có cách tiếp cận khác mà cô không thể trốn được.
Sáng ngày hôm sau anh đi cùng luật sư riêng của mình tới biệt thự nhà cô.

Cánh cổng vẫn đóng kín nhưng hôm nay anh đã hạ quyết tâm rồi, nhẹ nhàng không được vậy thì....
Ngồi đối diện anh là ba mẹ của Ái.

Gương mặt không mấy thiện cảm chút nào.

Ông long lên tiếng: " Mới sáng ra cậu đến nhà tôi làm gì "
Anh vẫn lịch sự đáp lời: " Thưa hai bác con đến đây để đòi quyền nuôi dưỡng bé Dâu "
Ông Long, bà Trâm trợn tròn mắt nhìn anh.
Bấy giờ người đàn ông đi cùng anh mới cất lời: " Chào ông bà, tôi là luật sư riêng của anh Khánh.

Hôm nay tôi cùng anh Khánh tới đây để đón bé Phạm Khánh Linh, cũng là con gái ruột của anh Khánh về nuôi dưỡng "
Hai ông bà nghe song càng ngạc nhiên hơn.

Vì sao anh lại biết được bí mật mà nhà họ luôn che đậy để rồi ngày hôm nay chạy đến đây đòi bé Dâu.
Cô nãy giờ đứng chốn ở một góc khuất trong nhà để nghe cuộc nói chuyện giữa anh và ba mẹ mình.


Nghe đến anh muốn đón bé Dâu đi, cô thể im lặng được nữa rồi.
" Không ai được phép mang con gái tôi đi đâu hết " Ái quát lớn
Anh như mở cờ trong bụng nhưng gương mặt vẫn không chút biểu cảm.

Anh da giấu cho luật sư riêng của mình.
Bấy giờ anh luật sư mới lấy từ trong túi mình ra một tập tài liệu đưa đến trước mặt Ái và ba mẹ cô
Luật sư nhẹ nhàng cất lời: " Thưa ông bà và cô Ái bên trong là tất cả giấy tờ chứng minh bé Phạm Khánh Linh là con của anh Khánh đây.

Chúng tôi tới đây để bảo vệ quyền lợi cho bé "
Ái giận tím mặt, cô nhìn anh bằng ánh mắt mang hình viên đạn nhưng anh nào để ý.

Cô không chịu thừa nhận thì anh sẽ lấy bé Dâu làm lá chắn.
Ái ái tức giận quát lớn: " Ba năm qua người ở bên cạnh chăm sóc cho con bé là tôi.

Anh lấy quyền gì mà giờ đến đây đòi con bé hả "
Anh bình thản đáp: " Vì anh là ba bé Dâu.

Lấy quyền một người ba mà đòi lại quyền nuôi dưỡng con gái mình.


Em là mẹ bé Dâu nhưng lại cố tình chia rẽ anh và con "
" Tôi chia rẽ tình cảm " Cô gắt lên
Anh vẫn thản nhiên: " Đúng vậy, không thì tại sao em lại không cho anh biết sự tồn tại của bé Dâu "
Cô im lặng không nói lên lời.

Anh nói đúng khi đó cô đã tự quyết định sinh bé Dâu một mình bên xứ người.
Thấy cô im lặng anh được nước lấn tới: " Giờ em không chối mình là Ái Ái nữa hay sao, hay là Lisa nhà thiết nổi tiếng bên Trung Quốc "
Bé Dâu thức dậy thấy to tiếng ngoài phòng khách chạy ra ôm lấy mẹ mình khóc: " Chú đừng bắt nạt mẹ con mà "
Thấy đứa con gái đáng yêu mà ba năm qua anh chưa hề biết đến sự xuất hiện này, anh không kìm được lòng mình.
Anh nhẹ nhàng đáp lời: " Bé Dâu ngoan không khóc nữa, chú đâu có bắt nạt mẹ con.

Bé Dâu lại cho chú ôm con một chút được không...? "
Bé Dâu hơi rụt rè nhưng vẫn tiến về phía anh.

Khánh nở nụ cười cưng chiều và ôm chặt lấy đứa con gái đáng yêu của mình.
Bé Dâu trước nay không thích tiếp xúc với người lạ, hôm nay lại ngoan ngoãn để anh ôm, đúng là chảy cùng một dòng máu có khác.
Bé Dâu ngước mắt lên nhìn người đàn ông này.

Gương mặt đẹp trai, nhìn mẹ mình bằng ánh mắt âu yếm như vậy chắc chắn không phải người xấu.

Cô bé thầm đánh giá về anh.

Gương mặt nhỏ nhăn lại như nghĩ ra điều gì: " Chú đẹp trai nhìn mẹ con âu yếm như vậy có phải thích mẹ con rồi không nhưng sao chú lại để mẹ con khóc " bé Dâu ngước mắt nhìn anh mà cất lời.
Anh ngạc nhiên nhìn bé với ánh mắt yêu chiều: " Ba thương bé Dâu và mẹ Ái còn không hết, sao nỡ để mẹ Ái khóc ".