Bách Luyện Thành Yêu

Chương 32: Tôi trở thành danh nhân rồi




Năm người chúng tôi chạy tới tụ tập với Trộm Long Tráo Phụng và Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó. Sau đó cả đám chạy như điên đến chỗ ngã tư có Hắc Long.

“Sét đánh tới. Trời sắp mưa. Mau về nhà thu áo quần thôi.” – Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó hô lên. Đổ mồ hôi ~ đây là cái gì với cái gì nha.

Đám Bất Diệt Thần Thoại nghe lời này tất cả đều ngây người. Mà cũng bởi vì nhóm thuật sĩ ngây người 1s nên nhóm chiến sĩ lùa quái đứng ở đằng trước bị Hắc Long chộp tới, thế là cùng nhau về trời. Bọn họ phẫn nộ quay đầu nhìn Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó, tôi tranh thủ thời gian la lên.

“Vật đã vào tay. Kim Long sắp đi ra. Mau chạy a~”

Oanh~ tôi vừa nói dứt, hơn một trăm người của Bất Diệt Thần Thoại giống như ngòi nổ, bùm một cái xoay người chạy trối chết, chẳng quản đến đội hình gì luôn, cũng không quan tâm đến con Hắc Long đang điên cuồng tàn sát đồng bạn, thậm chí còn không để ý dưới chân đang giẫm lên bùn đất hay là thịt người nữa, xem ra lần trước Kim Long đã tạo nên ác mộng khó phai trong lòng bọn họ.

Nhìn tình cảnh hỗn loạn trước mặt, tôi đột nhiên nhớ tới bộ phim Sư Tư Hà Đông*, cái cảnh Liễu Nguyệt Nga một cước đá văng cửa lớn của Tô gia, chuyện xảy ra sau đó y chang như giờ. Đổ mồ hôi ~ Không lẽ tôi đã làm chuyện xấu rồi?

(**có nhiều phim Sư Tử Hà Đông lắm, nhưng chắc bạn tác giả nói tới cái bộ do Trương Bá Chi đóng**)

Vất vả chạy ra mê cung, Thảo Hoa Mai lập tức ngồi bệch xuống đất thở hồng hộc. Haiz… Triệu Hoán Sư cùng Pháp Sư là loại chức nghiệp có thể lực rất kém. Xem ra bả mém chút nữa thì mệt đến treo luôn. Ngược lại, nhóm tặc chúng tôi đều tỉnh bơ. Vì phối hợp với tốc độ của Thảo Hoa Mai nên chúng tôi không xuất toàn lực. Tốc độ này đối với chúng tôi chỉ ngang ngửa với việc chạy bộ tập thể dục mà thôi.

“Thú Thú, sao bà không kiếm một cái toạ kỵ hả. Bà chạy chậm như vậy…” – tôi phàn nàn.

“Cbn, tưởng tui không muốn sao. Bởi vì tui tìm không đúng loại toạ kỵ tui thích đó chớ.”

“Bà thích con gì?”

“Độc Giác Thú (unicorn)” – Thảo Hoa Mai không hề biết xấu hổ trả lời.

“…” – tôi im lặng. Độc Giác Thú cùng cấp bậc với Hồng Nương, là quái 40 cấp. Hơn nữa hình như là thú quý hiếm, không ai biết nó sinh trưởng ở địa phương nào. Cho nên không biết đến ngày nào tháng nào Thú Thú mới có thể thuần phục loại toạ kỵ này.

“Thể lực hồi phục rồi sao?” – tôi kỳ quái nhìn Thú Thú đang cố gắng đứng lên.

“Chưa.” – Thảo Hoa Mai cau mày – “Tui muốn chạy nhanh về Hỗn Loạn Chi Đô để đưa lệnh bài cho Soái Ca, bảo hắn mau đi xây thành.”

Thảo Hoa Mai lẫm liệt trả lời chỉ đổi lại cái bĩu môi khinh bỉ của tôi.

“Bà cho rằng bà có thể chạy nhanh hơn đạo tặc sao?” – tôi đưa tay chỉ vào vài bóng đạo tặc vừa phóng khỏi đội hình của Bất Diệt Thần Thoại.

Lúc nãy, tôi đã dựa theo ước định, đem một cái lệnh bài giao cho Thiên Ngu Cam. Mấy tên đạo tặc này nhất định là người phụ trách mang lệnh bài về tổng đàn bang hội của Bất Diệt Thần Thoại ở Kinh Lôi thành. Khoảng cách từ đây về Kinh Lôi thành và Hỗn Loạn Chi Đô không khác nhau bao nhiêu. Cỡ tốc độ cùi bắp như Thú Thú đảm bảo không thể đuổi kịp bọn họ rồi.

“Tui chạy không nhanh bằng thì có sao đâu? Thiên Ngu Cam không phải đã đáp ứng với bà là Bất Diệt Thần Thoại sẽ không xây thành trước Triệu Hoán Liên Minh sao?” – Thảo Hoa Mai kỳ quái hỏi.

“Nếu giao ước bằng miệng thực sự hữu dụng, thế giới này sẽ không có nhiều người thất tình đến vậy. Tui dám cam đoan với bà, tên Thiên Ngu Cam kia đã đổi ý rồi.” – tôi đưa mắt nhìn mấy tên đạo tặc vừa chạy đi, trong lòng đã có chủ ý, xem ra Bất Diệt Thần Thoại muốn cùng Triệu Hoán Liên Minh đối địch.

“Tên hỗn đản đó dám?!?!” – Thảo Hoa Mai nghe tôi nói xong liền nhảy dựng lên – “Vậy bà còn nhàn nhã đứng đây nói nhảm cái gì… mau giúp tui đem lệnh bài về a~”

“Gấp cái gì.” – tôi chậm rì rì trả lời, nhìn Thảo Hoa Mai gấp đến dậm chân giãy tay thì lộ ra nụ cười đáng khinh tiêu chuẩn của Sâu – “Bà tưởng bọn Yêu Hồ tộc tụi tui là cục đất hả? Cho dù vũ trụ của đám kia có bộc phát, lĩnh ngộ ra thần hành bách biến (công phu chạy nhanh ngàn dặm không biết mệt) cũng tuyệt đối không đuổi kịp bọn tui.”

“Sâu, bà cười âm hiểm như vậy là đã sớm đoán ra chuyện này đúng không? Vậy bà còn hù doạ tui, thực nhàm chán.” – Thảo Hoa Mai bĩu môi, chỉ cần nhìn mặt tôi là bả đã biết tôi hoàn toàn nắm chắc thắng lợi trong tay.

Tôi gật đầu. Tôi đại khái đã tính toán xong lộ trình từ đây về Hỗn Loạn Chi Đô. Nếu tôi hao phí hết giá trị nguyên lực có thể rút ngắn một nửa lộ trình. Mặc dù không có nguyên lực thì hơi nguy hiểm khi ở ngoài thành, nhưng chỉ cần tôi cẩn thận một chút sẽ không sao, cùng lắm tôi sẽ gọi Hồng Nương ra, quái vật dọc đường đều không phải là đối thủ của Hồng Nương.

Tôi đắc ý nói với Thảo Hoa Mai: – “Hôm nay sẽ cho bà chiêm ngưỡng tuyệt kỹ độc môn của Yêu Hồ tộc bọn tui, chạy trốn còn nhanh hơn thần chết.”

Ngó lơ chuyện ngũ tặc giơ ngón giữa lên, tôi pô tạo ra một dáng cực chuẩn, sau đó đọc chú ngữ của ngự không phi hành. Loáng ~ một cái, tôi đã biến thành một vệt sáng màu đỏ lướt đi giữa không trung.

Thảo Hoa Mai trợn mắt há miệng. Đây là yêu thuật a~

“Mọi người đều biết thuật phi hành sao?” – Thảo Hoa Mai phục hồi tinh thần liền hỏi ngũ tặc.

“Đúng vậy.” – cả bọn gật đầu.

“Nhưng bọn tôi không chạy xa bằng Nhện…”

“… cũng không nhanh bằng.”

Thảo Hoa Mai im lặng, trong lòng hối hận. Sớm biết Yêu Hồ tộc có phong cách oách như vậy, mình cũng nên đi tới đó a~

Tôi không gặp trở ngại nào trên đường đi, thuận lợi tới tổng đàn của Triệu Hoán Liên Minh, đem đất phong lệnh giao cho Soái Ca. Ánh mắt cao ngạo của tên kia lộ ra dáng vẻ bội phục. Haiz… biết sao được, tôi đây quá giỏi đi à~

Nhưng tôi còn chưa đến nỗi u mê, bị sự tự cao của mình làm cho mờ mắt, vẫn nhớ rõ để nhắc nhở Soái Ca: – “Anh mau đi xây thành. Bất Diệt Thần Thoại cũng có đất phong lệnh trong tay.”

“Chúng ta mau tới toà thị chính.” – Soái Ca vừa nghe tôi nói xong, không thèm hỏi lý do vì sao Bất Diệt Thần Thoại lại có đất phong lệnh, hấp tấp lao ra khỏi phòng, đứng giữa sân rống lên – “Chúng ta phải đi xây thành. Tất cả thành viên có thể chạy nhanh mau tập hợp lại đây.”

Phành phạch ~ một đám quần nhàu tóc rối từ chỗ hẻo lánh nào đó của tổng đàn tất tả chạy ra.

“Làm sao vậy? Chuyện gì xảy ra?” – ồn ào ồn ào. Nhưng khi nhìn thấy Soái Ca đứng trên đài ở giữa sân, giơ cao một cái lệnh bài màu vàng chói loá, tất cả đều yên tĩnh lại.

“Đây chính là đất phong lệnh do Tật Phong Lữ Đoàn giúp chúng ta lấy được. Hiện tại ta không muốn nói nhiều. Bất Diệt Thần Thoại cũng có đất phong lệnh trong tay. Chúng ta phải chạy trước bọn hắn. Mục tiêu là toà thị chính. Các huynh đệ tỷ muội, mau xuất phátttttttt” – Soái Ca nói xong liền nhảy xuống đất, được bao bọc giữa đám người, chạy ra khỏi tổng đàn bang hội.

Về phần tôi đó à? Tôi lăn xăn đi theo bên cạnh, bận rộn quay chụp… hi`hi`… tình cảnh này nếu có hình ảnh tại hiện trường rồi đem bán cho tờ Hồng Hoang Nhật Báo sẽ kiếm được không ít tiền nhuận bút a~

Có một đám triệu hoán sư cường hãn mở đường, đoàn người chúng tôi rất nhanh đã tới toà thị chính. Lúc chúng tôi đi vào bên trong, ở cửa nhốn nháo một đám người hiếu kỳ vây xem. Lần này Triệu Hoán Liên Minh hung hăng càn quét dọc đường đi, hành động quy mô như vậy mà còn chạy tới toà thị chính nữa, đương nhiên dẫn tới sự chú ý của người ngoài. Nhiều chuyện là thiên tính của con người.

“Triệu Hoán Liên Minh sắp làm gì? Không phải tới cướp toà thị chính đó chớ? Trong đó có thứ gì đáng giá đâu?” – người qua đường giáp.

“Nhìn bọn họ hùng hổ như vậy, dám chừng là đến xin bang chiến a~ Lần này không biết là tiểu bang phái nào gặp xui xẻo đây.” – người qua đường ất.

“Ngươi nói cái gì? Khẩu khí của ngươi cứ như muốn nói Triệu Hoán Liên Minh chuyên môn khi dễ tiểu bang phái vậy? Mấy lần bang chiến trước đều là do… mấy tiểu bang phái kia có lỗi trước không phải sao? Giống như cái gì Thần gì gì đó, bọn hắn dám nói Công Chúa và Soái Ca là loạn luân; rồi cái gì Búa gì gì đó, đám này có ý định muốn bắt cóc Công Chúa… nói tóm lại, ngươi nói xem, không phải bọn họ muốn đi tìm chết hay sao? Làm sao lại đổ hết lên đầu Triệu Hoán Liên Minh chứ?” – một fan hâm mộ của Công Chúa bất mãn nói.

“Phải phải…” – một đám khác phụ hoạ.



Bên ngoài nghị luận xôn xao. Bên trong, chúng tôi đứng trước mặt NPC quản lý cục nhà đất. Soái Ca cực kỳ càn quấy, móc lệnh bài, quăng cái phạch lên bàn, nói: – “Tôi tới xây thành.”

NPC quản lý cục nhà đất cầm lệnh bài lên nhìn, sau đó đưa cho Soái Ca một tấm bản đồ của Hỗn Loạn Chi Đô và một tờ đơn: – “Điền đầy đủ thông tin, ký tên, sau đó nộp lại. Đây là bản đồ, tự do chọn một chỗ tuỳ thích.”

Vào lúc này, ở Kinh Lôi thành, mấy tên đạo tặc của Bất Diệt Thần Thoại mới xuất hiện ở cửa toà thị chính. Bang chủ Lầu Nhỏ được Thiên Ngu Cam báo tin từ sớm nên đã mang người đứng đợi ở đây. Lầu Nhỏ thập phần kích động đi tới đi lui, trên mặt là nụ cười ngây ngô, làm một đám người xung quanh đều nổi da gà. Bang chủ Lầu Nhỏ ở Kinh Lôi thành có thể xem là người nổi tiếng, số người không biết tới tên của hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay. Mà hiện giờ, cái người vốn bảo trì hình dáng ổn trọng trầm tĩnh lại lộ ra biểu tình ngu ngốc, thật sự là ném sạch mặt mũi của Bất Diệt Thần Thoại ra sau đầu rồi.

Cầm đất phong lệnh từ tay đám đạo tặc, Lầu Nhỏ khích lệ một câu: – “Mọi người vất vả rồi.”

Mấy tên đạo tặc mặc dù mệt sắp chết nhưng nghe chính miệng bang chủ khích lệ thì nội tâm đều hớn hở. Công lao lớn như vậy, lần này Đoàn đội số 4 sẽ được ăn uống thả dàn rồi.

Không ngờ đúng lúc này âm thanh của hệ thống lại vang lên, tiếng thông báo của hệ thống giống như tiếng chuỳ đập ầm ầm vào nội tâm của họ.

>> Hệ thống: chúc mừng Triệu Hoán Liên Minh trở thành bang hội đầu tiên xây dựng thành trì. Hệ thống ban thưởng: 50 đới đao hộ vệ. Chúc các bạn chơi vui vẻ.

Hệ thống tổng cộng thông báo 3 lần liên tiếp. Lầu Nhỏ cầm lệnh bài đứng trước mặt NPC quản lý cục nhà đất giống như bị ai đó điểm huyệt, cứng ngắt hoá đá tại chỗ. Máy nhắn tin nhấp nháy, Lầu Nhỏ phục hồi tinh thần, bất đắc dĩ mở máy, nói đúng một câu: – “Không sao, là bang hội thứ hai xây thành cũng không tệ lắm… nhưng mà, ta thật không cam lòng a~ Chỉ chậm một phút đồng hồ là chúng ta có thể trở thành người thứ nhất rồi. Chỉ một phút mà thôi…”

Nếu Lầu Nhỏ biết được chúng tôi tốn gần 20 phút mới điền xong tờ đơn thì không biết hắn sẽ có cảm giác gì đây. Có lẽ hắn sẽ cho rằng bản thân sinh ra ảo giác. Bởi vì đám đạo tặc dưới trướng của hắn đều không phải là người bình thường. Hắn sẽ không ngờ rằng, trên thế giới này không có chủng tộc nào có thể chạy nhanh hơn Yêu Hồ tộc.

Đứng ngoài cửa, đám đạo tặc của đoàn đội số 4 nghe thông báo của hệ thống mà như bị sét đánh, sau đó ôm nhau khóc rống lên. Trời ơi~ phó bang chủ đã đáp ứng nếu họ có thể trở thành người đầu tiên xây thành liền ban thưởng cho mỗi người 5 vạn lượng bạc a~ 5 vạn lượng bạc cứ như vậy biến mất rồi.

Trái ngược với không khí u thương của Bất Diệt Thần Thoại, bên phía Triệu Hoán Liên Minh lại khí thế ngất trời. Phóng viên của tờ Hồng Hoang Nhật Báo đi vào toà thị chính, chặn một số thành viên còn chưa kịp ly khai để phỏng vấn.

“Xin hỏi, tâm tình của bạn lúc này như thế nào?”

“Giống như hồi tui 8 tuổi cùng tay hàng xóm thi đấu xem mông ai trắng hơn, kết quả mông của hắn nhìn giống khối tiền 10 đồng. Thật sự là quá hưng phấn…” – một tên tục tĩu hoa chân múa tay sung sướng trả lời, phóng viên vừa nghe xong liền hoảng sợ vọt xa 10m.

“Ê… tui còn chưa nói xong mà…” – tên tục tĩu gọi với theo.

Phóng viên giả lơ như không nghe thấy, phỏng vấn người khác: – “Gần đây không nghe nói Triệu Hoán Liên Minh có hành động lớn nào ở Long Tức Mê Cung, xin hỏi từ đâu các bạn có được đất phong lệnh?”

“Chuyện này à… nghe bang chủ nói là do chúng tôi thuê được một dong binh đoàn cực kỳ trâu bò, gọi là Tật Phong Lữ Đoàn. Chính họ đã đi vào Long Tức Mê Cung trộm lấy đất phong lệ. Nghe nói bang chủ đã trả cho họ 30 vạn lượng tiền thù lao. Trời ơi!!!! những người này đúng là biết cách kiếm tiền nha. Nếu tui cũng có nhiều tiền như vậy thì tốt rồi…”

Đổ mồ hôi~ từ lúc nào mà 3 vạn lượng lan truyền thành 30 vạn lượng rồi? Tin đồn thật là đáng sợ.

Tật Phong Lữ Đoàn? Phóng viên khấp khởi mừng thầm trong bụng, mình vừa đào được một tin tức lớn nha, không nói hai lời, lập tức quay đầu chạy về toà soạn báo.

Giữa một mảnh hỗn độn tin đồn và tám chuyện này nọ, không ai chú ý tới lời thông báo của hệ thống vừa vang lên, Bất Diệt Thần Thoại trở thành bang hội thứ hai xây thành trì. Haiz… thật đáng thương!!!

Ngày hôm sau.

Hồng Hoang Nhật Báo dùng một trang báo dài để đăng tin về chuyện Triệu Hoán Liên Minh sắp sửa xây thành, lại dùng một cột tin tức ngắn để nói về chuyện Bất Diệt Thần Thoại sắp xây thành. Điều đặc biệt là ở cả hai tin tức này đều đề cao một cái tên – Tật Phong Lữ Đoàn.

|Theo thông tin đáng tin cậy mà chúng tôi tìm hiểu được, cả hai đất phong lệnh đều do một dong binh đoàn lẻn vào Long Tức Mê Cung trộm được. Chỉ có điều, bang chủ Soái Ca của Triệu Hoán Liên Minh đã cầm lệnh bài trước bang chủ Lầu Nhỏ của Bất Diệt Thần Thoại nên chúng ta mới có cục diện như bây giờ. Thời gian vừa qua, chúng ta vẫn luôn suy đoán xem bang hội nào đủ trâu bò để trở thành người đầu tiên cầm được đất phong lệnh trong tay. Là Trâu Bò Bang hay là Huyết Nhạn Các? Thật sự không nghĩ tới người đầu tiên xây thành lại là bang hội đứng hàng thứ 3 trên bxh, Triệu Hoán Liên Minh và bang hội đứng hàng thứ 6 trên bxh, Bất Diệt Thần Thoại. Có thể nói, trong trò chơi này, chuyện bất ngờ luôn xảy ra, không có gì có thể đoán trước được.

Nhân tố quyết định cục diện của sự kiện lần này lại là Tật Phong Lữ Đoàn. Cái tên này chính thức đi vào tầm mắt của chúng ta. Đến tột cùng là người chơi trâu bò cỡ nào mới có thể thành lập một dong binh đoàn trâu bò cỡ đó? Phóng viên của chúng tôi sẽ mật thiết chú ý đến họ, chi tiết cụ thể sẽ được trình bày ở số báo kỳ sau…|

Tôi hớn ha hớn hở đọc báo, cười đắc ý nói: – “Thế nào? Cảm giác trở thành người nổi tiếng có thích không?”

“Nổi tiếng chỗ nào a?” – Treo Đầu Dê Bán Thịt Chó phiền muộn trả lời – “Cô không cho chúng tôi nhận phỏng vấn, cũng không cho lộ diện, vậy có khác gì với mấy tay anh hùng vô danh chứ?”

“Trụ tử, ngươi không hiểu rồi. Nhện làm như vậy rất có đạo lý.” – Đổi Trắng Thay Đen ra dáng lãnh đạo – “Thanh danh của chúng ta đã vang dội. Có thể nói là dong binh đoàn nổi tiếng nhất trong Hồng Hoang hiện nay. Chắc chắn những lão đại có tiền của sẽ nhớ đến chúng ta đầu tiên mỗi khi có chuyện cần giải quyết. Nhưng ngươi phải biết có rất nhiều chuyện không thể quang minh chính đại mà bàn luận, giống như giết người phóng hoả, trộm cắp linh tinh, nếu chúng ta không ẩn thấp, lỡ đối thủ biết được thì chỉ có nước chết. Chúng ta bây giờ phải học hỏi những anh hùng trong tiểu thuyết võ hiệp ngày xưa, lưu danh không lưu mặt. Tôi nói đúng không, Nhện?”

“Đúng vậy. Đại ca móc túi nói rất chính xác. Thân phận của chúng ta cực kỳ mẫn cảm, lặng lẽ âm thầm mới tốt… ha hả…” – tôi cười muốn lệch miệng. Nghĩ tới một đống bạc trắng như nước chảy về nguồn đang hướng vào túi tiền của tôi, nước miếng lại muốn nhễu ra.

“Nhện!!!! Không cần lại chảy nước miếng. Mau nghĩ xem phải tiếp nhận sinh ý làm ăn như thế nào. Theo lời cô nói thì chúng ta tương tự với sát thủ, chẳng lẽ lại quảng cáo: “Tật Phong Lữ Đoàn đồng ý tiếp nhận tất cả hợp đồng bất hợp pháp, chỉ có chuyện bạn không thể nghĩ ra, không có chuyện chúng tôi không làm được. Người liên hệ: bí mật. Phương thức liên hệ: bí mật. Cứ điểm gặp gỡ: bí mật.” Nếu thật sự viết như vậy, chúng ta có mối làm ăn mới là lạ đó.”

“Chuyện này sao… tôi đã nghĩ đâu ra đó rồi.” – tôi lắc lắc ngón tay – “Ở đây là trò chơi. Có nhiều chuyện ở ngoài đời thì phức tạp nhưng ở trong đây liền đơn giản hơn rất nhiều. Tôi đã đăng ký một hộp thư bí mật dùng riêng cho dong binh đoàn. Hộp thư này không lưu ID, chỉ có dấu hiệu và tên hiệu của dong binh đoàn. Tiểu Tặc, em mau lên diễn đàn post một bài quảng cáo. Sau đó đề số hộp thư tiếp nhận là 2215.”

“Dạ.” – Tiểu Tặc tựa như con ngoan trò giỏi, rất nghe lời chạy lên diễn đàn.

“Tôi đã thiết đặt quyền hạn mở hộp thư cho toàn bộ thành viên. Mọi người về sau đều có thể vào kiểm tra, mỗi ngày nên mở ra ít nhất một lần để xem xem có mối làm ăn nào không. Nếu có, chúng ta sẽ dùng hộp thư chung liên lạc với chính chủ. Thù lao cũng dùng hộp thư chung, tiền bạc sẽ tự động chuyển vào tài khoản của nhị ca. Nhiệm vụ vật phẩm cũng do hộp thư chung gửi cho khách hàng. Như vậy sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào.” – tôi đắc ý giải thích.

Ngũ tặc gật đầu nhìn tôi, trong đầu họ đều ngầm suy nghĩ, tôi rất thích hợp làm người đứng sau màn chỉ tay năm ngón.

“Em đã quảng cáo xong.” – Tiểu Tặc cao hứng nói, sau đó mở bài post cho mọi người cùng đọc.

|Tật Phong Lữ Đoàn chính thức khai trương.

Tật Phong Lữ Đoàn có cung tiễn thủ đệ nhất Hồng Hoang, đạo tặc độc nhất vô nhị, thích khách tàn nhẫn vô tình. Chúng tôi tiếp nhận mọi loại nhiệm vụ, không giới hạn đẳng cấp. Người có nhu cầu xin gửi mail về hộp thư 2215, tiêu đề xin viết XYZ, để lại tính danh, chúng tôi sẽ liên lạc trực tiếp với bạn.|

Cả đám đổ mồ hôi~

“Tiểu Tặc, vì sao lại yêu cầu họ viết XYZ?” – Đổi Trắng Thay Đen khó hiểu hỏi.

“Để tỏ ý muốn cùng chúng ta bàn chuyện làm ăn a~” – Tiểu Tặc hất cằm, nói như phải rồi.

Tôi nghẹn. Hộp thư này không phải bản tin công cộng, đâu nhất thiết phải làm vậy a~

“Nếu người ta muốn tìm chúng ta nói chuyện làm ăn, có thể trực tiếp viết xuống trong lá thư a~ Vì sao còn phải đề XYZ?”

“Đây là ám hiệu. Những người làm ăn trong bóng tối luôn có ám hiệu đặc thù. Chúng ta không thể lạc hậu nha.” – Tiểu Tặc dương dương tự đắc trả lời.

Tứ tặc không hiểu ra sao cả, không biết vì sao không phải là ABC mà lại là XYZ? Chuyện này thì tôi biết rõ. Bởi vì tên nhóc này bắt chước manga trinh thám. Có điều, tốt xấu gì cũng nên đổi chữ cái khác chứ?!?

Lý tưởng và thực tế luôn chênh lệch rất lớn. Ngay khi chúng tôi tràn đầy hy vọng mỗi ngày sẽ nhận được n mối làm ăn thì n ngày sau vẫn không có lấy một cái ủy thác nào. Cuối cùng, tôi chỉ có thể tiếp nhận mối làm ăn từ Thảo Hoa Mai, kéo đoàn viên đi Triệu Hoán Liên Minh giúp họ thủ thành.