Bách Luyện Thành Thần

Chương 608: Chiến tranh vòng ngoài




Từ đầu đến cuối, ánh mắt La Chinh vẫn nhìn chằm chằm vào Mạnh Thiên, còn ánh mắt Mạnh Thiên cũng không dịch chuyển khỏi người La Chinh.

Máu nâu tràn ra trên đại sảnh đã nhanh chóng bị hấp thụ sạch sẽ, không nhìn ra từng có vết máu tồn tại.

Nếu như không di chuyển thi thể của Ma Kỳ thì thi thể của gã cũng sẽ bị tháp Tội Ác hấp thu sạch sẽ trong vòng một ngày.

Chính vì đặc tính liên tục hấp thu ngoại2vật này của tháp Tội Ác nên mới có thể liên tục bổ sung năng lượng cho nó, giúp nó tiếp tục vận chuyển không ngừng.

Lúc trước đặc tính này rất có lợi với Ma tộc, không ngừng giết chết đối thủ trên đấu trường, không chỉ có thể hấp thu ánh sáng tạo hoá của đối phương mà còn có thể bổ sung năng lượng cho tháp Tội Ác. Hơn nữa người Ma tộc còn có thể tiếp nhận sự rèn luyện của tháp Tội Ác,5tạo thành một vòng tròn khép kín hoàn mỹ!

Cũng chính từ đây mà Ma tộc quật khởi!

Nhưng mà bây giờ, lực lượng trong tháp Tội Ác lại bị La Chinh nắm trong tay.

Hiện tại Mạnh Thiên đã rõ, La Chinh có quyền quyết định sống chết của bất cứ kẻ nào trong tháp Tội Ác!

Ma tộc bọn chúng hoàn toàn không có tư cách để đàm phán!

Sau khi trầm mặc thật lâu, giọng nói của La Chinh mới phá vỡ sự yên tĩnh: “Bây giờ, có đồng6ý với điều kiện của ta không?”

Trên mặt Mạnh Thiên lộ ra nụ cười khổ. Ngày xưa gã cảm thấy mình là người nắm giữ tháp Tội Ác, cho dù Lăng Yên có đánh bại hắn, nhưng gã là người đứng đầu trong mười đại Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc, mà Ma tộc cũng không hề sợ Yêu Dạ tộc chút nào!

Gã cảm thấy mình làm vô cùng tốt, mỗi lần trở về thánh địa đều có thể nhận được phần thưởng của đại năng5Thần Hải Cảnh trong Ma tộc!

Nhưng mà bây giờ, đối mặt với một tên còn chưa đến hai mươi tuổi, thực lực chẳng qua lại chỉ là Chiến Tướng cấp một thì bỗng nhiên gã lại có một loại cảm giác vô lực. Giống như sức mạnh cơ bắp khắp người lập tức bị rút sạch.

Điều này đúng là không hợp lý. Rõ ràng thằng nhóc này mới chỉ tiến vào tháp Tội Ác được mấy tháng, chỉ mới trèo đến tầng thứ mười mà thôi, hắn3dựa vào cái gì?

Thế nhưng người ta lại có được lực lượng của tháp Tội Ác. Luồng lực lượng này mạnh mẽ đến mức hoàn toàn không cho phép gã có khả năng phản kháng!

Nếu Ma tộc bị đuổi khỏi tháp Tội Ác, gã biết rõ bản thân sẽ gặp phải chuyện gì! Tuy rằng đại năng Thần Hải Cảnh trong Song Ma thánh địa đánh giá mình rất cao, nhưng một khi Mạnh Thiên và những người khác bị đuổi ra khỏi tháp Tội Ác thì gã sẽ phải trực tiếp đối mặt với lửa giận của người trong tộc mình!

Rất có thể gã sẽ trở thành tội nhân thiên cổ, bị thánh địa Viêm Ma và thánh địa Khủng Ma phỉ nhổ!

Nhưng bây giờ biết phản kháng thế nào đây?

Tuy thực lực của Mạnh Thiên có mạnh hơn Ma Kỳ một chút, nhưng hai người đều là Chiến Tôn cấp cao, cho dù chênh lệch hai thứ hạng trong 128 chỗ ngồi, nhưng sự chênh lệch giữa thực lực cũng không phải quá lớn.

Làm sao gã phản kháng lại La Chinh bây giờ?

Kết cục cuối cùng, cũng sẽ giống như Ma Kỳ, bị xé thành mảnh nhỏ.

Sau khi Mạnh Thiên trầm mặc một lúc lâu thì lên tiếng: “Thật xin lỗi. Ta không thể chấp nhận điều kiện của các ngươi được.”

“Vậy thì ta sẽ giết sạch tất cả người Ma tộc.” La Chinh thản nhiên nói, ánh mắt bình tĩnh của hắn trong mắt người Ma tộc lại giống như đôi mắt của ác ma vậy. Mặc dù giọng điệu bình thản, nhưng sát ý bắn ra từ trong mắt lại khiến lòng người sinh ra sợ hãi.

Không nghe lời, vậy thì giết sạch…

Tâm tính thằng nhóc Nhân tộc này…

Suy nghĩ trong lòng mấy gã Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc khác nhau, nhưng điều giống nhau duy nhất chính là vô cùng kiêng kị La Chinh. Bọn chúng tin rằng, La Chinh nói được làm được, đồng thời cũng vô cùng hiểu rõ.

Còn đám Chiến Tôn cấp cao của Yêu Dạ tộc thì cũng âm thầm cảm thán trong lòng.

Ngày đó, lúc La Chinh bị rất nhiều Chiến Tôn cấp cao của Ma tộc bao vây trên sàn đấu của tầng thứ mười, bọn họ vẫn vô cùng xem thường Nhân tộc như trước. Nếu lúc ấy không phải vì “Vương” của bọn họ xuất hiện thì bọn họ tuyệt đối sẽ không đi theo!

Vì Nhân tộc mà đắc tội với Ma tộc, đây là chuyện chỉ có người ngu mới làm.

Nhưng bây giờ suy nghĩ lại một chút thì họ lại cảm thấy vô cùng may mắn. Hoặc nên nói là Vương của bọn họ đã mang đến may mắn cho Yêu Dạ tộc!

Dù sao thì La Chinh cũng không đứng về phía đối lập với Yêu Dạ tộc.

Nếu như không phải vì sự xuất hiện của Vương, nếu như Yêu Dạ tộc cũng bắt đầu kiêng kị La Chinh, bắt đầu nhắm vào La Chinh mà chọc giận hắn, vậy thì hậu quả gần như có thể tưởng tượng được. E rằng vận mệnh Yêu Dạ tộc cũng không tốt hơn được bao nhiêu!

Về phần bốn người nắm giữ chỗ ngồi của Nhân tộc, bọn họ… vẫn còn đang ngẩn người.

Đám Nhân tộc trong tháp Tội Ác đã chịu đựng hàng trăm hàng nghìn năm, ai mà dám nghĩ đến, bởi vì sự xuất hiện của một mình La Chinh lại có thể nghịch chuyển hoàn toàn!

La Chinh đã có được quyền sinh quyền sát trong tháp Tội Ác! Bây giờ đã đến lúc Nhân tộc hãnh diện… Về phần hãnh diện như thế nào thì bọn họ còn chưa suy nghĩ kỹ. Vào lúc này, bọn họ chỉ cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn vì La Chinh xuất thân từ Nhân tộc, hắn là một con người!

“Không chấp nhận, ta thật sự sẽ giết sạch các ngươi.” La Chinh vẫn thản nhiên nói ra như trước: “Không phải là ta đang uy hiếp.”

Mạnh Thiên thì lại cười khổ nói: “Ta biết. Có điều Song Ma thánh địa chúng ta vẫn còn sức để liều mạng. Nếu như các ngươi đuổi chúng ta ra khỏi tháp Tội Ác, ta nghĩ thánh địa Tử Tâm sẽ bị Song Ma thánh địa san bằng. Với thực lực của thánh địa Tử Tâm các ngươi, chỉ cần tuỳ tiện cử một nhánh của thánh địa Viêm Ma và thánh địa Khủng Ma qua thôi thì cũng có thể san bằng rồi. Ngươi, đã suy nghĩ kỹ chưa?”

Mạnh Thiên nói xong lập tức khiến bốn vị Chiến Tôn cấp cao của Nhân tộc căng thẳng lên.

La Chinh cũng không phải đi ra từ thánh địa Tử Tâm, bọn họ cũng đoán được, đời này hắn cũng sẽ không bước vào thánh địa Tử Tâm, lại càng không có bất kỳ sự trung thành nào đối với thánh địa Tử Tâm này cả. Cho dù thánh địa Tử Tâm có bị Ma tộc san bằng đi nữa thì hắn cũng không có cảm giác gì.

Thế nhưng dù La Chinh không quan tâm đến thì đám người Triệu Phần Cầm, Chu Chử Hạc lại quan tâm. Đó là nơi truyền thừa duy nhất của Nhân tộc ở đại lục Hải Thần!

Mặc dù Mạnh Thiên cười khổ nói ra lời này, nhưng sự uy hiếp trong đó lại rất rõ ràng. La Chinh ngươi có thể đuổi Ma tộc chúng ta ra, lúc đó tháp Tội Ác là của ngươi, đúng là Song Ma thánh địa chúng ta không thể bắt ép ngươi được. Nhưng chúng ta lại có thể san bằng thánh địa Tử Tâm, chính ngươi suy nghĩ lại cho kỹ đi!

Triệu Phần Cầm đang muốn khuyên La Chinh, nhưng lời nói vừa đến miệng thì lại nuốt trở vào.

Bọn họ có quyền gì mà chi phối La Chinh?

Thực sự La Chinh đúng là nhân loại, nhưng vấn đề là ngoại trừ việc có cùng chủng tộc với bọn họ ra, thì La Chinh còn có quan hệ gì khác nữa ư?

Thánh địa Tử Tâm đã giúp La Chinh được cái gì? Không có gì cả! Ngược lại thì Nhân tộc còn nhận lấy ân huệ từ La Chinh!

“Cân nhắc?” La Chinh bĩu môi, dựng thẳng một ngón tay lên: “Không cần suy nghĩ gì nữa. Ta cho các ngươi thời hạn một tháng. Một tháng sau, nếu ta phát hiện ra bất cứ tên Ma tộc nào trong tháp Tội Ác, giết không tha!”

La Chinh vừa nói lời này ra khỏi miệng, vẻ mặt Triệu Phần Cầm, Chu Chử Hạc và hai người nắm giữ chỗ ngồi khác lập tức thay đổi!

Thánh địa Tử Tâm thảm rồi…

Mấy vị đại năng Thần Hải Cảnh của Nhân tộc hoàn toàn không phải đối thủ của Ma tộc, chứ đừng nói đến chuyện đồng thời chống lại Song Ma thánh địa. Bất kể là thánh địa Khủng Ma hay thánh địa Viêm Ma, thì một cái thôi cũng đủ để san bằng thánh địa Tử Tâm rồi.

“La Chinh, chuyện này…” Triệu Phần Cầm nhịn không được mà mở miệng, trong giọng điệu thậm chí còn mang theo một chút cầu khẩn.

La Chinh không thèm nhìn vị Chiến Tôn cấp cao Nhân tộc này một cái, ánh mắt lạnh lùng, dường như hoàn toàn không thèm để ý đến thánh địa Tử Tâm.

Sắc mặt Mạnh Thiên hoàn toàn u ám đi: “Ngươi mặc kệ sự tồn vong của thánh địa Tử Tâm? Sống chết của Nhân tộc các ngươi?” Đây là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của Mạnh Thiên. Bây giờ Mạnh Thiên cũng chỉ có thể lấy thứ này ra để uy hiếp La Chinh mà thôi.

La Chinh cười nhạt một tiếng: “Chắc hẳn các ngươi đã điều tra rồi, ta không đến từ đại lục Hải Thần, vậy thì sự tồn vong của thánh địa Tử Tâm có liên quan gì đến ta? Huống chi…”

“Huống chi cái gì?” Mạnh Thiên hỏi.

“Ngươi nghĩ Song Ma thánh địa các ngươi thật sự có thể ra tay với thánh địa Tử Tâm sao?” La Chinh tiếp tục cười nói.

“Có gì không thể?” Ánh mắt Mạnh Thiên loé lên. Gã chợt phát hiện hình như bản thân đã bỏ qua điều gì đó.

Một luồng hào quang màu đỏ loé lên, bóng dáng Huân một lần nữa xuất hiện bên cạnh La Chinh. Sau khi Huân xuất hiện, mấy vị Chiến Tôn cấp cao của Yêu Dạ tộc lập tức quỳ gối xuống đất.

Lăng Yên cũng quỳ gối trước mặt Huân nói: “Tham kiếm ngô Vương!”

La Chinh cười nhạt một tiếng với Huân, sau đó nói với Mạnh Thiên: “Các ngươi đã quên thánh địa Thiên Vũ rồi.”

Trong đại lục Hải Thần có mười bốn chủng tộc lớn, mười bốn chủng tộc lớn này đều có thánh địa của riêng mình.

Có điều thánh địa cũng có mạnh có yếu, giống như thánh địa Tử Tâm của Nhân tộc, bởi vì sự tồn tại của mấy vị đại năng Thần Hải Cảnh nên cũng được tính là vượt qua ngũ phẩm, trở thành thành thánh địa lục phẩm. Vào hai nghìn năm trước, Nhân tộc còn chưa có thánh địa của bản thân mình, khi đó chỉ mới có một Tử Tâm Tông!

Trong mười bốn thánh địa này, thánh địa Tử Tâm chỉ có thể xem là cấp bậc yếu nhất.

Mà thánh địa Viêm Ma và thánh địa Khủng Ma thì lại thuộc hàng thánh địa lục phẩm đứng đầu! Hai thánh địa này hợp cùng một chỗ có thể trở thành thánh địa thất phẩm!

Có điều trên đại lục Hải Thần chỉ tồn tại một thánh địa thất phẩm duy nhất, đó chính là thánh địa Thiên Vũ! Mà thánh địa Thiên Vũ có thể trở thành thất phẩm là vì có Lưu Vũ tồn tại!

Mà Lưu Vũ đã từng hứa hẹn, nàng sẽ dốc toàn lực trợ giúp cho La Chinh.