Bách Luyện Thành Thần

Chương 432: Yêu cầu của thanh long




<!---->Uy áp linh hồn của vòng thứ ba lại tăng mạnh gấp đôi so với vòng thứ hai, gấp bốn so vòng thứ nhất!

Dưới uy áp linh hồn ở vòng thứ ba, khi La Chinh vừa tiến vào thì lập tức linh hồn hắn đã bị uy áp dày vò như là một khối vải rách.

Cũng may La Chinh đã có dự phòng từ trước, thời điểm nhảy vào vòng thứ ba thì đi thẳng đến ngọn đèn nhỏ ở khắp xung quanh.

Thư Nguyệt Cuồng có thể nói là nhất quyết không buông, theo sát sau lưng La Chinh. La Chinh tiến vào vòng thứ ba, hắn cũng đúng là âm hồn bất tán theo vào vòng thứ ba.

Đúng lúc vừa bước vào vòng thứ ba, sắc mặt Thư Nguyệt Cuồng lập tức biến đổi.

Tầng ánh sáng màu xanh bao ngoài linh hồn hắn tuy mạnh mẽ, nhưng vẫn không thể ngăn được uy áp linh hồn trong vòng thứ ba. Vừa tiến vào vòng này xong, ánh sáng màu xanh bên ngoài Thư Nguyệt Cuồng lập tức bị vỡ nát.

Còn linh hồn Thư Nguyệt Cuồng tuy cũng cường đại, thậm chí còn cường đại hơn linh hồn La Chinh hai phần, nhưng trực tiếp đứng dưới uy áp linh hồn cao hơn bốn lần thì hắn cũng không chịu được. Cố nén sự tàn phá của uy áp linh hồn, hắn chỉ có thể tìm một ngọn đèn nhỏ gần đó mà đi qua.

Vòng ngoài là vòng lớn nhất, vòng trong là vòng nhỏ nhất, so với vòng đầu tiên, vòng thứ ba này có chu vi nhỏ hơn rất nhiều.

Cho nên trong vòng thứ nhất có 32 ngọn đèn nhỏ, vòng thứ hai thì chỉ cần 16 ngọn đèn, còn vòng thứ ba trong thì chỉ có tám ngọn đèn, vòng thứ tư thì là bốn ngọn, trong vòng thứ năm thì là hai ngọn, còn vòng thứ sáu gần ngay với tà linh kiêu thú thì chỉ có một ngọn đèn nhỏ duy nhất mà thôi!

Hiện tại tuy Thư Nguyệt Cuồng vẫn nhìn chằm chằm vào La Chinh, tùy thời mà động, nhưng ánh sáng màu xanh bao ngoài linh hồn hắn đã không thể ngăn cản uy áp linh hồn nữa rồi. Chuyện này tương đương với việc hắn và La Chinh đứng đang đứng cùng điểm xuất phát.

Trong nháy mắt Thư Nguyệt Cuồng lao ra ngọn đèn nhỏ thì La Chinh cũng phóng tới ngọn đèn tiếp theo, sau đó hai người đều dựa vào ngọn đèn để chữa trị linh hồn...

Cứ như vậy, hai người cứ quay quanh từng ngọn đèn nhỏ, di chuyển liên tục, vậy mà Thư Nguyệt Cuồng không thể làm cách nào để đến gần La Chinh hơn.

Phần đông đám võ giả đứng bên ngọn đèn xem cuộc vui cũng cạn hết cả lời. Thư Nguyệt Cuồng cố chấp như thế thì cũng thôi, thế nhưng La Chinh thì tiến bộ quá nhanh rồi đấy chứ? Thấm thoát hắn đã bước chân vào trong vòng thứ ba rồi!

Tu luyện trong quả cầu đen này sẽ giúp tăng mạnh linh hồn lên rất nhanh, chỉ cần bước vào trong vòng thứ sáu thì coi như linh hồn đã bước chân vào Chiến Hồn Cảnh!

Trong Chiến Hồn Cảnh có một chữ “Chiến”, ý là linh hồn có thể trực tiếp dùng trong chiến đấu. Sau khi bước vào Chiến Hồn Cảnh, linh hồn đã là thay da đổi thịt! Không chỉ không yếu ớt mà trái lại, linh hồn còn có thể bơm vào trong vũ khí để giết địch.

Cho dù là tùy ý truyền vào lá rụng hoa bay thì của chúng cũng có thể so ngang với tiên khí thậm chí cả thánh khí! Cái này là chỗ cường đại của chiến hồn!

Võ giả tiến vào trong quả cầu đen để tu luyện thì đều muốn cho linh hồn của mình tiến vào Chiến Hồn Cảnh, thế nhưng Chiến Hồn Cảnh nào phải một chuyện dễ dàng như vậy? Tu luyện linh hồn không liên quan đến tu vi, cho nên rất nhiều linh hồn của võ giả Thần Đan Cảnh hậu kỳ, thậm chí còn cường giả Hư Kiếp Cảnh đều không thể chạm tới cánh cửa Chiến Hồn Cảnh!

“Xem ra Cuồng ca điên rồi. Bộ dạng như vậy là không kịp đuổi kịp tên nhóc kia!”

“Nguyệt Cuồng tội gì phải tự làm khổ mình thế nhỉ? Từ đầu đến giờ cứ đuổi theo như vậy, rõ ràng là phí công tốn sức. Cho dù đuổi theo được La Chinh thì có thể làm gì được hắn?”

“Ài... Chịu thôi. Dưới Hạ Giới Cuồng ca kiêu ngạo thế nào chứ? Bị tên kia đả kích như vậy nên nhất thời không nghĩ ra thì cũng có thể hiểu được.”

Cho dù ba người đồng hành cùng Thư Nguyệt Cuồng cũng không nhìn nổi nữa thì chấp niệm đuổi giết La Chinh của Thư Nguyệt Cuồng cũng không hề giảm. Nhưng Thư Nguyệt Cuồng không hiểu, hắn đuổi theo La Chinh suốt từng vòng, từng vòng vậy mà linh hồn La Chinh càng ngày càng chắc chắn hơn!

Lúc mới bắt đầu, La Chinh ra khỏi một ngọn đèn thì không chịu được uy áp linh hồn, vì vậy phải nhanh chóng tiến vào ngọn đèn nhỏ tiếp theo. Nhưng càng về sau, liền một lúc La Chinh có thể lướt qua hai ngọn đèn, sau đó là ba ngọn đèn, khoảng cách hai người càng ngày càng xa.

Mãi đến La Chinh dạo qua hết một vòng, đến ngay sau lưng Thư Nguyệt Cuồng thì Thư Nguyệt Cuồng mới kịp phản ứng, quay ngược lại đuổi theo La Chinh.

Thấy cảnh đó, gần như tất cả võ giả đều bị chọc cười. Thư Nguyệt Cuồng này dường như bị La Chinh đùa bỡn đến choáng váng cả rồi...

Cứ đuổi theo như vậy trong vòng thứ ba được khoảng hai canh giờ thì La Chinh mỉm cười, bước vào vòng thứ tư!

Uy áp linh hồn trong vòng thứ tư gấp tám lần vòng thứ nhất!

Nếu La Chinh bước vào thì Thư Nguyệt Cuồng cũng muốn bước vào. Ba người bạn của hắn nhìn thấy Thư Nguyệt Cuồng có ý định đi vào thì vội vàng ngăn cản nói: “Nguyệt Cuồng! Ngươi muốn làm gì? Uy áp linh hồn trong vòng thứ tư không phải thứ ngươi có thể chịu đựng được!”

Để chịu đựng uy áp linh hồn trong vòng này, Thư Nguyệt Cuồng cũng đã cố hết sức, ánh sáng màu xanh là thứ khiến hắn tự hào cũng đã mất đi hiệu quả khi phải đối mặt với uy áp linh hồn cao gấp bốn lần, huống chi vòng kế tiếp là uy áp linh hồn cao gấp tám lần?

La Chinh nhẹ nhàng bước vào trong ngọn đèn nhỏ, thế nhưng ngược lại, Thư Nguyệt Cuồng thì thật thảm hại, vừa bước vào trong vòng thứ tư, linh hồn của hắn liền bắt đầu vỡ vụn với tốc độ có thể nhìn thấy được!

Ba người đồng hành cùng Thư Nguyệt Cuồng cũng chỉ có thể lo lắng suông, vì đến vòng thứ ba bọn họ còn không thể nào vào được thì làm sao có thể tiến vào vòng thứ tư cứu người?

Bọn họ chỉ có thể trơ mắt ếch ra nhìn linh hồn Thư Nguyệt Cuồng tan rã!

Linh hồn của Thư Nguyệt Cuồng kịch liệt đau nhức, lúc này mới giật mình tỉnh lại. Trước đây coi như hắn hành động điên rồ, hoặc nên nói là tức giận đến mức mất hết lý trí, sống chết gì cũng muốn đuổi kịp La Chinh! Nhưng giờ này hắn phát hiện, bước vào trong vòng thứ tư chính là tuyệt cảnh, có đi mà không có về. Nếu như không thể tới gần ngọn đèn nhỏ thì phải trở lại vòng thứ ba, hoặc là linh hồn của hắn liền bị vỡ vụn! Như vậy nhục thể của hắn sẽ biến thành một cái xác không có linh hồn!

Trong giây phút đứng giữa sự sống và cái chết, Thư Nguyệt Cuồng chỉ đành khởi động bí pháp gia tộc của hắn! Thiêu đốt linh hồn!

“Xèo...”

Bên ngoài linh hồn hắn nổi lên một ngọn lửa nhàn nhạt, đó là lửa linh hồn!

Thiêu đốt linh hồn nghiêm trọng hơn nhiều so thiêu đốt thể xác! Thế nhưng mà giờ phút này Thư Nguyệt Cuồng thật sự không chú ý được nhiều như vậy. Tại thời điểm thiêu đốt linh hồn, lửa linh hồn miễn cưỡng cản trở được uy áp linh hồn cao tới tám lần kia, hắn nhân cơ hội này rút thân ra, lui về trong vòng thứ ba, để cho ngọn đèn nhỏ chữa trị linh hồn của mình...

Ngọn đèn nhỏ tất nhiên có thể chữa trị linh hồn bị tổn thương của Thư Nguyệt Cuồng, nhưng phần linh hồn bị thiêu đốt mất thì lại không có cách nào chữa trị, sẽ có ảnh hưởng cực kì lớn đối với hắn.

Lúc này, mặt Thư Nguyệt Cuồng trắng bệch! La Chinh ở ngọn đèn nhỏ cách Thư Nguyệt Cuồng cũng không xa, thế nhưng Thư Nguyệt Cuồng căn bản không chịu được uy áp gấp tám lần, nếu như cưỡng ép đi vào thì chỉ sợ chưa kịp đến gần ngọn đèn nhỏ, linh hồn của hắn đã vỡ vụn hết trước rồi...

Nhìn vẻ tươi cười thản nhiên trên mặt La Chinh, trong lòng Thư Nguyệt Cuồng có một loại cảm giác thất bại sâu sắc.

Trước đây khi cảm ngộ lực quy tắc bị thua dưới tay La Chinh đã đành, thế mà tu luyện linh hồn là điểm mạnh của Thư Nguyệt Cuồng hắn! Bị người ta hành hạ tới mức thương tích đầy mình trong chính lĩnh vực mình mạnh nhất, loại thất bại này có cảm giác mãnh liệt tới mức nào? Chỉ là lúc này, ngoài việc chấp nhận ra thì hắn cũng chỉ biết chấp nhận mà thôi...

Sau khi La Chinh tiến vào vòng thứ tư thì đã chẳng muốn để ý tới Thư Nguyệt Cuồng nữa mà chuyên tâm rèn luyện linh hồn của mình.

Vòng thứ tư này này đã rất gần với tà linh kiêu thú rồi. Tà linh của nó có một đôi mắt cực lớn, một mực nhìn chằm chằm vào La Chinh. Ngoại hình của nó trông như một con gấu lớn, mặt lại dài như rồng, thế mà lại mọc ra một cái mỏ chim, nhìn qua hung ác dị thường!

Bỗng nhiên tà linh kiêu thú mở cái mỏ chim cực lớn ra, phát ra một tiếng kêu quái dị.

“Kéc!”

Theo tiếng kêu quái lạ của con kiêu thú này, trong vòng thứ tư hiện lên ra từng tà linh đen sì.

Kích thước của những tà linh này không lớn, nhưng thoạt nhìn thì chính là từng con kiêu thú loại nhỏ, chúng đi qua đi lại trong vòng thứ tư này.

“Cái này...” Lông mày La Chinh cũng nhíu lại.

Vòng thứ tư rất gần với kiêu thú, uy áp linh hồn đã đạt tới tám lần, đối với La Chinh mà nói thì đã là thử thách lớn lao, thế nhưng nếu còn phải đối phó với mấy tà linh này thì biết làm thế nào?

Cũng may những tà linh này cũng không dám tới gần ngọn đèn nhỏ, chỉ cần La Chinh không đi ra ngoài thì cũng coi như là an toàn...

Thế nhưng chỉ cần La Chinh vừa mới bước ra khỏi phạm vi ngọn đèn nhỏ kia thì đám tà linh này liền phi về phía La Chinh, vậy nên độ khó rất cao.

Đúng vào lúc này, Thanh Long trầm mặc đã lâu cuối cùng cũng nói chuyện.

Từ lúc La Chinh bắt đầu tu luyện, Thanh Long vẫn không nói gì, đến giờ này mới mở miệng, La Chinh liền có dự cảm không lành

“La Chinh, chờ khi ngươi xâm nhập tầng thứ sáu, ta muốn nuốt tà linh kiêu thú kia.” Thanh Long bỗng nhiên nói.

“Nuốt tà linh kiêu thú kia?” Nghe nói như thế, La Chinh lập tức kinh sợ. Tà linh kiêu thú này có thực lực mạnh tới mức khó có thể tưởng tượng, đến một Chiến Hồn Cảnh đã khó tiến vào như thế, huống chi tà linh kiêu thú này còn là Ngọc Bích Chiến Hồn! So với Chiến Hồn Cảnh còn cao hơn một tầng!

“Làm sao mà nuốt?”