Bách Luyện Thành Thần

Chương 137: Linh cẩu đen




Mặc dù tốc độ của báo Bôi Lôi khá nhanh, nhưng đương nhiên vẫn không chạy thoát được tốc độ khuếch tán của sóng chấn động. Sóng chấn động mãnh liệt như vậy, một khi báo Bôn Lôi bị cuốn vào trong, chỉ sợ lập tức sẽ biến thành bột mịn.

Người kia vừa nói xong thì người phụ nữ tóc dài trong đám sĩ tộc liền chìa tay ra, chỉ nhìn thấy mái tóc dài của nàng cuồn cuộn như gợn sóng, trên người xuất hiện một quả cầu màu xanh lam nhạt, mà quả cầu này vừa xuất hiện đã biến mất.

Ngay sau đó, một quả cầu xanh lam nhạt liền xuất hiện trên cơ thể báo Bôn Lôi, bảo vệ cả cơ thể của nó.

Khi sóng chấn động lan rộng đến cơ thể báo Bôn Lôi, quả cầu ánh sáng kia chỉ hơi mờ đi một chút, rõ ràng nó đã nuốt hết tất cả sức mạnh của sóng chấn động, còn báo Bôn Lôi lại không hề bị thương, vẫn tiếp tục dụ hai hình nhân khổng lồ chạy theo như trước.

Sóng chấn động không ngừng lan rộng, cuốn đến phía đám người của bảy đại sĩ tộc và La Chinh bên này.

Không ít người của bảy đại sĩ tộc nhao nhao tìm các ngóc ngách để tránh công kích, dù do khoảng cách nên sóng chấn động đã giảm đi không ít, nhưng đối với các cao thủ Tiên Thiên thì vẫn khó có thể chịu đựng.

Chỉ có người phụ nữ tóc dài, lão già họ Hoàng kia và hai vị cường giả Chiếu Thần Cảnh khác vẫn bất động, đứng nguyên tại chỗ, tùy ý để sóng chấn động công kích lên người mà vẫn lù lù như không.

La Chinh ở bên kia quảng trường cũng không hề trốn tránh, hắn trực tiếp đón đầu làn sóng chấn động kia. Khi sóng chấn động quét qua đã không ngừng đánh mạnh vào cơ thể hắn. Nguồn lực va chạm này liên tục làm sản sinh ra luồng khí nóng trong cơ thể, bắt đầu gột rửa đan điền của hắn.

Trải qua chiến đấu liên tục, La Chinh cảm thấy việc gột rửa đan điền của mình đã đến bước đột phá, nên hắn không tránh sóng chấn động này là vì muốn mượn sức mạnh của nó để gột rửa đan điền, thử xem có thể giúp bản thân tiến vào Tiên Thiên Cảnh hay không!

Đáng tiếc sau khi sức mạnh của sóng chấn động biến mất, đan điền của La Chinh cơ bản vẫn không biến đổi gì. Trên mặt hắn lộ ra vẻ phiền muộn. Nếu như sóng chấn động đến thêm vài lần thì tốt rồi, lực đạo vừa phải của sóng chấn động vừa hay có thể giúp mình gột rửa đan điền.

Người phụ nữ tóc dài và vài vị cường giả Chiếu Thần Cảnh đứng cách đó không xa nhìn thấy sóng chấn động quét qua cơ thể La Chinh.

Bọn họ vốn nghĩ tên nhóc này chán sống rồi, đối diện với sóng chấn động mãnh liệt như vậy mà lại không tránh không né, đứng yên tại chỗ giống như họ!

Khả năng tên nhóc này bị sóng chấn động tán thành bột mịn là rất lớn.

Nhưng sau khi sóng chấn động quét qua, tên nhóc kia không chỉ không bị chấn thành bột mịn, ngược lại còn tràn đầy sức sống, bộ dạng vẫn chưa thỏa mãn…

Những cao thủ Tiên Thiên do tìm góc ẩn náu nên không nhìn thấy cảnh La Chinh đón đầu sóng chấn động, cũng không có cảm giác gì.

Mấy vị cường giả Chiến Thần Cảnh đều lộ ra biểu cảm kinh ngạc, cơ thể tên nhóc này làm sao vậy? Chẳng qua mới chỉ là Nửa Bước Tiên Thiên mà thôi, thậm chí đến chân nguyên hộ thể cũng còn không tạo ra được, vậy mà có thể đối diện trực tiếp với sóng chấn động, tên nhóc này biến thái vậy sao?

Trong lòng mấy vị cường giả Chiếu Thần Cảnh đều nghĩ: Nếu không giết hắn, sau này nhất định hắn sẽ nổi lên thành cao thủ xưng bá một phương.

Dù trong đó có người nảy sinh sát khí với La Chinh từ lâu, nhưng giờ rõ ràng không phải lúc để đối phó với La Chinh.

Mục tiêu lớn nhất của bảy đại sĩ tộc chuyến này là tiến vào trong Tiên Phủ.

Một động phủ của tiên nhân, sức hấp dẫn trong đó khó có thể ngăn cản!

Nhưng lần thăm dò trước, bọn họ đã phát hiện có hai hình nhân khổng lồ trấn giữ ở cửa, tấn công tất cả những ai dám xông vào bên trong!

Lần trước, khi phát hiện hai hình nhân khổng lồ ở trước mặt, vì không kịp đề phòng nên đã có vài người chết dưới Lang Nha Bổng của bọn chúng.

Lần này người của bảy đại sĩ tộc đã có chuẩn bị rồi mới tới, một người trong đó mang đến một con báo Bôn Lôi có tốc độ chạy nhanh nhất!

Lợi dụng tốc độ của báo Bôn Lôi, để nó đi trước khiêu khích hai tên hình nhân khổng lồ, dụ chúng chạy từ trong cửa ra quảng trường, sau đó bọn họ nhân cơ hội này mà lẻn vào trong!

Không ngờ khi bọn họ đang thực hiện kế hoạch thì giữa chừng đột nhiên xuất hiện một tên nhóc đeo mặt nạ.

Vốn cho rằng đó chỉ là một tên nhóc không đáng để ý, tùy ý phái một người là có thể giết chết.

Họ nào biết phái một người chết một người, phái hai người thì chết cả hai, bên này còn chưa xử lý xong tên nhóc đeo mặt nạ, bên kia báo Bôn Lôi đã thành công dụ hai hình nhân khổng lồ ra quảng trường.

Đương nhiên bọn họ cũng chẳng còn tâm tư đâu để đi truy sát tên nhóc đeo mặt nạ kia, hiện tại bọn họ muốn nhanh chóng nhân cơ hội này mà chạy một mạch tiến vào bên trong!

Mặc dù lần này bảy đại sĩ tộc hợp lực cùng nhau hành động, nhưng vẫn có chút lục đục với nhau. Suy cho cùng, nói tới bảo bối trong Tiên Phủ, có thể tranh giành một phần cho gia tộc của mình thì đã kiếm được hời lớn rồi!

Xông vào đầu tiên chính là người phụ nữ tóc dài kia, mấy vị cường giả Chiếu Thần Cảnh theo sát phía sau, một đám cao thủ Tiên Thiên cũng bước nhanh chạy gấp theo vào.

La Chinh đứng trên quảng trường, nhìn rõ hết tình thế, lúc này sao hắn lại không hiểu mình nên làm gì? Đương nhiên phải chạy theo đám sĩ tộc kia! Bọn họ phải tốn công phí sức mãi mới có thể dụ hai hình nhân khổng lồ kia ra, đối với La Chinh mà nói, đây là một cơ hội tốt.

Mấy vị cường giả Chiếu Thần Cảnh thấy La Chinh cũng theo sát, sắc mặt ai nấy lập tức u ám.

Bởi vì sợ thu hút sự chú ý của hình nhân khổng lồ nên bọn họ tạm tha cho tên nhóc đeo mặt nạ này một mạng, chỉ không ngờ tên nhóc này lại được voi đòi tiên, dám xông theo họ vào bên trong.

Phải biết để tiến vào bên trong, bọn họ đã phải lên kế hoạch rất lâu, nhưng giờ lại bị một tên nhóc không biết từ đâu chui ra theo sau hưởng sái, đối với người trong sĩ tộc thì đây là chuyện không thể chấp nhận được.

“Ngăn hắn lại, đừng để hắn theo, tốt nhất giết chết hắn!” Người phụ nữ tóc dài nghiến răng nói.

Hoàng lão chạy ngay theo phía sau nàng ta, mặt vừa hiện ra chút sát khí thì trên cơ thể liền xuất hiện vài đường ánh sáng màu vàng lập lòe, chỉ nhìn thấy lão vươn tay vẫy một cái, mấy khối chân nguyên to bằng người hắn liền bắn ra. Những chân nguyên hình người kia vừa xuất hiện thì nằm rạp xuống đất, lập tức biến thành ba con linh cẩu màu vàng nâu.

Phía sau lưng mấy con linh cẩu là ngọn lửa đang cháy rừng rực, đây chính là hiệu quả của thiêu đốt chân nguyên.

“Đi, giết tên nhóc kia!” Hoàng lão trầm giọng nói.

Dưới sự chỉ huy của Hoàng lão, ba con linh cẩu quay đầu chạy, mở cái miệng đầy răng nanh nhọn hoắt xông về phía La Chinh.

La Chinh tăng tốc chạy về phía trước, ba con linh cẩu chạy theo phía sau. Sau khoảng vài nhịp thở, ba con linh cẩu nhanh chóng lao lên, chỉ còn cách La Chinh khoảng hai trượng.

“Hóa thân chân nguyên của lão già này là linh cẩu?” La Chinh khẽ mỉm cười, sau đó nhanh chóng rút chân khí Thiên Ma ra khỏi đan điền, hội tụ vào nắm tay phải.

So sánh ra, La Chinh thích nhất loại chân nguyên hóa thân này. Khi con linh cẩu dẫn đầu hung hăng xông về phía La Chinh, hắn đột nhiên hạ thấp người, đồng thời tay phải đánh ra một quyền.

“Ma Động Thiên Hạ!”

Một quyền ảnh màu tím đen được đánh ra, lại được tinh thạch Phượng Tường hỗ trợ nên tốc độ của quyền này đâu chỉ nhanh gấp mười lần?

Cho dù linh cẩu có linh hoạt hơn Ngũ Trảo Kim Long của Hứa Hưu bao nhiêu thì quyền của La Chinh vẫn đánh trúng vào cơ thể nó!

Hoàng lão ở phía xa thì vẫn đang điên cuồng chạy về phía cửa vào. Quảng trường này đối với hình nhân khổng lồ chẳng qua chỉ là khoảng cách vài trăm bước, nhưng đối với loài người nhỏ bé thì phải tới vài chục dặm đường. Lão ta vừa duy trì tốc độ chạy nước rút, vừa phân tâm điều khiển linh cẩu.

Khi lão thấy La Chinh vung quyền đánh vào con linh cẩu, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.

Chân nguyên của lão rất đặc biệt, những con linh cẩu này nhìn có vẻ không có gì lạ thường, nhưng thực tế có dùng thủ đoạn gì để nghiền nát đi nữa thì bọn chúng vẫn sẽ tự hồi phục. Tên nhóc này dùng quyền tấn công quả thực chỉ tổ phí sức.

Nhưng rất nhanh, lão đã không thể cười nổi, nụ cười lạnh kia giống như sương giá cuối thu, ngưng đọng trên khóe miệng lão.

Con linh cẩu được tạo thành từ chân nguyên kia bị La Chinh đánh trúng, rất nhanh đã xảy ra những biến hóa lạ lùng, cả cơ thể từ màu vàng đất bỗng biến thành màu đen, cùng lúc đó Hoàng lão cảm thấy mình đã mất đi khả năng khống chế nó!

Sức mạnh thật quỷ dị, tên nhóc này rốt cuộc đã làm thế nào? Hoàng lão thầm kinh hãi trong lòng, hắn đã cướp đi một con hóa thân chân nguyên của lão, hơn nữa còn biến nó thành màu đen!

Sau khi kinh ngạc, Hoàng lão an ủi bản thân: Không sao, vẫn còn hai con linh cẩu nữa. Chỉ cần hai con cũng đã có thể giết chết hắn. Hoàng lão không nghĩ nhiều mà xuất chiêu ngay, chân nguyên trên cơ thể hai con linh cẩu đang vây quanh La Chinh bốc cháy hừng hực, cặp móng vuốt cào trên mặt đất tạo thành vết hằn, sau một hồi gầm gừ, chúng liền bổ nhào về phía La Chinh!

Đối diện với hai con linh cẩu đang không ngừng thiêu đốt chân nguyên, La Chinh không hề hoảng hốt, hắn điều khiển con linh cẩu đen kia nghênh đón con linh cẩu đầu tiên.

Con linh cẩu đen này là do chân khí Thiên Ma cắn nuốt chân nguyên của Hoàng lão mà thành, đối mặt với con linh cẩu đầu tiên thì cơ bản sẽ không rơi vào thế yếu. Khi linh cẩu đen vật lộn với linh cẩu màu vàng đất, móng vuốt của nó cắt rách thân thể con linh cẩu màu vàng đất kia, một tia chân khí Thiên Ma tràn vào trong, chỉ trong chớp mắt đã cắn nuốt con linh cẩu màu vàng đất này, biến nó thành màu đen.

Con linh cẩu còn lại thì La Chinh tự giải quyết, lần này khi La Chinh sử dụng Thiên Ma Thần Quyền, trong lòng bỗng nhiên khẽ động.

Nếu con linh cẩu này có thể bị chân khí Thiên Ma cắn nuốt để ta sử dụng, không biết có thể truyền năng lượng của tinh thạch Phượng Tường sang nó không?

Vừa nghĩ đến đây, La Chinh đánh một quyền Ma Động Thiên Hạ về phía con linh cẩu kia, đồng thời đẩy năng lượng của tinh thạch Phượng Tường thâm nhập vào trong!

Con linh cẩu trúng Thiên Ma Thần Quyền của La Chinh liền quỳ trên mặt đất, phát ra một tiếng gào thét, ngay lập tức toàn thân màu vàng đất biến thành màu đen, trở thành linh cẩu đen do La Chinh điều khiển.

Nhưng không giống với hai con linh cẩu đen lúc trước, trên cơ thể con linh cẩu đen này có từng tia năng lượng màu tím đang di chuyển một cách mờ ảo, đó chính là năng lượng của tinh thạch Phượng Tường.

“Thử tốc độ xem!” La Chinh điều khiển con linh cẩu đen được rót năng lượng của tinh thạch Phượng Tường kia chuyển động một chút.

“Vèo!”

Con linh cẩu đen này giống như một tia chớp, xông lên phía trước, tốc độ của nó phải tăng lên khoảng mười lần có thừa so với lúc trước!

Nếu so sánh, con báo Bôn Lôi được mệnh danh là có tốc độ chạy nhanh nhất Đông Vực kia, đứng trước linh cẩu đen này thì hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Đám đệ tử sĩ tộc đang chạy về phía cánh cửa ở đằng xa nhìn thấy cảnh này, sắc mặt vô cùng khó coi.

: