Bách Khoa Thăng Cấp - Tạp Bỉ Khâu

Chương 62




Vào đêm trước trận thi đấu với ES, không khí trong chiến đội FA vừa căng thẳng vừa thoải mái.

Tầng 2 của trụ sở FA sáng đèn vào lúc 10:30 tối, mỗi người đều đang rất hứng khởi. Bắt đầu từ 7 giờ tối, bọn họ đã liên tiếp thi đấu hai trận huấn luyện, vừa kết thúc liền đi vào phòng họp để tổ chức một cuộc họp ngắn.

Huấn luyện viên đã nói những lời động viên, sau đó cho mọi người trở lại phòng huấn luyện để chơi xếp hạng, thư giãn tinh thần.

Hoàng Dư Dương cùng Vinh Tắc chơi đôi với nhau, nhưng mãi vẫn không tìm được trận. Sau một lúc mở phần mềm luyện súng, cảm thấy mắt hơi mỏi, cậu đứng dậy gọi Vinh Tắc một tiếng, nói "Mở trận gọi em", rồi cầm thuốc lá và điện thoại đi lên sân thượng.

Cậu từ ánh sáng chói lọi bước vào trong bóng tối, hơi nóng xộc đến trước mặt, quấn quanh bên người.

Khi vừa châm điếu thuốc, cậu nhận được cuộc gọi từ mẹ. Có lẽ bởi vì lần trước mẹ gọi cho cậu trong hoàn cảnh không được tốt lắm, khi nhìn thấy tên "Mẹ", Hoàng Dư Dương không tự chủ được mà sửng sốt một chút.

Cậu hít một hơi thuốc, để nicotine lan vào phổi rồi thở ra, làn khói mỏng manh tan trong đêm tối. Khi Vinh Tắc không có ở chiến đội, trong vài ngày sau khi bọn họ xác định mối quan hệ, Hoàng Dư Dương đột nhiên nghĩ đến việc sẽ bỏ thuốc.

Cậu bỗng cảm thấy mình nên sống khỏe mạnh, muốn sống lâu hơn một chút, nhưng kế hoạch đó vẫn chưa thực hiện.

Cậu nhấc máy, gọi một tiếng mẹ, hỏi có chuyện gì. Mẹ cậu ở đầu bên kia gọi tên cậu: "Dương Dương."

"Con biết sao không," bà nói, "Lúc nãy mẹ đang xem phim truyền hình, thì thấy con trên quảng cáo đó."

"Hả?" Hoàng Dư Dương ngẩn ra.

"Con tìm được công việc bao ăn bao ở trong cái nhà máy nào ở quê vậy?" Mẹ cậu hỏi.

Hoàng Dư Dương cảm thấy hơi xấu hổ, rồi lại thấy buồn cười, liền giải thích với mẹ: "Không phải đâu, mẹ, cái video đó là lời chào trước trận thi đấu, nói đùa thôi mà."

"... À, như vậy à," bà nói, "Mấy hôm nay có trận đấu không?"

"Có," Hoàng Dư Dương nới với mẹ, "Rất quan trọng."

"Vậy thì con cố lên nhé," mẹ cậu dừng lại một chút rồi nói tiếp, "Mẹ và ba con làm xong công việc năm nay sẽ về quê."

"Con cũng thường xuyên về nhà," bà nói, "Mẹ biết con bận rộn với công việc, cũng không ép con đâu."

Không khí ngoài trời đêm làm người ta cảm thấy nặng nề, mùi cỏ khô hòa lẫn với tiếng ve kêu, những con côn trùng nhỏ bay đến đụng vào đèn tường trên sân thượng. Hoàng Dư Dương im lặng một lúc, rồi nói "Được, sẽ về", sau đó liền cúp điện thoại.

Một điếu thuốc sắp cháy hết, cậu gạt tàn thuốc vào trong gạt tàn, cánh cửa sân thượng bị gõ mở.

Vinh Tắc ấn tay vào nắm cửa, đẩy cửa bước vào. Anh cao lớn, đầu gần chạm vào khung cửa, nhìn về phía Hoàng Dư Dương, sân thượng bỗng chốc trở nên chật chội.

"Sao lại tự mình lên đây vậy?" Hoàng Dư Dương ấn điếu thuốc xuống gạt tàn, rồi mỉm cười với anh.

"Gửi tin nhắn cho em mà không thấy trả lời," Vinh Tắc nói, "Lúc nãy tưởng đã vào trận, nhưng có người ở đối diện bị ngắt kết nối. Anh không vào lại."

"Em đang gọi điện với mẹ," Hoàng Dư Dương phàn nàn, "Bà ấy xem phim truyền hình rồi thấy cái video nói chuyện tào lao của chúng ta, sao mà giải đấu thường quy lại được quảng bá như trận chung kết vậy."

"Bà ấy hỏi em làm sao tìm được công việc bao ăn bao ở trong cái nhà máy nào ở quê ấy." Cậu nói.

Vinh Tắc bước thêm một bước ra sân thượng, đóng cửa lại, Hoàng Dư Dương nhìn anh một cái, kiềm chế lại cơn thèm thuốc, nói: "Vinh Tắc."

Vinh Tắc khẽ đáp "Ừ" một tiếng, Hoàng Dư Dương giơ tay vỗ nhẹ lên cánh tay của anh. Cơ bắp trên cánh tay anh rất rắn chắc, Hoàng Dư Dương liếc nhìn rồi nghĩ một lát, nói: "Ngày mai nếu thắng, có phải chúng ta sẽ được nghỉ mấy ngày không?"

"Ngày mai nếu thắng, chúng ta đi chơi riêng nhé," Hoàng Dư Dương không nhìn Vinh Tắc, "Mỗi ngày chỉ có thi đấu và huấn luyện, chẳng có thời gian để ở riêng với nhau."

"Đi đâu?" Vinh Tắc hỏi cậu.

"Đi đâu cũng được," Hoàng Dư Dương nói, "Em chưa đi đâu cả, Hải Khẩu, Tam Á, Đại Lý gì đó, giờ người ta hay đi đâu nhỉ?"

"Anh có hay đi du lịch không?" Hoàng Dư Dương ngẩng đầu lên, phát hiện Vinh Tắc hình như đang nhìn mình, dường như không nghe cậu nói gì, cũng không trả lời câu hỏi của cậu, chỉ cúi đầu, tiến lại gần, trên sân thượng bất cứ lúc nào cũng có thể có người đi vào, anh hôn cậu.

Thời tiết quá nóng, nụ hôn cũng trở nên gấp gáp, quá gần gũi vào lúc không thích hợp. Hoàng Dư Dương ngẩng đầu để đón nhận sự tìm kiếm từ Vinh Tắc, cuối cùng cũng không bàn được về việc sau khi chiến thắng, có thể đi đâu để nghỉ ngơi.

Quý Du Khả đi đến khách sạn nơi Vinh Hinh đang ở để đón cô, cùng nhau đến xem trận thi đấu giữa FA và ES.

Vinh Hinh cũng đưa theo Điểm Điểm.

Điểm Điểm mặc đồng phục học sinh, rất lễ phép chào hỏi, ngồi ngoan ngoãn ở hàng ghế phía sau, mở điện thoại ra học trực tuyến.

Đến trung tâm thi đấu, bên ngoài có khu phát quà và đồ lưu niệm, Điểm Điểm ngại ngùng đi xếp hàng nhận hai chiếc hình xăm nhỏ của FA. Vinh Hinh không biết cách dán, Quý Du Khả giúp cậu nhóc dán lên hai bên má.

Lịch thi đấu hôm nay sắp xếp rất hợp lý, chỉ có một trận thi đấu duy nhất.

10 phút trước khi trận thi đấu bắt đầu, màn hình bắt đầu chiếu video nói chuyện tào lao của FA và ES.

Vinh Hinh nhìn thấy câu thoại của Vinh Tắc, cười đến nỗi không thể ngồi vững, hỏi Quý Du Khả liệu video này có thể tìm thấy trên mạng không, muốn xem lại lần nữa.

Nếu không phải vì phòng thi đấu không quá lớn, thì không khí xem trận thi đấu ngày hôm nay gần giống như một trận trong chung kết. Cả fan của FA và ES đều giơ cao bảng hiệu và khẩu hiệu để ủng hộ chiến đội của mình. Khi MC bước ra sân khấu, khán giả dưới sân lập tức bùng lên một tràng cổ vũ nhiệt liệt.

Sau khi các tuyển thủ ngồi vào vị trí, bình luận viên như thường lệ bắt đầu dự đoán tỷ số trận đấu ngày hôm nay và giải thích lý do. Trong camera của các tuyển thủ, Quý Du Khả nhìn thấy Hoàng Dư Dương đang quay đầu không biết nói gì với Vinh Tắc, rồi Vinh Tắc bỗng nhiên cười một cái.

Bình luận viên cũng nhìn thấy được cảnh này, Tiểu Thụy bắt đầu đùa giỡn, nói: "Mối quan hệ giữa tuyển thủ ZRONG và YOMVP1 quả thật rất tốt, mấy ngày trước có video YOMVP1 bóc tôm hùm đất đã được lan truyền rất rầm rộ, chỉ riêng bài phân tích tôi đã thấy đến bảy tám cái rồi."

Các tuyển thủ vẫn chưa đeo tai nghe, cũng nghe thấy lời bình luận của Tiểu Thụy. Hoàng Dư Dương hơi bất lực nhìn lên bục bình luận, thở dài cộng thêm một cái lắc đầu.

Ngoài Vinh Tắc ra, ba người đồng đội còn lại đều phá lên cười, còn Vinh Tắc dường như giả vờ như không nghe thấy gì, là người đầu tiên đeo tai nghe lên.

"Đó là cái gì vậy?" Vinh Hinh dựa vào bên cạnh Quý Du Khả, tò mò hỏi cô nàng.

Quý Du Khả cũng đã xem qua những bài đăng đó, nhìn thấy phản ứng của Hoàng Dư Dương, cô nàng rất muốn cười, liền trả lời Vinh Hinh: "Mấy ngày trước, Ấn Lạc, tức là PRINCAL, đã mở một buổi livestream."

"Cậu ta đã ký hợp đồng với một nền tảng tên là Gia Lam Livestream, mỗi tháng phải phát sóng đủ thời gian mới nhận được tiền lương."

Thấy Vinh Hinh không hiểu mấy, cô nàng kiên nhẫn giải thích: "Bởi vì quá lười, thường xuyên không phát đủ giờ, hôm ấy đội bọn họ đi ăn tôm hùm đất, cậu ta đã mở một buổi livestream ăn uống, quay lại cảnh mình bóc tôm hùm đất."

"Ấn Lạc ngồi bên cạnh Hoàng Dư Dương, Hoàng Dư Dương cầm đũa bằng tay phải, không bóc được tôm, nhưng trong bát cậu ấy luôn có người thay cậu bóc tôm bỏ vào. Mọi người cảm thấy rất kỳ lạ, bọn họ đã so sánh cận cảnh từng bàn tay của các tuyển thủ, cuối cùng kết luận người bóc tôm cho Hoàng Dư Dương chắc chắn là Vinh Tắc."

"Dân mạng bắt đầu phân tích lý do Vinh Tắc bóc tôm cho Hoàng Dư Dương, mở rất nhiều bài phân tích, chính là các bài mà Tiểu Thụy nói đến."

Tuy nhiên Quý Du Khả không kể hết, trên mạng cũng có không ít người chỉ trích Hoàng Dư Dương vì không biết bóc tôm, nói Vinh Tắc vì muốn thắng trận mà không từ thủ đoạn, cố gắng lấy lòng anh chàng chủ lực.

Vinh Hinh nghe xong ngẩn người một lúc, cuối cùng mới nói: "Phải không, Vinh Tắc cũng biết bóc tôm hùm đất sao?"

"Anh ấy và Hoàng Dư Dương quan hệ rất tốt." Cô nàng lại nói thêm.

Trên màn hình lớn đồng hồ bắt đầu đếm ngược, trận thi đấu bắt đầu rồi.

FA mùa hè này đang có phong độ rất mạnh, nhưng ES cũng không phải tay vừa, tính đến ngày hôm nay, ES đã đạt được chuỗi 10 trận thắng liên tiếp. Kể từ khi thay huấn luyện viên, đặc điểm lớn nhất của ES chính là sự kiên cường và khả năng phản công ngược, cho đến khi trận thi đấu kết thúc, không ai có thể chắc chắn liệu ES có bị đánh bại hay không.

Bọn họ đã cấm một tướng gây sát thương và một tướng hỗ trợ, mục tiêu rất rõ ràng.

Từ mùa giải thứ 7 đến nay, FA đã thua nhiều hơn thắng khi đối đầu với ES, thường xuyên bị ES đánh bại với tỷ số 2-0. Quý Du Khả nhìn đồng hồ đếm ngược, những ký ức về các trận thua trước của FA bỗng dưng không thể kìm chế ùa về, nhịp tim bắt đầu tăng tốc.

Điểm Điểm siết chặt nắm tay, cùng với các fan của FA hô vang "FA, cố lên!".

Bản đồ đầu tiên là Chiến Hạm Sao, Hoàng Dư Dương vừa ra khỏi cửa không bao lâu đã bị hai xạ thủ của ES tập trung tấn công và bị hạ gục. Quý Du Khả trong lòng hoảng hốt, mắt dán chặt vào màn hình, nhưng cũng có chút không dám nhìn tiếp.

Nhưng rồi, Ấn Lạc cùng Hạ An Phúc đã bắt gặp hỗ trợ của ES ở trong kho linh kiện. Khi Phàn Vũ Trạch bị lạc lõng một mình, Hoàng Dư Dương quay lại, di chuyển ra cánh, thực hiện một pha Tripple kill (giết 3 mạng), tạo ra một lợi thế lớn về đầu người, chiếm được cứ điểm nhỏ đầu tiên.

Dưới sân khấu các fan của FA cổ vũ nhiệt liệt.

Tại cứ điểm nhỏ thứ hai của ES, bọn họ đã giằng co khá lâu, cuối cùng Hoàng Dư Dương dẫn đầu thực hiện cú Ultimate, nhảy lên cao và tung chiêu cuối, chấm dứt sự phản kháng của ES.

"Với sự hỗ trợ của ZRONG, YOMVP1 như hổ mọc thêm cánh," giọng của VV vang lên giữa những tiếng cổ vũ của khán giả, "Cậu ấy lại một lần nữa thể hiện sức mạnh thống trị của mình từ mùa xuân, có ai còn nhớ trận đấu giữa WBG và ES vào mùa xuân không?"

"Lúc đó ở bản đồ đầu tiên Chiến Hạm Sao, WBG đã thua ES, nhưng sau đó bọn họ đã thắng Vịnh Tử Chuông và Nơi Trú Ẩn Nhật Thực," VV nói, "Ngày hôm nay, YOMVP1 có vẻ như muốn thắng lại cả Chiến Hạm Sao mà mình đã thua trước đây."

Trong camera của các tuyển thủ, Hoàng Dư Dương không biểu lộ cảm xúc, mắt cậu dán vào màn hình, liên tục ghi điểm hạ gục.

Chẳng bao lâu sau, FA giành chiến thắng ở bản đồ đầu tiên Chiến Hạm Sao. Hoàng Dư Dương quay đầu nhìn Vinh Tắc, rồi đột nhiên như rất vui mừng, cậu mỉm cười với Vinh Tắc.

Trận đấu giữa ES và FA kết thúc nhanh hơn mọi người tưởng, có lẽ vì FA đang thi đấu với phong độ quá nóng bỏng. Mới chỉ ở bản đồ thứ hai, FA đã nhanh chóng giành chiến thắng.

FA không gặp phải những cú sốc hay sự cố bất ngờ như các năm trước, tiếp tục duy trì phong độ chiến thắng từ mùa hè, kết thúc hành trình vòng bảng một cách hoàn hảo, giành được vị trí số 1 trên bảng xếp hạng.

Khi trận đấu kết thúc, Hoàng Dư Dương đã trả lời một vài câu hỏi của MC, nhưng rõ ràng cậu đã lảng tránh câu hỏi về việc "Ai là người bóc tôm hùm đất cho cậu", cũng như câu hỏi "Việc đồng đội bóc tôm là do cậu yêu cầu hay là tự nguyện làm", cậu giả vờ không biết gì, khiến cả khán phòng đều cười vang.

Sau khi giải tán, Quý Du Khả vẫn cảm thấy mọi chuyện có chút không chân thật, cùng với Vinh Hinh đi ra ngoài.

Vinh Hinh nắm tay Điểm Điểm, cầm điện thoại, có vẻ như định gọi điện thoại cho Vinh Tắc, nhưng cuối cùng lại không gọi.

Lên xe, Quý Du Khả lấy điện thoại ra, định mở ứng dụng dẫn đường để xem tình hình giao thông, bất ngờ thấy thông báo xuất hiện từ tài khoản FA_YOMVP1 mà cô nàng đặc biệt quan tâm, một bài đăng mới xuất hiện.

Hoàng Dư Dương rất hiếm khi đăng bài sau trận thi đấu. Cậu đăng vài biểu tượng mặt khóc, viết: "GGS*, sẽ ngay lập tức đi bóc tôm cho đồng đội ăn mừng."

(*) Good games