Bạch Dương - Ngôn

Chương 7: Môn tự chọn của Trần Kính




Trần Kính đưa Nghê Thanh Gia đến ngã tư rồi mới cưỡi con ngựa sắt trở về nhà.

Từ nhà anh đến nhà Nghê Thanh Gia mất năm phút, nhưng lần này anh đạp xe rất nhanh, chỉ mất ba phút.

Tắm xong trở về phòng mà tim vẫn còn đập bịch bịch.

Mở cặp sách, anh thấy một bộ đề kiểm tra và một hộp giấy vuông vức.

Cô đưa trà sữa sô cô la, anh không mở mà đặt nó lên bàn, nơi anh có thể dễ dàng trông thấy nó.

*

Ngày hôm sau, Nghê Thanh Gia cố ý dậy sớm hơn một chút, nhưng vẫn không sớm bằng Trần Kính.

Cô vừa vào lớp, Trần Kính đã ngẩng đầu lên giống như có cảm ứng, Nghê Thanh Gia nhoẻn miệng cười, đặt cặp sách xuống đi đến căn tin.

Cô mua một túi dừa vụn và một chai sữa, lần này cô không mua gì cho Trần Kính.

Nghê Thanh Gia biết không nên phát đường mỗi ngày trong giai đoạn mập mờ, quá nhiệt tình sẽ phản tác dụng.

Cô muốn luộc Trần Kính trong nước ấm.

Nghĩ đoạn, Nghê Thanh Gia cười khúc khích nhai bánh mì, lách người vào phòng học bằng cửa sau. hltm

Lắc lư hai lần mà Trần Kính cũng không nhìn cô.

Nghê Thanh Gia nuốt bánh mì trong miệng: "Xe của cậu có vấn đề gì không?" Không gọi tên, chỉ đặc biệt nói với một người.

Các bạn học khác lần lượt vào lớp, cô đứng sau lưng anh không chút ngại ngùng, không hiểu sao Trần Kính cảm thấy chột dạ.

Trần Kính quay đầu lại: "Không có." Anh không kiểm tra gì cả.

Nghê Thanh Gia ném túi đóng gói vào thùng rác: "Ồ, vậy thì tốt."

Lúc này giáo viên chủ nhiệm vừa đi vào, Nghê Thanh Gia chậm rãi trở về chỗ ngồi, làm bộ lấy sách giáo khoa ra đọc.

Chủ nhiệm không giục lớp trưởng đọc sớm mà nói về thông báo mới của nhà trường.

Tuần sau lãnh đạo phòng giáo dục sẽ đến trường của bọn họ, toàn bộ lớp 10 và lớp 11 sẽ tiếp tục học môn tự chọn, hôm nay phải hoàn thành việc chọn môn.

Cải cách chương trình giảng dạy mới yêu cầu mỗi trường trung học phải cung cấp các khóa học tự chọn nhằm trau dồi kiến thức cũng như mở rộng sở thích của học sinh.

Tuy nhiên, hầu hết các trường đều không tuân thủ nghiêm ngặt các quy định, Nghê Thanh Gia chỉ học học kỳ đầu tiên, sau đó, để cải thiện điểm số của các môn học chính, nhà trường đã bí mật hủy bỏ các khóa học tự chọn và thay thế bằng các khóa học thông thường.

Nghe được tin vui, mọi người vui mừng reo lên: "Oa..."

Sau một vài giây không vui, giáo viên chủ nhiệm buồn bực đánh trả. Vì mở môn tự chọn nên thầy ấy phải dạy nhiều thêm một tiết...

Khi tiếng chuông tiết đọc sách buổi sáng vang lên, mọi người đọc hăng say hơn, như thể sắp lật tung trần nhà.

Nghê Thanh Gia cũng đang vui vẻ từ tận đáy lòng.

Đọc được nửa chừng, trường bắt đầu phát loa thông báo, nội dung chính là những gì chủ nhiệm lớp vừa nói. Có một số lớp tin tức bị trì hoãn, sau khi nghe được thì náo động cả lên.hltm

Chủ nhiệm ho khan một tiếng, bổ sung nói: "Thời điểm các em chọn môn học sẽ có người tới thông báo, đến phòng máy tính tầng năm, các em chắc cũng từng đi qua rồi đúng không. Không nên la hét ngoài hành lang ảnh hưởng đến các lớp khác, đừng để người ta đánh giá là không ra cái thể thống gì."

Mọi người hi hi ha ha đáp lại.

Lớp của Nghê Thanh Gia xếp sau lớp của Trâu Tuấn, khi đến lượt lớp cô thì vừa kịp giờ học thể dục.

Bọn họ đợi bên ngoài phòng máy tính, trò chuyện rôm rả như một bầy gà con.

Trâu Tuấn là người đầu tiên hoàn thành việc lựa chọn, cậu ta tìm Nghê Thanh Gia và nói: "Nghê Thanh Gia, học chung với tớ đi, tớ chọn môn văn hóa trà gì gì đó ấy."

Nghê Thanh Gia: "Tớ thấy cậu mới là trà thì có."

Sau khi Trâu Tuấn và lớp của cậu ta chọn xong, đến lượt Nghê Thanh Gia bước vào.

Trâu Tuấn hét lên từ phía sau: "Nhớ nha, văn hóa trà."

Nghê Thanh Gia giả vờ như không nghe thấy, bước vào phòng máy tính và giành lấy chỗ ngồi bên cạnh Trần Kính trước.

Nhập mật khẩu tài khoản để đăng nhập vào hệ thống chọn khóa học. Quét từ trên xuống dưới, không lựa chọn.

Nghê Thanh Gia quang minh chính đại theo dõi thao tác của Trần Kính.

Trần Kính đã nghe những gì Trâu Tuấn nói với Nghê Thanh Gia, con chuột dừng lại mục "Tìm hiểu văn hóa trà Trung Quốc" một chút, sau đó tiếp tục trượt xuống.

Đôi mắt nóng bỏng của Nghê Thanh Gia đốt cháy bên tai anh. Một giọng nói mềm nhẹ vang lên: "Trần Kính, chọn đi."

Ý định của cô rất rõ ràng, Trần Kính đang nhìn vào máy tính, suy nghĩ về những lời của cô, qua quýt đánh dấu vào "Sudoku nhập môn và nâng cao".

Nghê Thanh Gia đánh dấu vào ô nộp bài, nhìn Trần Kính đầy ẩn ý.

Lớp trưởng thúc giục mọi người đến lớp giáo dục thể chất sau khi chọn môn, Nghê Thanh Gia và Tiết Miểu Miểu cùng nhau đến sân thể dục.

Tiết Miểu Miểu hỏi: "Tớ chọn thơ ca Đường Tống, cậu chọn gì thế?" "Sudoku."

"Cậu điên sao."

Nghê Thanh Gia cười lớn: "Cậu mới điên ấy."

"À, là vì Trần Kính phớ hơm." Tiết Miểu Miểu bát quái hỏi: "Tiến độ thế nào rồi?"

Nghê Thanh Gia không muốn nói âm mưu ôm ấp tối qua, bĩu môi: "Mới có ba ngày, cậu cảm thấy sẽ có tiến bộ gì?"

Tiết Miểu Miểu lộ ra vẻ mặt "Tớ hiểu mà".