Từ sau đó Yunho không còn xuất hiện nữa, mà đồng chí Kim bên này lại tâm trạng bất an xao động không thể yên tâm công tác.
“Anh hai, hôm nay hyung lại nghỉ…em cam đoan Ryeowook hyung đã muốn nổi điên rồi.” Kibum vừa chơi psp vừa nhìn đồng chí Kim vẫn tiếp tục lấy cớ không khỏe nghỉ việc ở nhà ngồi ngẩn ngơ.
“Em quan tâm là gì, ╭[╯╰]╮” Ôm ôm đuôi buông xù xụ mặt ngồi trên sô pha giả chết.
“Được được được, anh cứ tiếp tục ngồi chờ bị Jung Yunho đè đi.” Buông máy game xuống, đứng dậy đi lấy nước uống, không thèm nhìn tới anh hai cứ như oán phụ mấy ngày nay.
“Jaejoong hyung, em khuyên hyung vẫn là đừng nghĩ nữa, dù có làm gì thì kết quả cũng giống nhau mà.” Junsu đùa nghịch con cá heo bằng thủy tinh Yoochun tặng, ánh mắt hoàn toàn không thèm nhìn Jaejoong một cái, nhưng mà nghe tiếng than thở ỉ ôi cả buổi sáng nên cũng không chịu được nữa phải lên tiếng.
“Sao lại giống nhau, nếu là hyung dụ bắt anh ấy thì hyung sẽ trói buộc anh ấy gắt gao, tuy rằng là bị đè nhưng mà ít nhất lão tử cũng là nữ vương thụ, còn…” Cắn cắn đuôi ủy khuất, nước mắt trực trào ra luôn rồi.
“Còn gì?” Từ sáng tới giờ, đây là lần đầu Junsu liếc mắt tới oán phụ ngồi xó một góc.
“Còn nếu Jung Yunho ra tay bắt đại hồ ly này thì về sau cho dù cũng bị đè thì cũng là bị Jung Yunho ép gắt gao, hơn nữa…. sao có thể là nữ vương thụ được, nhìn thế nào cũng là dụ thụ.” Kibum lười biếng phun ra môt câu rồi lại tập trung chiến đấu trong psp.
“À..~~! Thì ra là thế…” Junsu gật đầu đồng ý, thuận tiện vì tương lai thê thảm của ông anh mình mà đồng cảm.
“Không được, hiện tại đã bị ép gắt gao, về sau thì sao đây, tuy rằng lão tử thực nguyện ý bị anh ấy đè nhưng mà lão tử không chấp nhận cái loại đè này a.” buông cái đuôi ra, bay ngay lên phòng ngủ lầu 2, để lại hai thằng em chán nản lắc đầu.
Đem cửa phòng mình khóa trái lại, còn thật sự tập trung suy tính bước tiếp theo trong kế hoạch, nhưng mà kế hoạch ban đầu đang tốt đẹp, lại bị Jung Yunho nháo đến rối loạn cả lên.
“Alo, Wookie… ngoan ah, đừng nóng, ngày hyung sẽ đi làm, hiện tại giao cho em một nhiệm vụ quan trọng, rất trọng yếu đó, yên tâm yên tâm, lần này xong thì cho em nghĩ ngơi mấy ngày liền.” Jaejoong đối với điện thoại hứa hẹn, đương nhiên bên đầu dây Ryeowook đã muốn rít gào với mấy cái hứa hẹn này của cậu, còn tỏ ra thái độ hoài nghi cực kỳ.
“Hiện tại lập tức gọi điện cho Yesung, hỏi cậu ta gần đây Jung Yunho có tham gia yến hội vũ hội hay cái bữa tiệc loạn thất bát tao gì không? Ừ, ừ, xong rồi lập tức báo cho hyung biết.” Buông điện thoại xuống, Jaejoong cũng không có an an phận phận đợi Ryeowook trả lời.
“Alo, SeoMi à, hiện tại em nghe cho kỹ đây, chuyện oppa nói kế tiếp đây quan hệ nghiêm trọng tới an nguy cuộc sống tương lai tốt đẹp của oppa cùng ghi chép thành quả quan sát công cuộc hủ nữ của em, rất nghiêm trọng đó nha, đúng, trọng yếu vậy đó.”
Jaejoong sắp xếp an bài nhiệm vụ của SeoMi, không thèm quan tâm bên kia có khóc lóc nỉ non thế nào, trong lòng thầm nghĩ một câu: SeoMi ngoan, hạnh phúc cuộc đời oppa phải dựa vào em rồi, nếu em làm ra chuyện ngoài ý muốn gì, oppa sẽ cho em hít phải mê hồn hương.
“Alo, Wookie, thế nào?”
“Hyung, tối mai có một bữa tiệc của tập đoàn họ Park tổ chức, khụ khụ, chính là nhà của tên vô lại mà Junsu hay nhắc tới, hyung tính làm gì?” Ryeowook áp tai vào điện thoại cũng cảm giác được Kim phúc hắc bên kia đang vận sức chờ phát động khai hỏa toàn lực.
“yên tâm, không có việc gì, được rồi, bye bye, đúng rồi, ngày mai hyung cũng không đi làm mọi việc giao cho em.”
“Alo, không phải….” Ryeowook nói còn chưa hết câu bên kia đồng chí Kim hồ ly đã cúp điện thoại.
[Được rồi, bắt đầu đi.] Nhắn một tin cho SeoMi sau đó nằm vật trên giường chuẩn bị chăm sóc sắc đẹp, bổ sung dưỡng chất bù lại cho mấy ngày nay mải oán thán mà quên làm đẹp.
Bên này SeoMi nhận được tin nhắn, hít sâu, tròng lòng lầm bầm: Kim Jaejoong, oppa muốn gây ồn ào tới vậy a.