Bạch Bào Tổng Quản

Chương 80: Pháp viên




Sở Ly thi triển Đại Viên Kính Trí tới mức đỉnh điểm, đọc cảnh tượng trong đầu của lão giả áo xám, lập tức hắn mỉm cười, xem ra tiểu thư rất quan tâm tới mình, phái cao thủ Thiên Ngoại Thiên ngầm bảo vệ.

Nghĩ tới đây, dũng khí của hắn lại tăng thêm, hắn chuyển phương hướng đi về phía trang viên của Phùng Thế Tài.

Tới gần trang viên của Phùng Thế Tài, mặt hắn đột ngột biến sắc.

Đại Lôi Âm tự quả nhiên có bố trí người ở đây nhưng khác với suy đoán của hắn, không phải là một nhóm người mà chỉ có một đệ tử Đại Lôi Âm tự.

Một hòa thượng anh tuấn trẻ tuổi, người mặc áo tăng nhân màu xám lặng lẽ ngồi thiền không nhúc nhích trên giường trong một gian phòng.

Hòa thượng trạc tuổi Sở Ly, gương mặt sáng sủa, mũi đầy đặn, miệng vuông, vô cùng tuấn tú, dáng người cao gầy nhưng ẩn chứa sức mạnh cuộn cuộn, sục sôi.

Sở Ly thầm khen ngợi Đại Lôi Âm tự quả nhiên ngọa hổ tàng long, không thể xem thường.

Sở Ly không cần ra tay cũng biết mình tuyệt đối không phải đối thủ của hắn ta.

Phùng Thế Tài đã ngủ ở phòng bên cạnh phòng hòa thượng, có đệ tử Đại Lôi Âm tự bảo vệ hắn ngủ rất an tâm, trong lòng còn ôm một cô gái trẻ trung xinh đẹp.

Sở Ly đứng trầm ngâm ngoài trang viên, nên giết hòa thượng trẻ tuổi trước hay giết Phùng Thế Tài trước.

Nếu giết hòa thượng trẻ tuổi trước, giết hắn xong Phùng Thế Tài sẽ dễ dàng xử lý.

Hắn vận Chỉ Xích Thiên Nhai, linh khí xung từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn truyền vào cơ thể. Hắn vụt biến mất, giây lát sau đã lao qua cửa sổ xuất hiện trước mặt hòa thượng trẻ tuổi, tay vung ra một luồng hàn quang.

- Keng…

Phi đao bị cổ họng của hòa thượng đánh bật ra, giống như đâm vào sắt đá.

Sở Ly vụt biến mất khỏi chỗ ban nãy, xuất hiện ở sau lưng hòa thượng.

Sở Ly thầm khen ngợi hòa thượng trẻ tuổi phản ứng rất nhanh, khi phi đao gần sát cơ thể liền vận Kim Cang Độ Ách Thần Công để chống đỡ, cao thủ Thiên Ngoại Thiên quả nhiên có trực giác với nguy hiểm, công pháp vận theo ý niệm, suy nghĩ song song với hành động.

- Phụt.

Trong tiếng xé gió khe khẽ, một luồng sức mạnh cực kì thuần khiết đánh tới sau lưng hắn.

Sở Ly biến mất khỏi chỗ ban nãy, giây phút sau đã xuất hiện ở cách xa một trượng.

Hòa thượng trẻ tuổi giống như một cái bóng lướt dưới ánh trăng bay về phía Sở Ly, ngón trỏ tay phải khẽ điểm nhẹ sau lưng hắn.

Sở Ly đã vận Đại Viên Kính Trí từ trước, thấy rõ tình hình sau lưng.

Ngón tay hòa thượng trẻ tuổi chỉ ra có uy lực kinh người, phóng ra một luồng nội lực vô hình, phá không lao đi như phi đao, là nội lực phóng ra ngoài!

Sở Ly không mạo hiểm đi chống cự, đối phương động ngón tay hắn lập tức né tránh, cho dù thân pháp đối phương nhẹ nhàng, cực kì nhanh nhưng vẫn kém Chỉ Xích Thiên Nhai một bậc.

Chỉ lực phóng xuống đất, mặt đất xuất hiện một lỗ nhỏ, Sở Ly thầm cảm thán nếu như chỉ lực này đánh trúng người, Kim Cang Độ Ách Thần Công tầng hai của hắn cũng không chắc đã chống đỡ được.

Hòa thượng trẻ tuổi liên tục chỉ ngón tay, Sở Ly vận Chỉ Xích Thiên Nhai giống như thi triển thuật hóa thân. Dưới ánh trăng xuất hiện mấy chục bóng người, bóng nào cũng đều là ảo ảnh bị lực của ngón tay đánh trúng.

Chỉ trong chớp mắt, hai người đã chạy đuổi ra xa hai dặm.

Sở Ly tiến vào một rừng cây, Chỉ Xích Thiên Nhai phát động mạnh thêm, sau vài hơi thở, hòa thượng trẻ tuổi đã không cảm nhận được Sở Ly nữa, hắn ta hoàn toàn đã biến mất.

Hòa thượng trẻ tuổi đứng trên một chạc cây, dưới ánh trăng, đầu hòa thượng phát sáng lấp loáng.

Hòa thượng nhíu chặt mày, ánh mắt sáng quắc nhìn xung quanh nhưng không thấy bóng dáng Sở Ly đâu.

Trên đỉnh núi đối diện, Sở ly đột nhiên xuất hiện thét lên một tiếng.

Hòa thượng trẻ tuổi ngẩng đầu nhìn qua, Sở Ly đã ở cách xa ngàn dặm, cho dù đuổi theo cũng không kịp.

Sở Ly cười lớn:

- Hòa thượng pháp hiệu là gì?

- A di đà phật… tiểu tăng Pháp Viên.

Hòa thượng trẻ tuổi chắp tay hành lễ:

- Sở thí chủ khinh công thật lợi hại!

Sở Ly giọng sang sảng:

- Chỉ lực của Pháp Viên hòa thượng rất lợi hại! Là công pháp gì vậy?

Hắn nhìn rõ tâm pháp chỉ lực, lộ tuyến nội lực của Pháp Viên, đáng tiếc hắn không phải cảnh giới Thiên Ngoại Thiên, nội lực không thể phóng ra ngoài, đợi sau này đạt tới cảnh giới Thiên Ngoại Thiên mới có thể dùng được.

- Vấn Tâm Chỉ.

- Kim Cang Độ Ách Thần Công của hòa thượng đã đạt tới tầng ba rồi phải không?

- Đúng vậy.

- Tốt, quả nhiên lợi hại, có duyên sẽ gặp lại.

Sở Ly cười lớn, thân hình vụt biến mất không để lại tung tích.

Hòa thượng Pháp Viên cúi mặt thở dài. Hắn ta đích thân ra tay nhưng vẫn không giết được Sở Ly. Pháp Thiện sư huynh nói không sai, kẻ này gian xảo khó đối phó, tâm trí hơn người!

Hắn bay về sơn trang, trở lại phòng mình ngồi xếp bằng trên giường.

- Á

Hắn sững người lập tức cảm thấy có gì đó không ổn, vội vàng vận công lắng nghe. Phòng bên cạnh chỉ có hơi thở của một người, hắn không kịp lo tới việc tránh dị nghị, một chưởng đánh tung cửa phòng bước vào trong.

Trong phòng không có gì kì lạ, không có dấu hiệu có người xông vào.

Hắn bước tới giường, kéo màn ra, trên giường là Phùng Thế Tài và cô gái xinh đẹp, cô gái chỉ mặc yếm đỏ, để lộ vai và cánh tay trắng ngần. Sắc mặt hắn không đổi liếc mắt nhìn Phùng Thế Tài, gương mặt tuấn tú lập tức sa sầm.

Phù Thế Tài tai to mặt lớn, gương mặt chính trực, lúc này đang nằm bất động ở đó, thanh thản giống như đang ngủ say.

Pháp Viên đưa tay xờ vào mũi Phùng Thế Tài, quả nhiên không còn hơi thở, ông ta đã chết!

Là Sở Ly quay về giết Phùng Thế Tài, mình bị hắn lừa rồi!

Cho dù hắn ta phật pháp thâm hậu, bẩm sinh tuệ căn cũng không khỏi nổi giận, ánh mắt sáng quắc chỉ muốn một chưởng đánh chết Sở Ly.



Sở Ly lặng lẽ về lại phủ Quốc Công, lão giả áo xám cũng về phủ.

Hắn ngồi trên giường trong phòng ở Đông Hoa viên, yên lặng hồi tưởng lại các động tác của Pháp Viên, hình dung lại rõ ràng từng động tác một, nghiên cứu võ công của Pháp Viên để biết cách đối phó nếu sau này gặp phải.

Nếu như không có Chỉ Xích Thiên Nhai hắn sẽ khó thoát được sự truy sát của Pháp Viên. Cao thủ Thiên Ngoại Thiên trẻ tuổi như vậy, chỉ nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ.

Pháp Viên là người đầu tiên tránh được Xá Thân Đoạt Mệnh đao, cao thủ Thiên Ngoại Thiên bước đầu thức tỉnh sức mạnh tinh thần, có cảm ứng với nguy hiểm.

Kim Cang Độ Ách Thần Công tầng thứ ba quả nhiên lợi hại, chống lại được nội lực tập kích, Xá Thân Đoạt Mệnh đao cũng không phá được.

Muốn phá Kim Cang Độ Ách Thần Công của Pháp Viên cần phi đao mạnh hơn nữa quan trọng hơn cả là mức độ thuần khiết của nội lực. Nếu như hắn là cao thủ Thiên Ngoại Thiên, Pháp Viên sẽ không đỡ được phi đao của hắn.

Vấn Tâm Chỉ, đây là một môn chỉ lực cực mạnh, đáng tiếc giờ hắn không thể dùng, nội lực không thể phóng ra ngoài, luyện chỉ có hại.

Dựa vào trực giác có thể biết được Kim Cang Độ Ách Thần Công của hắn không thể đỡ được Vấn Tâm Chỉ, Kim Cang Độ Ách Thần Công cũng cần phải thăng cấp!

Luyện Kim Cang Độ Ách Thần Công tới tầng thứ tư sẽ có thể luyện mạch, tới khi đó, Bích Hải Vô Lượng Công có thể cộng dồn bốn tầng thậm chí là năm sáu tầng, uy lực có lẽ sẽ đối phó được với cao thủ Thiên Ngoại Thiên.

Hắn loại bỏ tạp niệm, mường tượng Bạch Hổ Luyện Dương Đồ. Các luồng sức mạnh kì lạ trong không gian xâm nhập vào trong máu thịt. Tới sáng sớm, hắn luyện một lượt Kim Cang Độ Ách Thần Công, tiến bộ thần tốc.

Cứ thế này, không cần quá lâu tầng thứ ba có thể đạt tới viên mãn, điều này khiến hắn rất hưng phấn.



Sáng sớm, hắn ăn xong bữa sáng liền tới Ngọc Kỳ đảo, đẩy cửa tiểu viện bước vào đã thấy Tô Như ngồi ở tiểu đình. Nàng mặc áo vàng đào không vướng bụi trần, gương mặt ngọc ngà và chén trà bạch ngọc trong tay tôn lên vẻ đẹp của nhau.

Sở Ly bước vào tiểu đình rồi ngồi xuống đối diện nàng.

Tô Như đặt chén trà bạch ngọc xuống, đôi mắt tuyệt đẹp liếc nhìn hắn:

- Tìm thấy Cố Lập Đồng rồi!

Tuyết Lăng bưng chén trà lên, đứng sau lưng Sở Ly.

Sở Ly uống một ngụm trà:

- Hắn ở đâu vậy?

- Bạch Thạch thành.

- Bạch Thạch thành …

Sở Ly tìm kiếm trong đầu vị trí của nó, trầm ngâm nói:

- Cách xa ngàn dặm, đã đi được nửa đường rồi phải không?

Bạch Thạch thành nằm giữa Sùng Minh thành và Đăng Châu thành, phủ Nhân Quốc Công nằm ở Đăng Châu thành.