Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm

Chương 137: Linh thổ




 "Có người tới?"

Vừa dứt lời, bốn vị Võ Chủ kia cùng nhau nhìn bên ngoài Võ Cung.

Đại Hạ Bắc Vương quá mức hung dữ mạnh mẽ. Dùng Siêu Phàm Cực Cảnh chém đầu Động Thiên.

Đại La Võ Cung giờ tan đàn xẻ nghé, sao còn có người dám tới nơi này?

"Thật sự chẳng thể ngờ, phương phàm thổ Đại Hạ kia còn có thể xuất hiện bậc thiên tài như ngươi", một giọng nói ấm áp truyền đến từ phía xa xa.

Chợt.

Một nam tử tóc hơi bạc đạp không khí tới.

Bộ trường bào trên người thêu một vầng trăng tròn, thoạt nhìn thường thường, lại mang đến cảm giác ung dung quý phái. Hắn ta rơi thẳng vào trong đại điện, mỉm cười nhìn Sở Ninh.

"Động Thiên?"

Sở Ninh nhíu mày.

Phi thiên độn địa, tiêu chí của cường giả Động Thiên cảnh.

Nam tử trước mắt thoạt nhìn chỉ chừng ba mươi tuổi, nhưng nếp nhăn trên da cho thấy đối phương sớm đã không còn trẻ nữa.

"Bái kiến Nhật Nguyệt Lâu "Nguyệt sứ" đại nhân!"

Bốn vị Võ Chủ kia nhận ra người tới, liền vội vàng đứng lên chào hỏi.

Nhật Nguyệt Lâu! Hai mắt Sở Ninh nheo lại.

Hắn từng nghe qua cái tên này.

rị Là một thế lực có vài phần siêu nhiên trên vùng đất Thanh Châu, thần long thấy đầu không thấy đuôi.

"Người Nhật Nguyệt Lâu tới, chẳng lẽ là muốn che chở Đại La?"

"Đáng tiếc Đại La Vũ Triều đã mất".

Sở Ninh buồn bã nói, Hạn Lôi Đao trong lòng bàn tay tản ra linh tính huy hoàng.

"Bắc Vương chớ nên hiểu lầm".

"Nhật Nguyệt Lâu ta chưa từng can thiệp tranh đấu giữa các Thanh Châu đại quốc, chỉ là điều hành công việc của chư quốc Thanh Châu".

Nụ cười của nam tử cứng đờ, sau đó mở miệng nói: "Đại La Võ Chủ vấn đỉnh Động Thiên, Đại La Vũ Triều có tư cách ngưng luyện quốc vận, chuyến này đi, ta đại biểu cho Nhật Nguyệt Lâu đưa ngọc tỷ Linh Quốc".

Bắc Vương này thật là hung tàn, nếu không giải thích thì sợ rằng phải dùng đao với hắn ta mất!

Ngọc tỷ Linh Quốc? Sở Ninh khẽ giật mình. "Bắc Vương đại nhân, trên vùng đất Thanh Châu này có chư quốc cùng tồn tại, nhưng hầu hết đều là phàm thổi.

"Tu giả trong nước thoát khỏi phàm thai, thiên nhân giao cảm mới có thể cảm ứng được thiên địa linh khí".

"Nhưng nếu có thể ngưng luyện quốc vận, để thiên địa linh khí hóa thành can lâm tưới xuống, mặt đất sẽ trở thành linh thổ”.

Thấy Sở Ninh nghỉ hoặc, một vị Võ Chủ ân cần nói: "Trên linh thổ có thể thai nghén ra kỳ trân dị thú, mặc dù †u giả trong bốn cảnh Bể Khổ vẫn không thể hấp thu linh khí, nhưng lại có thể thu hoạch được không ít chỗ tốt, khống chế nước có linh thổ là Thanh Châu đại quốc".

Tâm thần Sở Ninh run lên. Như thế nào là linh thổ?

Thiên Hàng Can Lâm, là thành linh thổ!  

Vì sao Đại Hạ Vũ Triều không có Linh Đan Sư? Đều bởi vì diện tích ngàn quận Đại Hạ Vũ Triều rộng lớn không sinh ra dược liệu đủ năm, khiến đan sư khó mà tích lũy kinh nghiệm.

Vài đan sư có thiên phú đạo thuật xuất sắc không muốn ở lại phàm thổ.

Càng chưa nói đến.

Trong đạo thuật, ngoài luyện đan ra còn có luyện khí và bày trận.

"Ngưng luyện quốc vận là có thể khiến phàm thổ hóa linh?", hô hấp của Sở Ninh dần trở nên dồn dập.

Hắn là Kỳ Lân Tử của Sở tộc, sau lưng còn có mạch tộc nhân Sở Vô Địch.

Hắn là Đại Hạ Bắc Vương, sau lưng có ngàn vạn bá tánh Đại Hạ.

Ngưng luyện Đại Hạ quốc vận, việc đáng làm thì phải làm!

"Không sai".

"Trên vùng đất Thanh Châu này, muốn trở thành đại quốc có hai điều kiện".

"Một, khống chế vùng đất rộng lớn chừng vạn quận". 

"Hai, sản sinh ra một tôn Động Thiên hoặc thiên tài Siêu Phàm Cực Cảnh".

Nguyệt sứ gật đầu đáp. Thật ra, điều kiện thứ nhất không quan trọng.

Bởi vì Động Thiên hoặc Siêu Phàm Cực Cảnh muốn bắt lấy đất đai vạn quận rộng lớn thực sự quá dễ dàng.

Tạcht Tinh mang trong mắt Sở Ninh chợt lóe lên.

Thảo nào Đại La Võ Chủ lại dã tâm bừng bừng, muốn mở mang bờ cõi đến như vậy.

Hóa ra là muốn để Đại La trở thành Thanh Châu đại quốc!

Khóe miệng Sở Ninh hiện lên một nụ cười lạnh, nhìn về phía bốn vị Võ Chủ, khế run Hạn Lôi Đao trong tay.

"Bắc Vương lòng mang đại nghĩa, chúng ta nguyện ý. quy phục, tôn Đại Hạ là Thanh Châu đại quốc!"

Bốn vị Võ Chủ nào còn không rõ, bọn họ vội vàng quỳ xuống, đồng loạt hô to, tràn đầy chính nghĩa.

Bọn họ đều là tay lõi đời, bằng không thì cũng sẽ không sớm bái lạy Đại La.

Lần này tôn Bắc Vương lên đều là thật lòng, 

Một thiên tài bước lên Siêu Phàm Cực Cảnh, tương lai đáng sợ hơn Đại La Võ Chủ nhiều.

"Đúng vậy". Sở Ninh mỉm cười gật đầu.

Những Võ Chủ này dù trước đây ra tay với hẳn, nhưng cuối cùng vẫn không có lỗi lầm lớn.

Giết một thân tu vi Đỉnh Tuyệt Siêu Phàm thì đáng tiếc, còn không bằng quy về mình dùng.

Hắn muốn tái tạo Sở tộc, đang cần người. Bọn họ dám có dị tâm, Sở Ninh hắn chắc chắn sẽ hạ đao!

"Nguyệt sứ".

"Đại La Võ Chủ đã chết, ta cũng không thể để ngươi đi một chuyến tay không, ngọc tỷ Linh Quốc cho ta là được", Sở Ninh duỗi tay ra phía Nguyệt sứ.