Khoảng cách từ khi nhóm Thang Kỳ rơi xuống cùng Quý Vũ Thời một lần nữa mở cửa ra, tối đa chỉ tầm mười giây mà thôi.
Trong khoảng thời gian ngắn như vậy, bọn họ không có khả năng một lần nữa mở cánh cửa khác rời đi, càng không thể nào bỏ lại Quý Vũ Thời rời đi, vậy bọn họ đang ở nơi nào?
Quý Vũ Thời nghĩ tới hình thức nhiệm vụ----- Rubik.
Cậu quan sát căn phòng kia, phát hiện ở giữa không trung căn phòng cũng lơ lửng một quả cầu nhỏ, màu sắc giống với căn phòng của cậu, đều là màu đỏ. Trừ bỏ những thứ này thì phía dưới lỗ hổng có một cây thang màu trắng bạc để thuận lợi cho người bên trên leo xuống. Thang Kỳ cùng Lý Thuần bởi vì không kịp phản ứng nên mới trực tiếp rớt xuống như vậy.
Đi, hay không đi?
Quý Vũ Thời suy nghĩ, sau đó cùng răng cắn chuôi dây kéo của mình ra.
Trên người cậu không có gì cả, càng không có bút, đây là thứ duy nhất có thể dùng để lưu lại ký hiệu. Ngón tay nắm lấy chuôi khóa kéo nho nhỏ, dùng sức khắc chữ bảy ở trên sàn.
Lỡ như có thành viên đội bảy tới căn phòng này sau khi bọn họ rời đi, ít nhất họ cũng biết rằng bọn cậu đã từng ở đây và đã rời đi, không nên ở lại đây lãng phí thời gian.
Sau khi khắc xong, Quý Vũ Thời bỏ chuôi dây kéo vào túi, sau đó vịn thang, từng bước từng bước leo xuống căn phòng mới.
Chân vừa chạm đất liền nghe tít một tiếng.
Ngay sau đó, bức tường bên trái của căn phòng này xuất hiện lỗ tròn cùng cây thang, căn phòng mới này mở ra một cánh cửa.
Có người tới.
Là Thang Kỳ cùng Lý Thuần sao?!
Con ngươi Quý Vũ Thời co rút.
Người đầu tiên xuất hiện ở lỗ tròn là một cô gái.
Chủng tộc Caucasus, tóc vàng mắt xanh, tóc cắt rất ngắn, trên người mặc đồ bó sát hai màu hắc kim xen lẫn. Cô từ trên thang leo xuống, hai ba bước liền nhảy xuống, chiều cao cư nhiên còn cao hơn Quý Vũ Thời một chút, cả người thoạt nhìn đặc biệt soái---- nếu như cô ta không chỉa súng vào mặt Quý Vũ Thời.
Quý Vũ Thời lùi về sau một bước, giơ tay lên.
Sau lưng đối phương còn có một người.
Là một thanh niên đông phương tóc đen, trên người mặc đồng phục giống đội bọn họ, chỉ là kiểu dáng hơi khác một chút. Trên mặt thanh niên có dính vết máu, sợi tóc dính máu bết trên mặt, đã sắp khô.
Thanh niên tóc đen thấy Quý Vũ Thời thì sửng sốt, tựa hồ không nghĩ tới ở đây có người.
"Lục soát người hắn một chút." Cô gái lên tiếng, dùng tiếng Anh.
"Vâng." Thanh niên tóc đen nói.
Đồng phục hai người không đồng bộ, thoạt nhìn không phải đồng đội, thanh niên tóc đen không có vũ khí, vì vậy rõ ràng không thể không nghe theo lệnh cô gái kia.
Thanh niên tóc đen lịch sự nói xin lỗi trước, sau đó mới lục soát một lần từ đầu tới chân Quý Vũ Thời, chỉ lục được một hộp thuốc, một máy Xbox chơi game, ngoài ra chẳng có gì cả.
"Kiểm tra xong, an toàn." Thanh niên tóc đen nói.
Cô gái thu hồi súng, bắt đầu đi lại kiểm tra trong phòng, giống như đang tìm kiếm gì đó.
Quý Vũ Thời thả tay xuống: "Có thể trả đồ lại cho tôi không?"
"A?" Thanh niên tóc đen ngẩng đầu, đối mặt với ánh mắt Quý Vũ Thời.
Đó là một đôi mắt trong suốt rất xinh đẹp, hàng mi thật dài che đi tâm tình trong mắt, phối với gương mặt cực kỳ xuất sắc, vốn phải tạo ra cảm giác kinh diễm mới đúng, thế nhưng lúc này thanh niên tóc đen chỉ cảm thấy lạnh mà thôi.
"Đồ của tôi." Quý Vũ Thời nói lại lần nữa: "Làm phiền cậu trả lại cho tôi."
"À vâng vâng!" Thanh niên tóc đen vội vàng đưa đồ trong tay trả lại cho Quý Vũ Thời, lại áy náy nói: "Xin lỗi! Thật sự ngại quá!"
Quý Vũ Thời cầm lại hộp thuốc cùng máy trò chơi Xbox, theo chứng OCD đặt chúng trở lại vị trí cũ.
"Không có ký hiệu." Cô gái kia đứng cách đó không xa nói: "Chúng ta chưa từng tới phòng này."
Nói xong, cô từ dây đeo rút ra một con dao găm nhỏ gọn, bắt đầu khắc ký hiệu xuống sàn.
Quý Vũ Thời từ xa xa nhìn lại, cô gái kia khắc chữ số 8 La Mã. (VIII)
Bởi vì cấu tạo giống như đúc, người ở trong Rubik rất khó phân rõ mình đang ở nơi nào, ngay cả Quý Vũ Thời cũng không thể thông qua ký ức để phân biệt, huống chi là những người bình thường này. Suy tư của con người vẫn luôn có vài điểm chung, Quý Vũ Thời có thể nhanh chóng nghĩ tới việc lưu lại ký hiệu cho đồng đội, người khác tự nhiên cũng có thể nghĩ tới.
Thanh niên tóc đen nói: "Vừa nãy tôi thấy máy chơi game của cậu, tôi có thấy qua trên mạng, chỉ là trong hiện thực rất khó mua được. Cậu đến từ thời đại nào vậy? Lẽo nào xuyên thời không đã được phát minh sớm như vậy à?"
Quý Vũ Thời cầm lại đồ của mình, biểu tình thả lỏng, không còn quá lạnh như vừa nãy nữa.
Cậu trả lời vấn đề của thanh niên tóc đen: "Phép lịch sự xã giao, khi đặt câu hỏi về người khác, cậu nên tự giới thiệu trước."
Thanh niên tóc đen A một tiếng, vì chuyện soát người vừa nãy mà tự biết đuối lý, không ngừng nói xin lỗi: "Xin lỗi! Là tôi không đúng! Tôi tên là Morita Yu, tới từ công nguyên năm 2140, năm nay vừa trúng tuyển vào Thiên Khung, mới làm thủ hộ giả được ba tháng!"
Vừa nói, Sâm Điền Hữu vừa kéo dây chuyền thân phận trên cổ ra: "Xin chỉ giáo nhiều hơn!"
Trên mặt dây có khắc một hình đơn giản, là ký hiệu của Thiên Khung.
Morita Yu?
Quý Vũ Thời dùng tiếng Nhật nói: "Tôi tên là Quý Vũ Thời, đến từ tinh nguyên 1456."
Đáp lễ lại, Quý Vũ Thời chỉ ký tự trước ngực mình.
Trên đồng phục tác chiến màu đen của cậu chính là số 7, dưới ánh sáng đặc biệt sẽ nhìn thấy ám văn, là thân phận thủ hộ giả.
Hai bên xác nhận thân phận của nhau.
Morita Yu lặp lại: "Tinh nguyên năm 1456."
Nói xong, cậu ta phát hiện một chuyện làm mình kinh ngạc: "Tiền bối, anh biết nói tiếng Nhật à?!"
"Biết." Quý Vũ Thời làm việc ở Thiên Khung ba năm, cũng xứng với tiếng tiền bối này.
Chỉ là, công nguyên năm 2140? Loại kỷ nguyên thế giới này hoàn toàn khác với thế giới của bọn họ, Cho nên vị Morita Yu trước mặt tới từ thời không hoàn toàn khác biệt với cậu.
Trọng điểm của Morita Yu nằm ở chiếc máy chơi game kia: "Tiền bối, thời đại của anh vẫn còn chơi loại máy chơi game này à?"
Ngay cả xuyên thời không cũng đã nắm giữ nhưng lại lưu giữ loại máy chơi game cổ điển này, Morita Yu cảm thấy hướng phát triển khoa học kỹ thuật không tương đồng lắm.
Quý Vũ Thời còn chưa trả lời, cô gái kia đã ngắt lời bọn họ: "Nói tiếng Anh."
Cô quan sát hai người, đặc biệt để tâm chuyện hai người nói chuyện bằng ngôn ngữ mình nghe không hiểu: "Hai người đều biết nói tiếng Anh, vậy dùng tiếng Anh giao lưu mới công bằng."
Hiển nhiên đã hoàn toàn quên đi việc mình vừa chỉa súng về phía Quý Vũ Thời khi nãy, bây giờ lại đòi mọi người đều phải công bằng.
Morita Yu vội vàng nói: "Zoe, vị xuyên việt giả này tới từ tinh nguyên 1456, phương thức kỷ nguyên nghe có vẻ giống cô á, có phải hai người tới từ một thời không không?"
"Năm 1456?" Cô gái nhìn qua Quý Vũ Thời, vẻ mặt khiếp sợ: "Xuyên việt giả 70 năm trước?"
Càng khiếp sợ hơn chính là cô kéo cao ống tay áo của mình.
Chỉ thấy trong lớp da ở cổ tay có ký hiệu Thiên Khung ẩn hiện.
Quý Vũ Thời nhíu nhíu mày.
Cậu đã biết cô gái xuyên việt giả vóc dáng cao lớn Zoe này tới từ tinh nguyên 1526, tới từ 70 năm sau của thời không của cậu.
*
Quả nhiên giống như mọi người trong đội 7 suy đoán, được Thiên Khung toàn thời đại chiêu mộ tới căn bản đều là bắt cóc.
Nó hội tụ các tiểu đội thủ hộ giả đang tiến hành xuyên không làm nhiệm vụ từ các thời không bất đồng, nhét bọn họ vào nhiệm vụ này, không quản bọn họ có nguyện ý hay không, bọn họ phải ở đây không ngừng hướng tới mục tiêu nhiệm vụ, thẳng tới khi có người hoàn thành mới thôi.
Ném lưới ra, trong vô số con cá chọn ra những con ưu tú nhất.
Tư duy máy móc cực kỳ điển hình, lạnh như băng, hoàn toàn không có chút nhân tính nào.
Quý Vũ Thời tạm thời không thể nào hiểu được một chuyện, cậu vốn tưởng nhiệm vụ này tồn tại quan hệ cạnh tranh, như vậy nhất định phải là đồng thời mở nhiệm vụ mới đúng, chính là thời gian ba người tới căn phòng này rõ ràng có điểm khác biệt.
"Tính từ lúc bị cướp tới đây thì tôi tới đã bốn năm tiếng rồi, cũng đã đi qua bốn căn phòng." Morita Yu rất thú vị, lúc nói chuyện thì sử dụng tiếng Anh, nhưng xưng hô với Quý Vũ Thời thì lại sử dụng tiếng Nhật: "Senpai, còn anh?" [tiền bối, đàn anh]
Quý Vũ Thời: "Một giờ lẻ hai mươi ba phút."
Zoe tóc ngắn với nét đẹp nam tính nói: "Tầm một ngày."
Thời gian của Zoe là dài nhất.
Theo lời cô nói, bắt đầu từ khi tới đây, cô đã đi qua tổng cộng 12 phòng. Mà số VIII cô khắc xuống sàn khi nãy là bắt đầu từ khi gặp Morita Yu, tổng động ký hiệu 8 phòng.
Tới đây cả một ngày cư nhiên chỉ đi có 12 phòng?
Xem ra Zoe đã có chút trải nghiệm ở nơi này.
Quý Vũ Thời hỏi Morita Yu: "Trên mặt cậu sao lại có nhiều máu như vậy? Cậu bị thương à?"
Nói tới chuyện này, sắc mặt Morita Yu lập tức tái nhợt hẳn: "Nhiều, nhiều lắm à?! Eo ơi, cứ tưởng là đã lau sạch rồi."
Sắc mặt Zoe ngay từ ban đầu đã rất căng thẳng, lúc này lại càng khó coi hơn.
Morita Yu vừa lau mặt vừa nói: "Không phải máu của tôi, là của người khác."
Sau đó cậu ta kể lại chuyện vừa nãy.
Thì ra lúc nãy bọn họ chỉa súng vào Quý Vũ Thời là có nguyên nhân. Sau khi Morita cùng đội đội bị tách ra, cậu ta không chỉ gặp một mình Zoe, khi đó bên cạnh Zoe còn có một người đồng đội tên là Chuck. Ba người kết bạn đi chung, lúc đi vào một căn phòng thì gặp một xuyên việt giả khác.
Xuyên việt giả này đã tới đây hai ngày rồi, thoạt nhìn cực kỳ uể oải.
Ở trong căn phòng mới này, đối mặt với việc lựa chọn sáu phương hướng, xuyên việt giả kia đề nghị bọn họ chọn hướng ngay trước mặt, vừa rồi đồng đội bỏ hắn lại tiến vào đó, hắn muốn đuổi theo đồng đội mình.
Chuck bước lên thang trước, Morita Yu theo phía sau, thế nhưng khi Chuck ló người vào căn phòng đó thì thảm kịch nháy mắt xảy ra, nửa người trên của anh ta bị xoắn nát ngay lập tức, máu tươi cùng nội tạng văng tung tóe đầy mặt và cổ Morita Yu, cậu ta sợ tới mức suýt chút nữa đã bật khóc thành tiếng.
Zoe nhảy xuống khỏi cây thang thì phát hiện xuyên việt giả ra đề nghị kia đã nhanh chóng chui vào một cánh cửa khác----- rất có thể hắn biết quy luật nào đó nhưng không thể xác định là nên chọn cánh cửa nào, thẳng đến khi bọn họ tới, hắn liền bắt bọn họ làm vật thí nghiệm, mà Chuck thì trở thành vật hi sinh.
Một màn đẫm máu bi thảm, cho dù Quý Vũ Thời đã gặp qua không ít nhưng nghe tới đây vẫn nhịn không được kinh hãi.
Cậu cố gắng bỏ qua một bên không liên tưởng tới những hình ảnh đó, chờ cảm xúc của Zoe khá hơn một chút, cậu mới mở miệng hỏi: "Như vậy, căn phòng đó có gì khác biệt?"
"Quả cầu trong phòng đó là màu vàng." Morita Yu nói: "Bọn tôi theo dấu vết của tên hung thủ kia chạy vào một căn phòng khác, phát hiện quả cầu bên phòng đó chính là màu đỏ. Vừa vặn cả đường bọn tôi đi tới đây đều là phòng màu đỏ. Tôi cảm thấy, có khi nào căn phòng có màu sắc tương đồng sẽ an toàn không? Chính là căn phòng phát sinh ra thảm án kia còn tới bốn cánh cửa cần kiểm chứng. Nhưng mà cho dù quay ngược trở lại hướng mình đã đi cũng không nhất định gặp được căn phòng cũ."
Thì ra là vậy, vì vậy bọn họ mới bắt đầu làm ký hiệu.
"Như vậy có thể kết luận..." Quý Vũ Thời suy nghĩ một chút rồi nói: "Giống như khối Rubik có sáu loại màu sắc, trong những căn phòng này có quả cầu có sáu loại màu sắc khác nhau. Giả dụ có một người đi qua một căn phòng có màu sắc khống nhau và một phòng có màu sắc khác nhau. Màu sắc khác nhau sẽ gặp chuyện, mà màu sắc giống nhau sẽ không gặp chuyện, chỉ nhiêu đây manh mối chưa đủ để có suy đoán màu sắc tương đồng sẽ an toàn, hơn nữa còn có tới sáu loại màu sắc. Nếu gặp phải tình huống như vừa nãy thì sẽ có người bắt đầu suy đoán. Như vậy lúc hắn có suy đoán này cùng chờ bọn cậu tới giúp hắn kiểm chứng, có khả năng hắn đã xem qua hoặc đi qua bốn căn phòng."2
Hai người lập tức nhìn về phía Quý Vũ Thời, tựa hồ cảm thấy cực kỳ kinh ngạc với suy nghĩ cực kỳ logich cùng nhanh chóng của cậu.
Quý Vũ Thời có chút trầm mặc.
Những phân tích này chưa đủ để giúp đối thủ nắm giữ mấu chốt hoàn thành nhiệm vụ, thực tế cậu cũng không có manh mối, không sợ bị người ta nhanh chân tới trước.
Cậu chỉ hơi ngoài ý muốn là trong lúc vô tình, cậu đã trở thành một người không còn khép kín với thế giới bên ngoài nữa rồi.
Cậu tiếp tục hỏi: "Tiểu đội hai người có bao nhiêu người?"
Morita Yu: "Bốn."
Zoe lau mặt: "Cộng cả Chuck, là sáu."
Quý Vũ Thời: "Trên đường có gặp các đội khác không?"
Hai người đều nói là không.
"Tiểu đội bọn tôi có bảy thành viên." Quý Vũ Thời nói: "Lấy con số trung bình, giả thuyết tiểu đội của xuyên việt giả kia có 5 người, tổn hại không biết, tạm thời coi như tất cả bọn họ đều sống sót, như vậy lúc này có khả năng là có 21 xuyên việt giả cùng hoạt động. Căn cứ vào ba người chúng ta, tính cả căn phòng mà xuyên việt giả kia đã đi qua, giả thuyết nơi này có 21 phòng. Lại dùng phép tính đơn giản nhất, giả thuyết 21 căn phòng này xếp thành đường thẳng song song nhau, dùng sáu mặt để tính toán.... trừ bỏ mặt liên tiếp thì còn 86 phòng. Nhưng chúng ta lại từ hướng khác nhau tới phòng này, sau khi bị lạc đồng đội vẫn chưa gặp lại, căn phòng tựa hồ còn có thể di động, tôi cảm thấy con số phòng thật sự có khả năng không chỉ là con số này."
Ở nơi này, khả năng gặp lại đồng đội một lần nữa lớn bao nhiêu?
Quý Vũ Thời không biết.
Morita Yu bị Quý Vũ Thời làm cho kinh hãi.
Biết nhiều ngoại ngữ, biết phân tích, người thông minh lại có năng lực siêu phàm như vậy nhất định không đơn giản.
"Cái kia...." Morita Yu hỏi: "Senpai, anh mạnh như vậy, nhất định là đội trưởng đúng không?"
Quý Vũ Thời nhìn qua, con ngươi bình tĩnh không hề dao động, chỉ thản nhiên nói: "Không, đội trưởng của đội... là một người mạnh hơn tôi."+
[end 62]