Lý Kỳ tức giận chỉ về phía Cao Nha Nội nói:
- Ngươi hỏi họ đi!
Phàn Thiếu Bạch thấy hắn đi cùng Cao Nha Nội, cũng không cần hỏi, liền nói:
- Đi thôi, đi thôi, mau vào trong đi, mọi người đều tới rồi, đang chờ một mình ngài đấy.
- Thật sao? Kỳ thực các ngươi không cần phải chờ ta, ta rất tùy tiện.
Lý Kỳ ngượng ngùng nói.
- Ngài là bình phán, nếu ngài chưa tới, sao mà so tài được chứ?
- Điều này cũng đúng.
Cao Nha Nội bỗng nói:
- Thiếu Bạch, Tống tẩu có tới không?
Phàn Thiếu Bạch tức giận nói:
- Có liên quan gì tới ngươi?
Cao Nha Nội cười ha hả nói:
- Ta chỉ là hỏi thế thôi, ngươi căng thẳng như thế làm gì? Chớ không phải là ….
Phàn Thiếu Bạch lườm y một cái, trong lòng tức giận, hôm nay cũng không muốn quan tâm tới thứ ngươi.
- Nhìn xem, Lý Sư Phó tới rồi, hắn cũng tới tỷ thí sao?
- Sao có thể chứ, người ta có lẽ là Trù Vương thắng trong tứ quốc yến, sao lại chạy tới đây tỷ thí với hai người phụ nữ chứ? Ta nghe nói hắn là tới để bình phẩm đấy.
- Vậy thì thật là đáng tiếc. Ta lâu rồi không ăn thức ăn của Lý Sư Phó làm, nhìn thôi cũng được, ôi.
……..
Người bên trong thấy Lý Kỳ tới, lần lượt mồm năm miệng mười.
Mấy người dưới sự dẫn dắt của Phàn Thiếu Bạch đã tới khoảng đất trống lớn nhất trong đó, cũng chính là nơi lần đầu Lý Kỳ cùng Tả Bá Thanh gặp mặt.
Lúc này ở đây đã đặt hàng rào bảo vệ, để lại một khoảng đất tròn, còn có hơn 20 bảo vệ, hai bên trái phải đều cắm hàng rào gỗ. Bên trong hàng rào gỗ là gì? Điều đó không quan trọng, mà quan trọng là phía trên hàng rào gỗ cắm lá cờ hai mặt. Phía trên lá cờ viết Phàn Lâu và Kim Lâu, quảng cáo một cách trắng trợn. Mà phía dưới gốc cây đó đặt 40 chiếc ghế dài, xếp thành bốn hàng ngay ngắn. Phía trên người ngồi trật cứng. Bên ngoài lại có nhiều người, dày đặc, nhìn mà thấy khiếp sợ. Mấy người Lý Kỳ cũng là lão đại, ngoài cộng thêm một trận chửi của Cao Nha Nội ra, mới thuận lợi đi vào.
Oa! Làm lớn thế này sao? Phô trương thế này, rốt cuộc các ngươi là đang tỷ thí tài nghệ nấu ăn, hay là thể hiện? Lý Kỳ lau miệng, thể hiện vô cùng khinh thường. Rõ ràng, Trương Xuân Nhi, Phàn Thiếu Bạch là nhân cơ hội này để tuyên truyền cho Kim Lâu và Phàn Lạc.
- Lý Sư Phó tới rồi.
- Lý Sư Phó.
………
Lý Kỳ định thần lại, chỉ thấy tất cả ngồi trên ghế đầu là thương nhân, không có ngoại lệ, hơn nữa đều là người quen. Các ông chủ tửu lầu Hồng Bát Kim, Chu Thanh, Tề Phong. Có thể nói các doanh nghiệp số 1 số 2 của Đông Kinh đều tới, ở thương giới có thể nói là minh tinh phẫu thuật chỉnh hình. Hắn liền lên tiếng:
- Ơ, các ông đều tới góp vui, ồ không, tới đây xem tỷ thí.
Hà Cửu Thúc cười ha hả nói:
- Dù sao chúng ta bây giờ cũng đều không có việc làm, nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, chi bằng tới xem náo nhiệt.
Tề Phong gật đầu nói:
- Cuộc thi nữ đầu bếp đầu tiên này của Đông Kinh rốt cuộc là rơi vào nhà nào? Tranh luận lâu như vậy, hôm nay cuối cùng đã được công bố rồi. Tề mỗ không muốn bỏ qua.
Hồng Bát Kim cười ha hả nói:
- Không biết Lý Sư Phó xem trọng ai?
Lý Kỳ tức giận nói:
- Bát Kim Thúc, người nói quá rồi, vừa mới tới đã hạ ta rồi, ta không thể bằng thúc được.
Cao Nha Nội lại nói:
- Chắc chắn là Tống tẩu.
Nói xong y liền vẫy tay về phía Tống tẩu phía sau, giống như là rất quen thuộc.
Vị Tống tẩu này là một người rất biết bổn phận, khẽ gật đầu.
Mọi ngượi lại lắc đầu.
Lúc này, Trương Xuân Nhi bỗng bước tới, cười nói:
- Hôm nay vất vả Lý Sư Phó rồi.
Lý Kỳ cười nói:
- Khách khí, khách khí rồi. Ta mang miệng tới cũng không vất vả gì.
Nói xong, hắn liền cười nói:
- Nhưng sự phô trương này thực không nhỏ đâu! Ta thấy hơi lộ liễu, còn không bằng tỷ thí trong phòng. Dù sao nhiều người như vậy ở đây, người nhiều nhiều miệng, e là ảnh hưởng tới hai vị.
Hồng Bát Kim nhỏ giọng nói:
- Chúng ta chính là cố ý chọn chỗ này.
Lý Kỳ ồ lên một tiếng, nói:
- Chớ không phải đây là có chú ý gì sao?
Hồng Bát Kim quay sang Trương Xuân Nhi nói:
- Chủ ý này là của Trương nương tử, vẫn là cô ấy nói cho người thì hay hơn.
Lý Kỳ chuyển ánh mắt nghi ngờ sang phía Trương Xuân Nhi.
Trương Xuân Nhi cười nói:
- Ta cho rằng nhiều người tới xem như vậy mới không thể có người rảnh rỗi tới làm phiền.
Lý Kỳ sửng sốt, liền hiểu ra vấn đề. Hơn trăm người ở đây như vậy, những sỹ phu đó sao có thể chạy tới cầu cứu những thương nhân này. Chuyện mất mặt như vậy, sỹ phu quyết không thể làm. Nhưng Lý Kỳ lại cho rằng hôm nay kim này không châm tới thịt. Nếu cuộc tỷ thí này muộn thêm nửa tháng nữa, dù ngươi bố trí trong phòng, những sỹ phu đó cũng tới. Hắn liền cười nói:
- Ta hiểu rồi, Trương nương tử thực là tài trí hơn người.
Trương Xuân Nhi vuốt cằm khiêm tốn nói:
- Đâu có đâu có, Lý Sư Phó quá khen rồi.
Cổ Đạt bỗng nhiên đi tới, nói:
- Đông chủ, thời gian không còn bao lâu nữa.
Trương Xuân Nhi gật đầu, nói với Lý Kỳ:
- Vậy mới Lý Sư Phó kiểm tra lại dụng cụ nhà bếp một chút. Còn nữa, quy tắc của cuộc thi này chắc là do Lý Sư Phó nói rõ cho công bằng.
Kỳ thực từ mấy ngày trước, Lý Kỳ đã nói rõ quy tắc cuộc thi cho hai bên rồi, chẳng qua là gọi người tới truyền lời.
- Nên chứ, nên chứ.
Những quan khách lần lượt ngồi vào chỗ. Trước tiên Lý Kỳ đi một vòng quanh hai hàng rào nhỏ, kiểm tra một lượt, không phát hiện thấy vấn đề gì, sau đó liền tới khu giữa. Trước tiên là đè hai tay xuống, để mọi người yên tĩnh trở lại, chờ tới khi mọi người đã im lặng rồi, hắn mới chắp tay chào xung quanh, nói vài câu:
- Tin chắc các vị cũng đều biết, Túy Tiên Cư của chúng tôi gần đây đều làm đồ chay. Vì sao? Bởi vì tại hạ gần đây gặp nhiều bất lợi, ở nhà cầu thần phù hộ, vì vậy ăn chay để tỏ lòng thành tâm.
Lời này nói ra, bỗng khiến cho vô số ánh mắt khinh bỉ nhìn lên. Việc này ngươi cũng có thể lôi cả Túy Tiên Cư vào, thật là quá vô sỉ.
Các ngươi thì hiểu cái gì chứ? Bố mày tới bình phẩm, lại không thu tiền, làm quảng cáo cũng không được sao. Nếu ai không hài lòng, ta lập tức đi ngay. Da mặt Lý Kỳ dày đều có thể phản xạ được. bỗng chuyển ý nói:
- Nhưng, hôm nay Đông Kinh chúng ta tổ chức cuộc thi nữ đầu bếp đầu tiên, mà hai bên tỷ thỉ đều là đầu bếp hàng đầu Đại Tống ta. Tống tẩu của Phàn Lâu và Trương nương tử của Kim Lâu. Danh hiệu của hai vị e là Phật tổ đến đây ta cũng phải phá giới tới đây. Đó là một nguyên tắc cơ bản nhất của đầu bếp, ở đâu có đồ ăn ngon thì tới đó. Nhưng, trước tiên ta phải nói rõ, ta chỉ phá giới ngày hôm nay, Túy Tiên Cư chỉ bán đồ ăn chay. Mọi người cũng không ngại tới nếm thử, để thanh lọc tràng vị, tiêu ít tiền nhất, ăn thức ăn có lợi cho cơ thể nhất, sao lại không làm chứ.
Lại là những ánh mắt khinh bỉ, nhưng đồng thời cũng kèm theo một trận cười lớn.
Lý Kỳ không thèm để ý tới, tiếp tục nói:
- Được rồi, sau đây tôi sẽ nói quy tắc của cuộc thi này. Do vì Trương nương tử và Tống tẩu đều là đầu bếp của tửu lầu, mọi người đều biết, nguyên liệu thường dùng nhất trong tửu lầu không phải chính là gà, vịt, lợn, dê, cá. Cho nên, hai bên thi đấu lần này chỉ dùng năm loại nguyên liệu chính này. Người vi phạm xem như là thua, hạn định trong vòng một canh giờ. Tôi nói xong rồi, có thể bắt đầu.
Kết cục này cũng quá là đột ngột. Rốt cuộc người là lên nói về quy tắc hay là quảng cáo?