Lý Kỳ là một nam nhân nói là làm, nói một tháng không ra khỏi cửa, thì một tháng không ra khỏi cửa, an tâm ở nhà với Quý Hồng Nô, ngẫu nhiên bị Phong Nghi Nô chộp lấy bắt đánh mạt chược vài vòng, mặc dù hắn không thích đánh mạt chược cho lắm, nhưng đối mặt với ba vị đại mỹ nữ nhất đẳng Phong Nghi Nô, Lý Sư Sư, Tần phu nhân, lại đánh mạt chược nha, quả thực là hạnh phúc mà, thế cho nên, mỗi lần hắn thua liền mượn tiền Tần phu nhân gỡ vốn, có thể nói là tình trường đắc ý, đổ trường thất ý mà!
Đương nhiên, Lý Kỳ không phải chỉ trầm mê trong nữ sắc, hắn còn phải kiếm tiền nuôi gia đình, bây giờ mỗi buổi chiều có thể thấy dáng vẻ bận rộn của hắn ở Ngự Tửu Phường hoặc hầm băng.
Dĩ nhiên, hắn đang ủ rượu.Phải biết hắn đã nói với người khác, nói sắp xuất hiện một loại rượu Thiên Hạ Vô Song. Cái này có thể nâng khẩu vị của mọi người lên một tầm mới, cũng truyền đến phố to ngõ nhỏ đều nghe thấy, thậm chí cả triều đình Tây Hạ cũng biết, nếu đến lúc đó không có hàng, vậy một đời anh danh của hắn sẽ bị hủy tại đây rồi.
Thấm thoát đã mấy ngày, buổi tối một ngày, Lý Kỳ gọi Tửu quỷ, Mã Kiều cùng với Tiểu Lục tử vào Ngự Tửu Phường.
Tửu quỷ bước vào Ngự Tửu Phường, cả người đều say, vẻ mặt say mê nha, liếm đến khô cả môi, nuốt nước miếng nói:
- Lý sư phó, ngài gọi ta tới đây có gì phân phó, Tửu quỷ ta không có bản lĩnh gì, mấy chuyện nhảy nhảy nâng nâng không thành vấn đề, chỉ cầnchỉ cần có thể cho ta uống rượu là được?Lý Kỳ ha hả nói:
- Tửu quỷ, lão nói xem Lý Kỳ ta làm người thế nào?
Mã Kiều thản nhiên nói:
- Vô gian bất thương.
Y vô cùng hiểu Lý Kỳ, mỗi khi Lý Kỳ mỉm cười, y lại bắt đầu chú ý cẩn thận hơn.
Lý Kỳ kìm lại xung động muốn đập bẹp Mã Kiều, nói:
- Ta không hỏi ngươi.
Mã Kiều nói:
- Ta cũng không phải trả lời ngài, ta đang nói với Tửu quỷ.Hức. Thằng nhãi này quá đáng ghét. Lý Kỳ hít sâu một hơi, nói:
- Tửu quỷ, lão tự mình nói, đừng bị những người nhàn rỗi quấy nhiễu suy nghĩ của lão.
Tửu quỷ khác với Mã Kiều, ha hả nói:
- Vậy đương nhiên không có gì để nói rồi, phóng khoáng.
Sư phụ chính là sư phụ, cảnh giới dù sao cũng cao hơn đồ đệ một bậc nha! Lý Kỳ ha ha nói:
- Có những lời này của lão, chứng minh hôm nay ta gọi lão tới là một lựa chọn vô cùng chính xác.
Tửu quỷ ồ một tiếng, nói:
- Nói vậy là sao?Lý Kỳ ha hả nói:
- Lão có biết hôm nay ta gọi lão tới có chuyện gì không?
Tửu quỷ lòng đầy hiếu kỳ nói:
- Chuyện gì?
- Thử rượu!
- Thử rượu?
Tửu quỷ hít ngược khí lạnh một hơi, hai mắt vẫn bị vây trong trạng thái mê ly bỗng nhiên sáng rực lên.
Lý Kỳ gật đầu nói:- Tin rằng các ngươi đều biết, nhiều ngày nay ta vẫn đang nghiên cứu tạo ra một loại Thiên Hạ Vô Song mới, bây giờ đã nghiên cứu chế tạo thành công, vì thế gọi các ngươi đến thưởng thức một chút.
Tửu quỷ hưng phấn nói:
- Bộ soái, ngài thật sự là anh minh thần võ, không phải Tửu quỷ ta khoác lác, việc này ngoại trừ ta ra, không ai có thể đảm nhận được.
Mã Kiều nghe xong, cực kỳ không hài lòng, lão không biết xấu hổ sao mà nói ra câu này, nếu bàn về rượu, mười Tửu quỷ lão cũng không phải là đối thủ của ta đâu! Hừ nhẹ nói:
- Cá mè một lứa.
Lý Kỳ làm không có nghe thấy, gật đầu nói:- Tửu quỷ, lão đây đúng là không phải khoác lác, chuyện này ta vẫn luôn nghĩ như vậy, trong thiên hạ, người hiểu rượu, duy chỉ tửu quân và Lý Kỳ mà thôi.
Tửu quân? Thật dễ nghe quá nha. Tửu quỷ nghe được như mở cờ trong bụng nha, cảm động không ngừng, hận không thể lấy thân báo đáp.
Nhưng Mã Kiều nghe được lại dựng cả tóc gáy, Lý Kỳ đã nói những lời này rồi, lát nữa Tửu quỷ phải đền bao nhiêu tội nha.
Ngô Tiểu Lục bỗng nhiên nói:
- Lý ca, đệ nhớ rõ câu này lấy từ nấu rượu luận anh hùng gì đó. Hình như là nói như vậy, duy có sứ quân và Tào Tháo mà thôi.
Lý Kỳ tức giận hừ nói:- Tào Tháo? Lục tử, đệ sao lại thô lỗ như vậy, nói ra lời thô tục, không văn hóa thì đứng sang một bên.
Đây không phải là huynh nói sao? Ngô Tiểu Lục không dám phản bác, ồ một tiếng, ủy khuất đứng một bên.
Lý Kỳ duỗi tay ra, nói:
- Mời.
- Mời.
Tửu quỷ thụ sủng nhược kinh nói.
Bốn người đi vào phòng nhỏ trong Ngự Tửu Phường, vừa vào thì hương thơmxông lên mũi. Chỉ thấy trên bàn dài bày biện bốn món ăn tinh xảo đặc sắc, một món cá trích nấu màu vàng kim, một món cật nấu cay bóng nhẫy dầu, một món cá miếng tươi ngon trắng như ngọc, còn có một món canh ba màu tươi ngon, ba món ăn một món canh, phối hợp hoàn mỹ, mãi không lỗi thời.
Chỉ nhìn vẻ mặt của ba người, thì biết bốn món ăn này không nghi ngờ gì là tự tay Lý Kỳ làm ra.
Mã Kiều tỉnh ngộ lại, bất giác lau mồ hôi một phen, trong mắt y bốn món ăn này chính là bốn món độc dược nha, Lý Kỳ tự mình xuống bếp nấu cho bọn họ ăn, rất khó để người ta tin tưởng, càng nghĩ càng cảm thấy đáng sợ.
Lý Kỳ ha hả nói:
- Ngồi đi, ngồi đi, đồ ăn nguội lạnh thì không thể ăn rồi.Hắn vừa dứt lời, Tửu quỷ và Ngô Tiểu Lục liền ngồi ngay xuống.
Lý Kỳ liếc mắt thấy Mã Kiều còn đứng, cười nói:
- Mã Kiều, dường như ngươi không đói bụng lắm, vậy cứ đứng một bên đi.
Mã Kiều vừa nghe, cảm thấy đây là sự sỉ nhục của Lý Kỳ đối với y, nghĩ thầm, Mã Kiều ta há là hạng người nhát gan ư, ngồi thì ngồi, y không nói tiếng nào liền ngồi xuống.
Lý Kỳ cười, nói với thợ rượu bên cạnh:
- Đưa rượu lên.
- DạChỉ thấy vài người hầu đi đến, trong mấy người đó, ngoại trừ một người đang cầm vò rượu bằng sứ ra, trong tay mỗi người còn lại đều đang cầm một thùng gỗ, trong đó có người đang cầm một thùng gỗ nhỏ đi đến, thùng gỗ nhỏ này lại không giống với thùng gỗ bình thường, tuy rằng dung tích không lớn, nhưng đều dùng miếng sắt cố định, hoàn toàn bịt kín.
Những người hầu kia đến bên cạnh Tửu quỷ và Tiểu Lục Tử, buông hai thùng gỗ nhỏ xuống, còn về phần Mã Kiều, chỉ là một vò rượu nhỏ.
Cái này lạ quá nha? Mã Kiều kinh ngạc nói:
- Bộ soái, vì sao ta không giống với bọn họ nha?
Lý Kỳ gọn gàng dứt khoát nói:
- Vừa rồi ngươi không nghe ta nói sao, ta gọi bọn họ tới thử rượu, trong đókhông bao gồm ngươi.
- Đây là vì sao?
Lý Kỳ mỉm cười một tiếng, nói:
- Bởi vì ngươi không hiểu rượu.
- Ta không hiểu rượu?
Mã Kiều lúc này giận dữ, tranh luận theo lý nói:
- Bộ soái, ngài cũng không phải không biết, Mã Kiều ta chưa từng uống say.
Lý Kỳ cười nói:
- Chính bởi vì ngươi chưa từng uống say, cho nên ngươi mới không hiểu rượu. Rượu là thứ gì đây, vừa có thể giải sầu, lại có thể trợ hứng, nhưng điều kiện tiênquyết chính là phải có phản ứng, ngươi uống rượu giống như ngươi uống nước, nào biết chỗ hay của rượu, một khi đã như vậy, ta gọi ngươi tới thử rượu không phải lãng phí rượu của ta sao?
Tửu quỷ cười ha hả nói:
- Hay, thật là hay, lời này của Bộ Soái chính là lời trong lòng ta, ta vẫn luôn cho rằng như vậy, cách uống giống như Tiều Kiều, quả thực chính là uổng phí của trời.
Mã Kiều bị tổn thương. Y rất muốn phản bác, nhưng y cũng hiểu mình nói không lại Lý Kỳ, là đen là trắng, đều do Lý Kỳ định đoạt, tức giận nói:
- Vậy ngài gọi ta đến làm chi?
Lý Kỳ ha hả nói:
- Bồi rượu. Đây là ưu thế duy nhất của ngươi- Ha ha.
Tửu quỷ nhất thời cười ha ha, rốt cục lão có thể hãnh diện trên bàn rượu rồi, quan trọng nhất là, ngồi đối diện là Mã Kiều ngàn chén không ngã.
Trái tim Mã Kiều tan nát rồi.