Đặc biệt là tên Chu Hoa đó, nước miếng sắp chảy xuống đất rồi. Hai tay khoanh lại, nhìn giống như là muốn lao tới cướp vậy.
Dù sao Thái Kinh tuổi tác cũng đã cao rồi, mặc dù răng lợi vẫn còn rất tốt. Nhưng vẫn không thể còn được như trước đây nữa. Đại tràng này có thể nói là cấm kỵ của lão. Cho nên khi lão cắn, có lẽ là không đủ lực, đã khiến cho đại tràng này bị vỡ nát ra, không khỏi trợn trừng hai mắt lên, cảm thấy có chút kinh ngạc. Lát sau, chỉ cảm thấy đại tràng này mềm mà lại thơm ngon. Thức ăn vẫn còn trong miệng, lão thật sự là không thể kìm nổi khen ngon.
- Ngon!
Đã có người nói ra khỏi miệng từ “ngon” này, người nói ra chính là Trịnh Dật.
- Món Cửu chuyển Kim Đan này thật sự có thể gọi là ngũ vị chua, ngọt, thơm, mềm, mặn đầy đủ. Mùi vị cũng thật là độc đáo.
Những người trong đội bình phẩm còn lại cũng lần lượt gật đầu. Món Cửu chuyển Kim Đan này nói ngọt là mặn, nói mặn là chua, nói chua là cay, không thể nói rõ được cảm xúc. E là chỉ có lưỡi của Hoàng đế mới có thể nếm rõ được hương vị trong đó. Đây thật sự là một món ngon mang lại cảm giác thách chiến đấy!
Tả Bá Thanh mỉn cười nói:
- Tam ti sứ nói không sai, tuyệt vời nhất chính là bên trong dùng dầu dạ dày chiên giòn làm nhân, một vàng một đỏ, một trong một ngoài. Chất bên ngoài mềm như vậy, mà bên trong lại cảm giác giòn trơn, hương vị cũng rất vừa miệng. Hơn nữa vị canh đậm đà, cộng thêm hương vị món ăn này thanh mát. Tổng cộng có chín loại hương vị. Không chỉ như vậy, đại tràng này cuộn lại thành 8 tầng, lại cộng thêm bên trong lại giòn tan, tổng cộng có 9 lớp. Cửu chuyển Kim Đan quả đúng là hoàn toàn xứng đáng.
Trương Xuân Nhi nói:
- Không hổ là Tả tổng quản, vừa nhìn đã có thể đoán ra được điều kỳ diệu trong món ăn này rồi. Trương Xuân Nhi thật sự khâm phục vạn lần.
- Đâu có, đâu có.
Thái Kinh ăn xong sau cùng. Món ăn này vừa ăn xong đã thật sự không kiềm chế được liền nói:
- Càng quý chính là đại tràng này khong bị dính răng. Có thể thấy được chín rất nhừ, nhưng lại không thể quá nhừ, tránh bị biến hình. Điều này đối với yêu cầu khi nấu cũng rất cao. Tất cả đều hầm cách thủy. Ha ha, tài nghệ nấu bếp của Trương Nương Tử thật sự đã đạt lên tới cảnh giới xuất thần nhập hóa rồi.
Nên nhớ món đại tràng này ở thời đại này chưa có người ăn. Đặc biệt là nhà giàu, hầu như đều không ăn. Có thể làm ra món ăn từ nguyên liệu bình thường như vậy, làm được hương vị ngon như vậy, chắc chắn là cũng đã có bản lĩnh lớn rồi!
Mấy vị bình phẩm là ngươi một câu, ta một câu, cứ thế lần lượt được nói ra. Nhưng họ không có chú ý tới những quan khách vẫn chưa được ăn đó phía sau, nước miếng cũng đã sắp trào ra rồi.
Trương Xuân Nhi vuốt cằm cảm ơn.
Trịnh Dật bỗng nói:
- Khi ta ở Hàng Châu, người dân ở đó cũng thích dùng đại tràng này làm món ăn. Ta cũng đã ăn nhiều rồi, nhưng chưa có ai có thể khử được hoàn toàn mùi lạ của bản thân đại tràng. Nhưng đại tràng của Trương Nương Tử ngươi làm lại không có chút mùi nào, có thể cho biết được không?
Trương Xuân Nhi nói:
- Đương nhiên có thể rồi. Điều này kỳ thực rất đơn giản. Ta chỉ là cho thêm chút đậu khấu, đậu đũa, hồi hương vào khử đi mùi lạ của đại tràng.
Trịnh Dật gật đầu nói:
- Hóa ra là như vậy. Những hương liệu này người dân bên phía Hàng Châu rất ít khi dùng tới.
Tả Bá Thanh nói:
- Cho dù như vậy, ta thấy món ăn này trình tự nhất định là vô cùng phức tạp. Nếu không, rất khó có thể làm ra được hương vị ngon như vậy.
Trương Xuân Nhi liền nói:
- Món Cửu chuyển Kim Đan này tổng cộng cần có bảy bảy bốn mươi chín công đoạn.
Làm một đại tràng, cần nhiều công đoạn như vậy, đây là cho người ăn sao?
Không ít người nghe mà thầm tặc lưỡi.
Cao Cầu bỗng lên tiếng:
- Kỳ thực tuyệt vời nhất không gì qua khoảnh khắc vừa mới mở nắp lò đan ra. Thật sự quá là kỳ diệu, ngươi làm thế nào thế?
Về phương diện hương vị, đám người Tả Bá Thanh đã nói tương đối rồi. Y là mặc cảm không bằng, nhưng là chủ yếu bình phán, nói chúng nói một câu thôi. Không thể không nói chỉ số cảm xúc về phương diện này của Cầu ca quả thật rất tốt. Câu hỏi này của y cũng đã hói ra được tất cả thắc mắc của mọi người.
Kỳ thực câu hỏi này vẫn luôn ở trong lòng mọi người, chỉ có điều vừa rồi bị hương vị ngon che khuất mất. Tất cả bỗng chốc trở lên im lặng, ánh mắt dồn về phía Trương Xuân Nhi.
Trương Xuân Nhi cũng hưởng thụ thời khắc này. Cô mất nhiều công phu như vậy, chính là hy vọng có thể đạt được phản ứng này. Cô liền nói:
- Kỳ thực trình tự này có thể nói là bốn mươi chính công đoạn, rất đơn giản. Ta chẳng qua là trước tiên dùng ruột cắt thành từng đường nhỏ, xuyên qua Kim Đan, cố định hai đầu trong lò đan. Do vì tràng có tính dai, không dễ bị cắt đứt, cho nên ta đã cắt chúng rất nhỏ, nhỏ như sợi tóc. Ngoài ra đối với độ dài của tràng cũng đã được nghiên cứu. Sau đó cho canh vào trong lò đan, dùng lửa lớn cho canh này nóng lên. “Kim Đan” trong canh sẽ nổi lên. Nhưng do vì sự cố định của tràng, cho nên khi bắt đầu, còn có thể giữ được “Kim Đan”. Nhưng chờ cho tới khi canh đã sôi hoàn toàn, tràng sẽ không thể duy trì được nữa mà bị đứt ra. Kỳ thực mọi người nhìn thấy chính là khoảnh khắc tràng bị đứt đoạn ra.
Mặc dù đáp án đã được phá giải rồi. Nhưng mọi người tự thấy thế là đủ rồi. Cấu tứ kỳ diệu này, thật sự không phải người bình thường có thể nghĩ ra được.
Tả Bá Thanh nói:
- Có thể tính toán giờ giấc chính xác như vậy, chắc chắn Trương Nương Tử đã phải thí nghiệm rất nhiều lần rồi.
Trương Xuân Nhi mỉm cười gật đầu.
Đây rõ ràng cô không học qua công thức sức nổi gì đó rồi, chắc chắn đều là rút ra từ thực tiễn. Về chiều rộng, chiều dài của tràng, nhiệt độ và lượng nước, rốt cuộc phải cần lò luyện đan lớn thế nào mới đủ xuất hiện được hiệu quả như vậy? Hơn nữa chính là trọng lượng của Kim Đan. Tất cả những điều này đều phải được thực nghiệm nhiều lần. Đặc biệt là thời gian phải xác định chính xác trong mấy giây, phải vừa đúng.
Trương Xuân Nhi cũng là một kẻ tài cao gan lớn. Nếu điều này đổi thành đầu bếp khác làm, e là ngươi có nói cho hắn ta biết cách làm, hắn ta cũng chưa chắc đã dám dùng loại đại tràng này để làm. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu ngươi không làm như vậy, vậy thì sao ngươi có thể thắng được Kim Đao Trù Vương chứ!
Vì vậy có thể thấy, kỳ thực hành nghề có cái gọi là quý tiện, chỉ cần ngươi làm tốt là có thể khiến cho đám nhân sỹ đó thán phục. Nhưng ngươi cần phải dốc toàn bộ tâm sức, không sợ vất vả, ngươi mới có thể đứng được ở đỉnh kim tự tháp này. Nếu không, dù ngươi có bao nhiêu thiên phú, cũng không được. Bởi vì ngươi căn bản không có cơ hội phát hiện ra tài năng của mình.
Rõ ràng món Cửu chuyển Kim Đan của Trương Xuân Nhi đã giành được thành công bất ngờ. Màu sắc và hương vị đều có thể nói là không có kẽ hở, rất khó tin còn có món gì sánh được với món này.
Không ít người bắt đầu lo lắng cho Lý Kỳ.
Tiếp theo đó chính là tới lượt Lý Kỳ trình món. Nhưng chờ đợi hồi lâu, không có chờ Lý Kỳ, chỉ là lại thấy mấy người bước lên. Trong tay mấy người này cầm theo dụng cụ, đứng bao quanh bên ngoài lều của Lý Kỳ, đập đập gõ dõ, giống như là muốn hủy đi lều này.
Đây là đang làm cái gì thế?
Mọi người thấy thế không hiểu ra sao cả.
Chiếc lều này căn bản là được thiết kế đặc biệt. Mấy người gõ một hồi liền dừng lại, chỉ thấy Ngô Tiểu Lục và hai đồ đệ của hắn từ trong lều đi ra, chạy nhanh về bốn hướng, cầm những bó đuốc đã tắt hết rồi.
Trên đài thoáng chốc đã ảm đạm hẳn xuống.
Thái Kinh tuổi già hoa mắt, nhưng vẫn cố gắng nhìn lên đài, sợ bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Chỉ thấy máy người đó có sợi dây buộc bốn xung quanh chiếc lều, từ từ kéo xuống. Ngoài ra còn có mấy người thì dùng tay kéo. Chiếc lều đó từ từ mở ra bốn xung quanh. Bỗng nhiên một luồng ánh sáng từ trong lều chiếu ra.
Hai đường, ba đường, bốn đường.
Hào quang vạn trượng.
Ánh sáng này vô cùng đặc biết, thật sự giống như là tràn ra vậy, vẫn là hình vuông đấy.
Trương Xuân Nhi nhìn thấy thế mà hoảng sợ. Lẽ nào hắn thật sự mời tiên nữ.
Còn tất cả mọi người dưới đài đều đứng lên, thân người hơi ngả về phía trước, không để ý tới hào quang chói mắt, trừng hai mắt lên nhìn chùm ánh sáng đó.
Cùng với bốn bức tường của lều từ từ được rơi xuống đất, món ăn của Lý Kỳ cuối cùng cũng hoàn toàn được hiện lên trước mắt mọi người. Tất cả mọi người đều thở dốc kinh ngạc, chỉ thấy một vị “tiên nữ” dáng vẻ hàng nghìn vạn đứng trong vầng sáng.
Lý Kỳ bên trên đưa tay ra hướng về phía “tiên nữ” bình tĩnh cười nói:
- Đây chính là món ăn mà hôm nay ta chuẩn bị, Quan Âm nghìn tay.