Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1342-1: Chỉnh cá lấy xương (1)




Phàm thì dính tới hoàng gia, hoặc là sẽ một bước lên trời, hoặc là nhảy xuống 18 tầng địa ngục. Bất kỳ chuyện gì cũng đều là như vậy, dù là chuyện làm ăn.

Chỉ dựa vào hai từ “Ngự tứ”, bánh trung thu hoàng gia bỗng nhiên bán hết sạch. Cho dù là giá của bánh trung thu hoàng gia đắt gấp đôi bánh trung thu thường, nhưng ngươi không mua thì có nghĩa là không ủng hộ Hoàng thượng. Lý do này đã đủ rồi.

Không chỉ như vậy, bánh trung thu mà Túy Tiên Cư chuẩn bị cũng là trong ngày này, tiêu thụ sạch, lập kỷ lục tiêu thụ bánh trung thu trong tết trung thu. Muốn lập được kỷ lục này cũng chỉ có Lý Kỳ mới đủ khả năng phá đi.

Tất cả những điều này mặc dù là điều mà Lý Kỳ sớm đã tính toán rồi. Nhưng tận mắt chứng kiến cảnh này, hắn vẫn mỉm cười như nở hoa, nói chuyện gẫu với Tả Bá Thanh. Tuy nhiên hai người đều lặng lẽ tránh xa hỏi chuyện về mặt chính trị, chỉ nói chuyện ăn uống.

Tiếp theo, Lý Kỳ và đám người Thái Kinh, Tần Cối, Vương Trọng Lăng giao lưu với nhau vài câu, sau đó thì rời khỏi đó.

Hắn cũng đã nói, tết trung thu chú ý nhất là đoàn viên một nhà. Nhưng ngày lễ là ngày thương nhân tranh thủ kiếm sống. Hắn kiếm được tiền nuôi sống gia đình, chỉ cần bố trí đám người Quý Hồng Nô tới đây ăn bữa cơm chiều đoàn viên.

Lý Kỳ tới sớm chuẩn bị trước trong phòng. Chiếc rèm cửa này chỉ nhìn thấy bên trong có bốn người đẹp đang ngồi. Ngoài ba người vợ của hắn ra, còn có Tần phu nhân. Hắn vừa nhìn là thấy Tần phu nhân rồi, bỗng kinh ngạc thất sắc nói:

- Phu nhân, người … người sao lại tới đây?

Tần phu nhân nhíu mày, kinh ngạc nói:

- Ta không đến được sao?

- Đây … ta … người … ta không phải có ý này.

Lý Kỳ miệng lưới luống cuống, nói:

- Nhưng …. Nhưng ta còn nhớ người đã từng nói là không tới đây mà. Hơn nữa, cảnh náo nhiệt như vậy, người cũng không vui.

Tần phu nhân nói:

- Ồ, là mẹ ta muốn ta đưa bà ấy tới. Cũng lâu rồi ta không có đi thắp hương cầu phúc rồi, vừa mới ăn cơm bên đó xong. Do đó liền tới bên này xem xem.

Nói xong, nàng liền hồ nghi nhìn Lý Kỳ, nói:

- Ngươi liệu có phải là có gì giấu ta không?

- Không có, tuyệt đối không có.

Lý Kỳ nghiêm nghị nói:

- Phu nhân người tới rồi, ta thực sự là rất vui. Người nhìn ta, đều vui tới mức suýt không nói lên lời rồi.

Trong lòng lại thầm toát mồ hôi lạnh, liền ngồi xuống giữa Phong Nghi Nô và Quý Hồng Nô. Quan trọng là Da Luật Cốt Dục có khuynh hướng bạo lực. Hắn khá là sợ, thấy đầy bàn thức ăn vẫn chưa động tới, liền nói:

- Các ngươi sao vẫn chưa ăn? Thức ăn không hợp khẩu vị sao?

Phong Nghi Nô cười nói:

- Chủ nhà này là huynh còn chưa tới, sao chúng ta dám động đũa chứ?

Da Luật Cốt Dục cười nói:

- Phong muội muội nói rất đúng. Nếu huynh không tới, sao gọi là bữa cơm đoàn viên được.

Quý Hồng Nô nói:

- Tiếc là Thất nhi tỷ không tới.

Lý Kỳ thở dài trong lòng, nhẹ nhàng ôm Quý Hồng Nô, nói:

- Yên tâm, tết trung thu này hàng năm đều có.

Sau đó liền cầm đũa lên nói:

- Các vị nương tử, ăn thôi.

Tần phu nhân bỗng nhiên đứng lên, nói:

- Các ngươi ăn trước đi, ta về chỗ mẹ ta trước.

Lý Kỳ liền nói:

- Phu nhân, người quá là mất hứng rồi. Bữa cơm đoàn viên này vừa mới bắt đầu, liền có người rời khỏi bữa tiệc. Chuyện này là thế nào vậy? Hơn nữa người nên nhớ, bữa cơm đoàn tụ người thân này, đặc biệt giữa những người phụ nữ, nói chuyện có thể nói là chuyện kết hôn sinh con.

Tần phu nhân vừa nghe thấy thế, quả nhiên đã có chút do dự. Nàng chính là không thể chịu nổi điểm này mới chạy tới đây để tránh nạn. Nào ngờ đám người Quý Hồng Nô lại vẫn chưa ăn gì.

Phong Nghi Nô nói:

- Đúng vậy, Vương tỷ tỷ, tỷ ngồi ở đây ăn uống thêm chút. Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, chờ lát nữa phu quân chàng đi thi tài nghệ nấu nướng với Trương Xuân Nhi rồi. Tới khi đó chúng ta sẽ cùng đi xem. Sau đó sẽ đi thưởng trăng. Từ khi quân Kim đánh tới đến nay, mấy người chúng ta đều chưa có cơ hội tụ tập.

Quý Hồng Nô cũng gật đầu tán thành.

Lý Kỳ kinh ngạc nói:

- Các muội cũng muốn đi xem sao?

Phong Nghi Nô nói:

- Đúng vậy! Phu quân huynh mấy lần tỉ thí, chúng ta vẫn chưa xem qua lần nào. Lẽ nào …. Lẽ nào không được sao?

- Được …. Đương nhiên là không vấn đề gì rồi. Chờ lát nữa ta sẽ sắp xếp cho các muội chỗ xem tốt nhất.

Lý Kỳ lau mồ hôi nói.

- Đại ca, huynh nóng sao? Sao muội thấy huynh lại lau mồ hôi thế?

- Chuyện này … là có chút nóng, hử? Hai người các muội lạnh, chúng ta trung hòa một chút đi, nào ngồi sát lại đây.

……

Do vì lát nữa Lý Kỳ còn phải tỷ thí với Trương Xuân Nhi. Cho nên, không có rảnh rỗi để nói chuyện gẫu với đám người Quý Hồng Nô, liền nghe mấy người bọn họ trách móc vài câu, chẳng bao lâu đã hết rồi, thỉnh thoảng cũng chen vào vài câu. Nhưng rất nhanh hăn đã bị những người phụ nữ này lườm cho suýt chết.

Điều này cũng khiến cho Lý Kỳ càng ăn nhanh. Mặc dù đám người Quý Hồng Nô nói chuyện hỏi han, không ăn gì, nhưng do vì lúc trước họ đã ăn chút bánh trung thu rồi nên giờ cũng có chút no rồi.

Lý Kỳ nghỉ ngơi một chút, sau đó liền cùng mấy người phụ nữ đi tới địa điểm tỷ thí.

Cuộc tỷ thí lần này, địa điểm được bố trí ở nơi lần trước họ diễn kịch. Mặc dù cũng có hộ vệ tới bảo vệ. Nhưng không có hàng rào lan can, mà tất cả đều mở ra.

Chờ cho đám người Lý Kỳ tới, bên trong đã tấp nập người rồi. Dường như đều đã không nhìn được thấy hết nữa ồi, hầu như người dân trong thành Khai Phong đều tới đây vậy.

Mặc dù là đại hội ngắm đèn tết Nguyên Tiêu, nhưng cũng không náo nhiệt bằng.

Nên nhớ, cuộc thi nấu ăn trước đây ở Đông Kinh, nhưng thật sự không thể sánh bằng. Lần này lại thu hút nhiều người như vậy, điều này đều là vì Lý Kỳ.

Tài nghệ nấu nướng của Kim Đao Trù Vương đã được truyền đi thần hô kỳ thần rồi. Mặc dù Lý Kỳ đã tham gia mấy lần thi nấu ăn. Nhưng đều bí mật, người dần đều nghe qua từ miệng người này truyền sang miệng người khác món ăn này thần kỳ hơn món ăn kia, nhưng chưa từng tận mắt chứng kiến một lần. Họ rất muốn thưởng thức tất cả tài nghệ đó của Kim Đao Trù Vương. Hơn nữa, trong tuyên truyền nửa tháng trước mới xuất hiện hiện tượng gọi là kỳ tích này.

- Oa! Nhiều người quá!

Quý Hồng Nô thấy cảnh người đông nghìn nghịt, chiếc miệng nhỏ nhắn mở ra, thật là đáng yêu.

Trước tiên Lý Kỳ sai Lỗ Mỹ Mỹ dẫn mấy người phụ nữ tới căn phòng tao nhã đã được chuẩn bị cho phụ nữ. Còn mình thì đi vào bên trong.

- Kim Đao Trù Vương tới rồi.

- Kim Đao Trù Vương tất thắng.

…….

Lý Kỳ vừa mới lộ mặt, cũng không biết là người nào đã lớn tiếng nói ra một câu, bỗng nhiên khiến cho Lý Kỳ trở thành tiêu điểm trong trường thi. Tiếng reo hò như núi thở sóng thần Kim Đao Trù Vương vang lên.