Mau đi đi, nếu lão phu đã hứa với Hoàng thượng rồi thì không thể chậm trễ được nữa, mau chóng giải quyết tất cả những chuyện này đi.
- Vâng.
Đại nội.
- Lời này là thật, Thái sư ông ta thật sự đã hứa rồi.
Triệu Giai nghe Lý Kỳ nói xong tin tứ mang vệ không khỏi vui mừng, trực tiếp đứng bật dậy.
Lý Kỳ gật đầu nói:
- Thái sư là người thông minh. Ông ta nhất định sẽ nhân cơ hội mình có chút giá trị lợi dụng, tranh thủ lấy một chút.
Triệu Giai gật đầu nói:
- Chuyện này cũng đúng, được, điều kiện của ông ta, Trẫm đồng ý với ông ta.
Nói xong người liền thở dài nói:
- Nhưng chuyện này cố gắng xử lý nhanh, hơn nữa còn không được để xảy ra bất kỳ sai sót nào.
Tần Cối đứng bên cạnh nói:
- Hoàng thượng cứ yên tâm, ban đầu sự kiện Nguyên Hữu Đảng Tịch chính là kế hoạch của một mình Thái sư. Hiện giờ lại có Hoàng thượng bày mưu tính kế, tin chắc chuyện này đối với Thái sư mà nói không phải là một chuyện khó.
Triệu Giai ừ một tiếng nói:
- Ngươi nói cũng có lý. Chúng ta nên thảo luận tiếp đi, nên xử lý những người này thế nào?
Lý Kỳ nói:
- Hoàng thượng, muốn giết, vậy thì không cần phải bàn bạc nữa. Những người đó sung quân, sao không đưa họ đi sung quân ở bán đảo phía nam, làm người khai hoang.
Triệu Giai dường như cũng cảm thấy chủ ý này rất tốt, liền gật đầu nói:
- Được, vậy thì làm như vậy đi. Lý Kỳ, ngươi đi phối hợp với Thái sư.
Lý Kỳ lắc đầu nói:
- Hoàng thượng, chuyện này thần thấy giao cho Tần Cối đi xử lý thì ổn thỏa hơn. Về phương diện này hắn ta làm tốt hơn thần. Hơn nữa, chuyện này cũng xem như là khảo sát hắn ta trước khi lên đảm nhiệm chức vụ Tể tướng.
Triệu Giai cũng không miễn cưỡng Lý Kỳ, nhìn về phía Tần Cối mỉm cười nói:
- Tần Cối, ngươi có làm được chứ.
Trong mắt Tần Cối ánh lên cái nhìn cảm kích, nói:
- Nếu Hoàng thượng giao nhiệm vụ này cho vi thần, vi thần không thể làm nhục sứ mệnh.
Triệu Giai gật đầu nói:
- Vậy thì được, chuyện này sẽ cho người toàn quyền quyết định.
- Vi thần tuân mệnh.
Nếu chuyện này giao cho người khác, có lẽ cũng sẽ có chút do dự. Dù sao đây cũng không phải là trò đùa. Nhưng Tần Cối là kẻ tài cao dũng cảm. Hơn nữa y thích nhất làm làm những chuyện này, đương nhiên là vui vẻ nhận lời rồi.
Bạch phủ.
- Nương, người nói gì? Để con đảm nhiệm Kinh tế sử? Chuyện …. Chuyện này sao có thể chứ?
Sau khi Bạch Thiển Dạ nghe Bạch phu nhân muốn để nàng đảm nhiệm Kinh tế sử, sắc mặt khiếp sợ. Mặc dù nàng thông minh, nhưng đây cũng là chuyện nằm ngoài sức tưởng tượng của nàng, quá là bất ngờ.
Bạch phu nhân thở dài nói:
- Không giấu gì ngươi, mấy ngày trước Lý Kỳ đã tới tìm ta, hy vọng chúng ta ở lại. Nhưng chủ ý này là ta đưa ra. Bởi vì khi đó ta cũng không biết Lý Kỳ có thể thuyết phục được Hoàng thượng hay không. Vì vậy vẫn không nói cho ngươi biết, trước đây một giờ, hắn đã sai người tới cho ta biết, Hoàng thượng đã đồng ý rồi.
Bạch Thiển Dạ lập tức hiểu ra dụng ý của Bạch phu nhân, nhíu mày nói:
- Nương, vì sao người lại muốn làm như vậy? Ban đầu chúng ta đã quyết định rồi, tới Ứng thiên phủ, không tham gia vào chuyện này nữa. Hơn nữa chuyện lớn như vậy, vì sao nương không bàn bạc với con gái trước?
Bạch phu nhân tự giễu mình nói:
- Quyết định? Bây giờ chúng ta đã là thịt trên thớt rồi. Căn bản không có quyền quyết định bất kỳ chuyện gì. Không sai, xa nhà thực sự là một cách tốt nhất. Nhưng vấn đề là Lý Kỳ không chịu thả người, chúng ta căn bản không có quyền lựa chọn.
Bạch Thiển Dạ lắc đầu, không hiểu nói:
- Chúng ta bây giờ cũng khó tự bảo vệ mình. Nếu con miễn cưỡng ra làm Kinh tế sử, nhất định sẽ liên lụy tới Bạch gia, còn …. Con tuyệt đối không nhận lời, thực sự không được. Con sẽ đi tìm Lý Kỳ nói chuyện.
- Con đi cũng vô ích. Nếu Lý Kỳ muốn thả người, ban đầu sớm đã thả rồi. Bây giờ ai còn muốn dính tới quan hệ với chúng ta nữa.
Bạch phu nhân cười khổ nói, lại nghiêm mặt nói tiếp:
- Nhưng Thất Nương, con cũng đứng quá bi quan. Tình thế hiện giờ, chúng ta cũng không phải là không có chút hy vọng nào nữa.
Bạch Thiển Dạ sửng sốt nói:
- Nương, người nói như vậy là có ý gì?
Bạch phu nhân nói:
- Con có lẽ vẫn còn nhớ vì sao Hoàng thượng lại ra tay chậm như vậy chứ?
Bạch Thiển Dạ lắc đầu, nàng làm sao còn để tâm tới những điều đó.
Bạch phu nhân tiếp tục nói:
- Hoàng thượng càng ra tay chậm, cho thấy người cũng rất chú ý tới chuyện này, nhất định là đang muốn chờ chuẩn bị xong mọi chuyện mới ra tay. Như vậy điều này cũng có thể chứng minh sóng gió này vô cùng lớn. Con cứ chờ đi, biến động này nhất định sẽ còn lớn hơn cả chuyện của Nguyên Hữu Đảng năm đó, e là cả triều đình đều sẽ xảy ra biến đổi long trời lở đất đấy. Tình hình cũng sẽ vượt qua cả sức tưởng tượng của mọi người.
Bạch Thiển Dạ thì thật sự không muốn hiểu những chuyện này, hoang mang nói:
- Nhưng chuyện này có liên quan gì tới việc con ra làm Kinh tế sử?
- Liên quan rất lớn.
Bạch phu nhân giải thích nói:
- Là một vị Hoàng đế vừa mới lên ngôi, vốn muốn thu nạp lòng người, hạ thấp tư thái, biểu hiện bộ dạng nhân chính trị thiên hạ, tranh thủ thiện cảm của bách tính. Mà không phải là triều đình trống rỗng, tru sát đại thần. Nếu Hoàng thượng vừa mới lên ngôi đã phát động biến động quy mô lớn như vậy. Trong đó nhất định sẽ liên lụy tới rất nhiều người vô tội. Như vậy bách tính sẽ không có ấn tượng về một vị nhân quân, minh quân, thậm chí còn có thể xem người là hôn quân.
Điều này đối với việc chấp chính sau này của người sẽ có ảnh hưởng không hề nhỏ. Người trong thiên hạ sẽ vì vậy mà cảm sợ hãi và không tín nhiệm người. Nhưng, do vì phương thức lên ngôi của người lập vị đặc biết, vì bảo vệ hoàng vị, lại không thể không làm như vậy. Vì vậy, sau khi làm xong biến động này, việc đầu tiên người sẽ làm nhất định sẽ lấy lại hình tượng của mình. Như vậy, người nhất định sẽ làm một số chuyện để chứng tỏ mìn không phải là hôn quân, mà là minh quân.
Bạch Thiển Dạ cũng không phải là người ngu xuẩn gì, trong lòng cũng thầm hiểu một chút, nói:
- Ý của nương là Hoàng thượng sẽ mượn con đi nói cho bách tính thiên hạ biết tất cả những chuyện này?
Bạch phu nhân nói:
- Có lẽ hiện tại Hoàng thượng vẫn chưa nghĩ tới điểm này. Nhưng nếu người đã hứa với Lý Kỳ, chuyện đã tới nước này, người sẽ nghĩ tới tăng cường lợi dụng. Mặc dù người cũng không ngờ, người bên cạnh người cũng có lẽ là nghĩ tới điểm này. Nếu Hoàng thượng là dùng tâm thái này bổ nhiệm con làm Kinh tế sử, vậy thì Bạch gia chúng ta có thể nói là an toàn thật sự rồi.
Trong lòng Bạch Thiển Dạ vẫn không muốn, cũng không ủng hộ. Bởi vì chuyện này quá khó, liền nói:
- Nương, đây chẳng qua là suy đoán của người mà thôi.
Bạch phu nhân lắc đầu nói:
- Ta tuyệt đối không có phỏng đoán lung tung. Mặc dù lòng đế vương là khó đoán nhất. Nhưng lịch sử đã chứng minh cho chúng ta rất nhiều. Ban đầu Lý Thế Dân cũng tương tự là dựa vào biến của Huyền Vũ Môn mới đăng cơ vương vị. Khi đó ông ta cũng tương tự là tru sát đồng đảng Lý Thái tử. Nhưng, ông ta lại để lại một người, người này có lẽ con biết là ai chứ?
- Nữ nhi đương nhiên là biết rồi, chính là Ngụy Trưng.
Bạch Thiển Nặc vội nói:
- Nhưng nữ nhi sao có thể sánh với Ngụy Trưng được.
- Đương kim Hoàng thượng cũng không thể sánh ngang với Lý Thế Dân được.
Bạch phu nhân mỉm cười, lại nói:
- Mặc dù khả năng của Ngụy Trưng siêu quần. Nhưng ta thấy Lý Thế Dân trọng dụng Ngụy Trưng. Năng lực của y còn chỉ là thứ yếu, quan trọng vấn là Lý Thế Dân muốn mượn Ngụy Trưng để nói cho người trong thiên hạ biết tấm lòng khoan dung độ lượng của mình, cầu hiền như khát, tín hiền nạp gián, không luận về xuất thân. Tuy nhiên, đây cũng là chuyện mang tới cho ông ta rất nhiều lợi thế, thế cho nên không ít đại thần muốn thề chết theo ông ta, trung tâm như một, minh quân trong lòng bách tính. Còn con, mặc dù với thân phận là vợ Lý Kỳ ra làm Kinh tế sử, nhưng dù sao con cũng là con gái của lão đầu tử. Hơn nữa con vẫn là phận nữ nhi. Điều này càng có thể khiến cho người trong thiên hạ thấy Hoàng thượng cầu hiền như khát, hư tâm nạp gián, đầy hoài bão, tương tự cũng sẽ cổ vũ rất nhiều người tới đầu quân cho Hoàng thượng.
Bạch Thiển Dạ trong lòng rất áy náy, nói:
- Dù như vậy, nhưng nữ nhi …..
Bạch phu nhân kéo tay Bạch Thiển Dạ nói:
- Nương biết chuyện này rất khó cho con. Con họ Bạch, hơn nữa còn là một nữ nhân. Điều này sẽ khiến cho con gặp phải rất nhiều khó khăn trong triều cũng sẽ phải nỗ lực hơn người khác rất nhiều. Nhưng nương tin rằng con tuyệt đối có thể làm được. Hơn nữa còn tốt hơn người khác rất nhiều. Con có thể noi theo Ngụy Trưng, không cần tham gia vào trong việc tranh đảng, trung quân ái quốc là được rồi. Những chuyện khác con không cần quan tâm, Hoàng thượng và bách tính đều không phải là kẻ mù. Tất cả những gì con làm, họ đều có thể thấy được. Một khi còn được vua và dân công nhân, vậy thì Bạch gia chúng ta có thể thoát được nỗi ám ảnh bởi Phụ Thành Vương rồi, không sợ ai uy hiếp nữa. Hơn nữa con ra làm Kinh tế sử, trong tương lai sẽ có lợi cho Lý Kỳ nữa.
Bạch Thiển Dạ trợn trừng hai mắt, kinh ngạc nhìn Bạch phu nhân.
Bạch phu nhân khẽ thở dài, ánh mắt lo lắng nói:
- Đây chẳng qua là suy đoán của ta, tương lai thế nào ai cũng không thể đoán trước được.
Trong mấy ngày nay, các gia tộc lớn trong kinh thành đều đã bắt đầu chuyển động rồi. Trong lịch sử triều Tống cải cách nhân sự lớn nhất đã tới rồi.