Bắc Tống Phong Lưu

Chương 1060-2: Dùng tính mạng để diễn kịch (2)




Cao Nha Nội không vui, sầm mặt lại, nhìn Sài Thông chằm chằm giống như là có thể nhào tới cưỡng hiếp Sài Thông.

Sài Thông trong lòng hoảng sợ, lo lắng. Y thật sự sợ Cao Nha Nội sẽ lao tới, khoát tay nói:

- Được được được, dư âm còn văng vẳng bên tai, dư âm còn văng vẳng bên tai, như thế đã được chưa.

- Thế còn tạm được.

Cao Nha Nội hài lòng gật đầu, lại hỏi Lý Kỳ:

- Lý Kỳ, vậy ta nên gọi là gì?

- Ách … người phụ nữ trưởng thành.

- Đó là cách gọi mà ta thích nhất.

Lý Kỳ cười khan vài tiếng, nói:

- Chúng ta đừng đứng nói chuyện cũ nữa, tìm một chỗ ngồi xuống rồi nói.

Nói xong, y liền cúi đầu với Cao Nha Nội từ vị trí bàn đối diện đó, và đi.

Sau khi mọi người xung quanh đã ngồi xuống, Lý Kỳ mới hỏi:

- Đúng rồi, Nha Nội, ta còn tưởng rằng ngươi thích Dương Khang nhất.

Cao Nha Nội không chờ Lý Kỳ nói hết, liền phản bác:

- Cái gì mà Dương Khang, ta không thích đàn ông, ta thích nhất vẫn luôn là Dung Nhi được không.

- Linh tinh, linh tinh, nói nhầm, nói nhầm.

Lý Kỳ bật cười ha hả, lại hiếu kỳ nói:

- Nếu đã như vậy, vậy ta sao phải biểu diễn Khâu Xử Cơ? Ngươi cũng nên biểu diễn Quách Tĩnh mới đúng!

Cao Nha Nội liền nói:

- Chuyện này có cách gì, đó mới là chương đầu tiên, Quách Tĩnh còn ở trong bụng mẹ. Khâu Xử Cơ lại không tìm được nhân tài.

Y nói tới đây, phía trên lập tức có mấy tiếng hừ lạnh bất mãn truyền xuống.

Rõ ràng, Cao Nha Nội đang trừng mắt nói phét.

Nhưng Cao Nha Nội không chút mật lòng, coi như không nghe thấy, tiếp tục nói:

- Bản nha nội không phải là cố mà làm sao, trước tiên biểu diễn Khâu Xử Cơ. Chờ tới khi Quách Tĩnh xuất hiện, ta lại diễn Quách Tĩnh, điều đó không được sao?



Nếu vị đại hiệp vì nước vì dân kia, để cho cái tên dâm giáo ngươi diễn, ta cũng bị thóa mạ không ít. Lý Kỳ mỉm cười, nói:

- Thì ra là như vậy, hóa ra các ngươi chuẩn bị kịch nhiều tập rồi?

Hồng Thiên Cửu hiếu kỳ nói:

- Lý đại ca, cái gì gọi là kịch nhiều tập?

- Ách … chính là từ hồi đầu tiên tới hồi cuối cùng.

Lý Kỳ khó khăn giải thích.

- Lẽ nào không phải sao?

Hồng Thiên Cửu hỏi ngược lại.

- Đương nhiên không phải rồi.

Lý Kỳ vỗ đầu nói:

- Ta là muốn các ngươi lên biểu diễn trong triều hội Nguyên Đán. Triều hội Nguyên Đán hiểu chứ?

Mấy người đều quay sang nhìn nhau.

- Đây không phải là kết thúc rồi.

Lý Kỳ dang hai tay ra nói:

- Triều hội Nguyên Đán đã cố định cho các ngươi diễn một hai giờ thôi. Cho dù là thuyết thư cũng nói không hết, càng huống hồ là diễn trò? Còn nữa, Cao Nha Nội, lúc trước ngươi ngươi diễn Khâu Xử Cơ, vừa diễn Quách Tĩnh, chờ tới khi Quách Tĩnh và Khâu Xử Cơ gặp nhau, ngươi bổ mình ra để diễn à?

Cao Nha Nội a lên một tiếng, nói:

- Đúng rồi, ta đã diễn quá nhập vai rồi, suýt chút nữa thì quên mất chuyện này.

Sài Thông nói:

- Vậy rốt cuộc là ngươi bố trí thế nào?

Cao Nha Nội liền gật đầu nói:

- Đúng rồi, đúng rồi, vậy ngươi nói nên làm thế nào?

Mấy tên ngốc này, ta đã nói rõ ràng như vậy rồi, còn không hiểu! Lý Kỳ liền nói:

- Đương nhiên là diễn một hồi giữa trong đó rồi!

- Lấy ra một hồi?

Cao Nha Nội nói:

- Vậy nếu diễn, thì người khác xem cũng không hiểu được!

Lý Kỳ tức giận nói:

- Ngươi cho rằng Đông Kinh chúng ta còn ai chưa đọc Xạ Điêu chứ? Nếu chưa đọc, vậy thì chỉ có thể trách họ, không thể trách chúng ta được. Hơn nữa, không phải Lý Kỳ nói khoác, dù là một hồi, Lý Kỳ ta cũng sẽ khiến cho nó có sức hấp dẫn.

Cao Nha Nội hồ nghi nói:

- Ngươi có làm được không?

Lý Kỳ nhíu mày nói:

- Ta ghét nhất người khác nói với ta câu này.

Hồng Thiên Cửu bèn nói:

- Lý đại ca, vậy đại ca định lấy hồi nào?

Lý Kỳ cười nói:

- Chính là hồi “Ba đề thi”.

- Hay lắm, hay lắm!

Sài Thông vỗ tay nói.

Hồng Thiên Cửu kinh ngạc nói:

- Sài Thông, hay ở chỗ nào?

- Có Đông Tà Hoàng Dược Sư này!

- …..!

Ta sớm muộn gì cũng sẽ phá hủy bốn tên công tử này. Lý Kỳ cười cũng không được, mà không cười cũng không được, liền ho nhẹ một tiếng, chỉ có thể nói:

- Có lý.

Dừng lại một chút, lại nói:

- Sở dĩ ta chọn hồi này đó là vì trong đó …. Không chỉ là có Đông Tà. Ngoài ra còn có hai nhân vật mấu chốt Bắc Cái Hồng Thất Công, Tây Độc Âu Dương Phong. Đương nhiên, Quách Tĩnh, Hoàng Dung cũng không thể thiếu được. Mặt khác, ý của ta là muốn dùng hồi này làm chủ đạo, lúc trước còn cho thêm tiếng tiêu, tranh đấu pháp của Đông Tà và Tây Độc. Như vậy cũng có thể phong phú hơn rồi, thay đổi một chút để tạo lên đặc sắc của Đại Tống ta.

Cao Nha Nội gật đầu nói:

- Ta nhớ ra rồi, ta nhớ ra rồi. Hồi này quả thực là rất hay. Ban đầu có lẽ ta sẽ để Tiểu Thiên đọc vài lần, còn có Chu Bá Thông, cũng rất thú vị. Được được được, sẽ lấy hồi này. Ta diễn Quách Tĩnh, ai diễn Hoàng Dung?

Nói tới Dung Nhi, hai mắt y liền sáng rực lên.

Tư tưởng của ngươi cũng nhanh nhạy quá đi, ta đây còn nói tới kịch bản, nha đầu ngươi bắt đầu đàm luận đến nhân vật nam nữ chính rồi. Lúc này Lý Kỳ thật sự muốn tát cho y một cái. Tát chết cái loại này đi. Hắn nghiến răng lại nói:

- Nha Nội, ta không đồng ý cho ngươi diễn Quách Tĩnh.

Ban đầu Cao Nha Nội giật mình, sau đó liền đứng dậy, trợn trừng hai mắt nhìn Lý Kỳ, nói:

- Ngươi …. Ngươi nói cái gì?

Lý Kỳ xòe bàn tay ra, chỉ vào mặt y nói:

- Nha Nội, ta đây là đang giúp ngươi đấy. Ngươi đừng có không hiểu tốt xấu như thế.

Cao Nha Nội trừng mắt lên nói:

- Giúp ta? Ngươi rõ ràng chính là hại Dung Nhi của ta đấy.

Lý Kỳ vuốt mặt một cái, thầm nghĩ, Lý Kỳ ngươi nhất định phải kiềm chế. Vị này là bảo bối của Thái úy. Ngươi không thể ngũ mã phanh thây y được! Hít sâu một hơi, nói:

- Nha Nội, ngươi còn nhớ nội dung của hồi đó không?

Cao Nha Nội nói:

- Đương nhiên là nhớ, ta còn đọc thuộc làu làu, không tin sao? Lục Thiên mang lên một đoạn.

Nha đầu ngươi giúp Tiểu Thiên người ta thành cái máy ghi âm rồi! Lý Kỳ giơ tay lên nói:

- Miễn đi, ngươi nhớ là được rồi. Ngươi nghĩ mà xem, tên tiểu tử Quách Tĩnh đó khô khan muốn chết, có người đẹp yêu hắn ta như vậy mà lại đong đưa trước mặt hắn ta. Hắn ta ngay cả ôm cũng không dám ôm, càng đừng nói tới những chuyện khác. Nếu để Cao Nha Nội ngươi diễn, há chẳng phải là đã làm tổn thương tới sự đa tình của Cao Nha Nội ngươi rồi sao? Đây thật đúng là giương ngắn tránh dài!

Cao Nha Nội xoa xoa cằm, trầm ngâm một hồi, gật đầu nói:

- Ngươi nói cũng có lý. Quách Tĩnh thực sự cũng ngốc thật. Bổn Nha Nội thông minh như vậy, diễn hắn ta quả thật có chút khó rồi! Ây, tiếc là Dung Nhi của ta …, nếu có thể để Dương Quá và Dung Nhi ở bên nhau, điều đó thật sự tốt biết bao. Đúng rồi, Lý Kỳ, hay là ngươi để cho Dương Quá và Dung Nhi trong Thần Điêu tốt hơn đi, hai nữ tì một chồng, cũng không phải rất bình thường sao?

Lý Kỳ cúi đầu, hai tay che mặt, rơi vào trạng thái trầm mặc. Những người còn lại thì rơi vào ảo tưởng.

Không thể không nói, thằng nhãi Cao Nha Nội này nói thật sự rất hấp dẫn.

Cao Nha Nội sửng sốt, nói:

- Thế nào? Lẽ nào ta nói sai sao?